Cường đại sóng lớn chém xuống.
Tiêu Kha Ái tuy thụ thương, nhưng vẫn giơ tay lên ngưng tụ Ma khí âm u hóa giải.
"Ầm ầm!"
Vào lúc này, khắp nơi đột nhiên chấn động.
- Xích Dương Châu được người có duyên thu được, chư vị, mời trở về...
Hoang vu âm thanh vang lên.
"Hưu hưu hưu!"
Âm thanh to rõ truyền vào tai mỗi người.
Đám người Vân Phi Dương trong đại điện nhất thời hư không tiêu thất, dù Úc Mộc Chân đang dưỡng thương trong một hang động cũng biến mất.
"Xoát xoát!"
Ngoại giới, bọn người Vân Phi Dương nhao nhao xuất hiện giữa không trung.
Cách đó không xa, đại sơn lơ lửng hơn một tháng chầm chậm chìm xuống. Cuối cùng ầm ầm một tiếng lập lại vị trí cũ.
- Đại sơn chìm xuống rồi!
- Mau nhìn, là Ma Tôn đại nhân!
Linh Vương thủy chung không có cách nào đi vào nhìn thấy Ma Tôn cùng hai Linh Hoàng, nhao nhao kinh hô.
Bất quá.
Lại không thấy Phó Lan Khâm và Địch Ba đâu?
- Lý thành chủ!
Vũ Vương núp trong bóng tối cũng cả kinh nói:
- Mau nhìn, võ giả Vạn Thế Đại Lục đều đi ra kìa!
Lý Nhược Phong đã sớm thấy được, bất quá khi nhìn thấy Vân Phi Dương, kinh ngạc nói:
- Sao hắn cũng ở đây?
- Ta không nhìn lầm chứ?
Có người xoa xoa hai mắt, cả kinh nói:
- Vân thành chủ biết bay? Chẳng lẽ hắn là cường giả Vũ Vương?
Lý Nhược Phong cũng rất buồn bực.
Trước đó, Vân Phi Dương không bạo phát bất kỳ khí tức gì, bọn họ thủy chung cho rằng hắn chỉ là người bình thường, giỏi về hành quân tác chiến và bố trận.
Bây giờ treo giữa không trung, khẳng định là Vũ Vương cấp!
Vũ Vương?
Bọn họ muốn ngây thơ rồi.
- Lý... Lý thành chủ!
Đột nhiên, có người chỉ Tiêu Kha Ái, thần sắc hoảng sợ hô:
- Là... Là Ma tôn!
Cái gì?
Rất nhiều võ giả Tinh Thần đại lục xém chút bị dọa ngã nhào xuống đất.
Xong!
Đại Ma Đầu cũng ở đây, còn gặp viện quân chỉ huy, chỉ sợ có phiền phức!
Tiêu Kha Ái quay người, ánh mắt khóa chặt trên thân Mục Oanh, hai tay hợp lại, cả giận nói:
- Xích Dương Châu là của bản tôn, bất kỳ người nào cũng đừng hòng cướp đi!
"Ông!"
Một đạo lưu quang từ thân thể hắn bay ra hóa thành đỏ như máu, bên trong bao vây một khỏa Tiểu Châu hồng sắc!
"Vù vù!"
Huyết Âm châu không ngừng chuyển động.
Khí tức âm trầm cuồn cuộn bạo phát, phảng phất như mây đen lăn lộn, trong nháy mắt từ bốn phương tám hướng dũng mãnh lao tới, bao phủ toàn bộ thiên địa.
Đồi Tư Trí thấy thế, hưng phấn nói:
- Ma Tôn đại nhân rốt cục cũng động chí bảo, những tên này đều phải chết!
Nghĩ thì nghĩ, người đã lui ra phía sau rất xa, Úc Mộc Chân cũng sớm tránh ra
Vân Phi Dương ý thức được không ổn, lúc này giơ kiếm quát:
- Đều lùi lại, không được để Ma khí dính vào người!
"Xoát xoát!"
La Mục và Vân Lịch rút lui đầu tiên, chạy còn nhanh hơn thỏ. ba người Long Chấn Vũ lùi gấp.
- Thanh nhi, chúng ta đi.
Do lần bị thương trước, sau đó nghe Vân Phi Dương, Mục Oanh không do dự kéo Trầm Thanh rời đi.
Rất nhanh.
Khu vực này chỉ còn lại Vân Phi Dương và Tiêu Kha Ái hai người.
- Làm sao không chạy?!
La Mục sụp đổ.
Vân Phi Dương sẽ không chạy.
Tại Vũ Thần động phủ thua trong tay Tiêu Kha Ái, lần này nhất định phải thắng để bảo vệ vinh dự Thần Giới Chiến Thần!
- Haha!
Tiêu Kha Ái cười to quát:
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!