Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Siêu Thần Yêu Nghiệt - Vân Phi Dương (FULL)

La Mục và bọn người Diệp Nam Tu có thể đi vào Phi Dương đại lục, dù sao cũng là người một nhà, Vân Phi Dương đối đãi họ như huynh đệ.  

             Còn về bọn người Long Chấn Vũ.  

             Tuy giờ phút này cùng một chiến tuyến đi theo mình cùng tiêu diệt Ma Linh, nhưng Vân Phi Dương không có ý định đưa bọn hắn vào đó.  

             Thế giới của ta, ta làm chủ.  

             Không phải ai cũng có thể tùy tiện đi vào.  

             Trừ phi được ta tán thành, nếu không, linh khí gấp mười lần chỉ có thể để đám La Mục cùng các binh sĩ hưởng dụng.  

             Nói thật.  

             Linh khí mạnh hơn Vạn Thế Đại Lục gấp mười lần thực rất bàng bạc.  

             Đến mức, trong số 100 ngàn nhân loại binh lính, có rất nhiều người ở nơi này hai ngày đã có dấu hiệu đột phá.  

             Sau đó.  

             Bên trong Quân Linh Thành trình diễn một thịnh yến đột phá chấn kinh trên đời, từng đám binh lính được đưa ra ngoài tấn cấp, số lượng chí ít có tới mấy ngàn.  

             Bọn người Long Chấn Vũ thấy thế, trừng hai mắt muốn lồi ra ngoài.  

             Một thế giới so ra còn yếu hơn Vạn Thế Đại Lục, tại sao lại có nhiều binh lính đột phá như vậy, quá tà môn a.  

             Bọn họ nghĩ mãi cũng không rõ.  

             Vân Phi Dương cũng sẽ không giải thích.  

             Lại qua mấy ngày.  

             Thế cục đột phá mới từ từ bị ức chế.  

             Chí ít có năm ngàn người trong 100 ngàn nhân loại binh lính trong Phi Dương đại lục đột phá.  

             Đương nhiên.  

             Thiên tư những binh lính này rất phổ thông.  

             Đại đa số cảnh giới điều là Vũ Đồ đỉnh phong đột phá đến Vũ Sư.  

             Tư chất ngươi có hạn, muốn đột phá rất khó.  

             - Đần thật.  

             Vân Phi Dương vỗ trán:  

             - Sao ta không thiết lập quân doanh ở đây, sau đó bố trí Tụ Linh trọng lực trận để bọn họ tu luyện?  

             Tên này rốt cục thông suốt.  

             Tư duy trước kia thủy chung nghĩ đến tìm ra một nơi có đủ linh lực cường đại khiến Bách Hoa Thảo có thể nhanh chóng sinh trưởng.  

             Lại xem nhẹ việc con người có thể tiến vào đó tu luyện.  

             Mà không cần dựa vào Tiên Lộ Quỳnh Tương.  

             Chỉ cần triệu nhập 10 ngàn võ giả, mượn nhờ linh khí gấp mười lần trong Phi Dương đại lục, có thể trong thời gian rất ngắn đột phá đến Vũ Sư, thậm chí Vũ Tông!  

             Nói như thế.  

             Về đến Vạn Thế Đại Lục, đưa 10 ngàn tên võ giả đăng ký trong danh sách vào Phi Dương đại lục thì có thể để Thiết Cốt Thành trong nháy mắt thăng lên Thập Nhị Tinh thành rồi!  

             Nghĩ thông suốt điểm ấy, Vân Phi Dương lúc này đi vào một khu vực không người, Linh Niệm thao túng bắt đầu chế tạo quân doanh.  

             Rất nhanh.  

             Một tòa thành trì xuất hiện.  

             Đây là thành trì chuyên môn chuẩn bị cho binh lính, bên trong có giáo trường cung có kho vũ khí, kho trang bị, quân doanh to nhỏ khác nhau.  

             Gia Cát Cẩm suất lĩnh 100 ngàn binh lính vào ở trong này.  

             Tiếp đó, Vân Phi Dương bắt đầu bố trí trọng lực trận.  

             Bất quá.  

             Trận pháp hình thành chỉ tồn tại hệ thống trọng lực, linh lực không cách nào ngưng tụ được.  

             Vân Phi Dương nói:  

             - Thế giới không hoàn chỉnh, không cách nào dựa vào trận pháp cưỡng ép thu linh khí.  

             - Phi Dương ca.  

             Diệp Nam Tu trong trọng lực trận, hơi chút thích ứng, cười nói:  

             - Có trọng lực đã rất không tệ.  

             Linh khí mạnh hơn Vạn Thế Đại Lục gấp mười lần để bọn hắn thỏa mãn, bây giờ còn có trọng lực để tất cả nhanh chóng tăng cao tu vi.  

             Vân Phi Dương nói:  

             - Các ngươi tu luyện ở chỗ này đi.  

             - Ừm.  

             Bọn người Diệp Nam Tu cùng gật đầu.  

             Sau khi sắp xếp ổn thỏa cho binh lính, Vân Phi Dương tiến về phủ Tướng Quân.  

             - Thế nào?  

             Ngồi trong đại sảnh, Vân Phi Dương cười hỏi:  

             - Nơi này không tệ chứ?  

             - Rất tốt.  

             Gia Cát Cẩm ứng tiếng đáp, vẫn khom người nghiên cứu địa đồ Tinh Thần đại lục trên bàn.  

             Nàng cần nhớ kỹ địa hình toàn bộ đại lục trong thời gian ngắn nhất.  

             Không thể không nói.  

             Nữ nhân này đứng trước bàn, mặc chiến giáp khéo léo đẹp đẽ phụ trợ tư thái rất hoàn mỹ, càng bộc lộ ra một cỗ khí chất hiên ngang.  

             Vân Phi Dương nhất thời có chút mê mẩn.  

             "Xoát."  

             Đột nhiên, tên này đi qua, tựa bên người nàng, cười nói:  

             - Nghiên cứu thế nào?  

             Chắc do quá nhập tâm.  

             Gia Cát Cẩm cũng không chú ý Vân Phi Dương đã đi tới bên người mình, nàng quay đầu lại, vừa vặn mặt đối mặt cùng hắn.  

             Hai người cứ như vậy ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, bốn mắt nhìn nhau, thời gian dường như ngưng kết.  

             Gia Cát Cẩm vội xoay người đi, đưa ánh mắt đặt trên địa đồ, nhịp tim đập có chút gia tốc.  

             Kể từ khi tiếp xúc cùng nam nhân này đến nay, nàng luôn có một loại cảm giác kỳ quái, nhưng kỳ quái thế nào thì nàng cũng không nói được.  

             "Uy."  

             Vân Phi Dương hỏi lần nữa:  

             - Cô vẫn chưa trả lời vấn đề của ta đấy.  

             Gia Cát Cẩm vội vàng hỏi lại:  

             - Ngài hỏi cái gì?  

             Vân Phi Dương nói:  

             - Ta hỏi cô nghiên cứu thế nào, có kế hoạch gì chưa?  

             - A.  

             Gia Cát Cẩm điều chỉnh tâm cảnh, chỉ địa đồ nói:  

             - Địa hình Tinh Thần đại lục không phức tạp, đa số là đồng bằng, chúng ta chỉ cần tìm được Ma Linh đóng giữ thành trì thì có thể phát động tiến công.  

             Vân Phi Dương nói:  

             - Cô cảm thấy các tòa thành trì kia sẽ có Ma Linh trấn thủ?  

             Chỉ có mấy trăm ngàn Ma Linh, chiếm cả một cái đại lục, chắc chắn sẽ không trú binh tại mỗi tòa thành.  

             Muốn tìm được cứ điểm chủ lực của bọn họ, sau đó tiêu diệt thì khá phiền toái.  

             Gia Cát Cẩm hơi suy nghĩ, chỉ tại vị một tòa thành ngoài Quân Linh Thành ngàn dặm tên Triều Dương Thành, nói:  

             - Có lẽ ở chỗ này.  

             Vân Phi Dương nghi vấn.  

             - Địa hình xung quanh tòa thành này cũng không phức tạp, cũng không phải địa phương bắt buộc phải tranh nhau của nhà binh, sao cô xác định bọn họ ở chỗ này?  

             Gia Cát Cẩm giải thích:  

             - Thể trạng Ma Linh rất lớn lại ưa thích mạnh mẽ công tới, dựa theo tập tính của bọn họ, tất sẽ chọn khu vực địa thế trống trải, Triều Dương Thành một là đủ lớn, hai là địa thế bằng phẳng, bọn họ khẳng định trú đóng ở đây.  

             Vân Phi Dương khen:  

             - Không hổ là Chiến Tranh Chi Thần, có cô phụ tá, bản Thần Chủ nhất định có thể nhất thống Vạn Thế Đại Lục.  

             Khen thì khen thôi, tay còn không thành thật nhẹ nhàng dán trên lưng người ta.  

             Gia Cát Cẩm phảng phất như điện giật, nhanh chóng lui qua một bên, nàng bối rối nói:  

             - Không có... Không có việc gì, ta trước xin cáo từ.  

             Nói rồi muốn rời đi.  

             Vân Phi Dương kéo nàng một cái, cười nói:  

             - Phủ Tướng Quân vì cô mà chuẩn bị nhà, cô tính đi đâu?  

             Gia Cát Cẩm lúc này mới nhớ, ngày bình thường không xuất hiện tại Tinh Thần đại lục thì cô đều ở chỗ này.  

             Muốn đi cũng là hắn đi mới đúng.  

             "Xoát."  

             Vân Phi Dương nhẹ nhàng kéo một cái, kéo nữ nhân này trở về, thuận miệng hỏi.  

             - Cô sợ ta?  

             Gia Cát Cẩm hoảng hốt, vội giãy giụa muốn thoát ly, nhưng càng giãy dụa, tên kia ôm càng chặt, cũng không ngại khải giáp cấn vào da thịt.  

             - Thả ra ta!  

             - Cô vẫn chưa trả lời ta đấy.  

             Vân Phi Dương đương nhiên sẽ không buông tay.  

             Nữ nhân này năm đó ở Thần Giới tuy không tham dự vây công chính mình, nhưng Thiên Uy Quân bị nàng diệt, mình hôm nay chỉnh nàng một chút cho hả giận.  

             Cuối cùng.  

             Vân Phi Dương ôm nàng vào lòng.  

             Gia Cát Cẩm hoa dung thất sắc, cả kinh quát:  

             - Ngàii... Ngài muốn làm gì?  

             Vân Phi Dương cười nói:  

             - Ta lấy thân phận Thần Chủ mệnh lệnh cô thị tẩm cho ta!  

             - Không có khả năng!  

             Gia Cát Cẩm giãy giụa nói:  

             - Mau buông ta ra.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận