Tứ Hải Kiếm Đế nghiêm túc dặn dò:
- Nhớ kỹ, không thể quay đầu!
- Ừm.
Cả đám Vân Phi Dương gật đầu.
Như thế, mười người dọc theo trường kiều bước vào trong đảo, tốc độ bọn họ chậm chạp, cơ hồ thuộc về nhóm cuối cùng nhất.
"Ông."
Bỗng nhiên, quanh thân mọi người truyền ra lưu quang, phảng phất như tiến vào trận pháp nào đó.
Mọi người hiểu rõ.
Đây cũng là đặc điểm Tứ Hải Kiếm Đế nhắc đến, chính thức bước vào khu vực của Đảo Thần Cấm. Giờ phút này, mặc dù rống to đến rát cổ họng cũng không có ai nghe được.
Chỉ cần ghi nhớ.
Dù phát sinh chuyện gì, nghe được cái gì cũng không thể quay đầu!
"Vù vù —— "
Đi chưa đến mấy bước, từng đợt gió biển quỷ dị thổi vào, mọi người không khỏi lạnh run.
Ánh mắt Vân Phi Dương thủy chung khóa chặt phía trước, chắc do Tứ Hải Kiếm Đế căn dặn quá nhiều lần, hắn không dám nhìn qua hai bên phải trái.
Đám La Mục cũng như thế.
Võ giả bình thường tiến vào Thông Thiên Kiều cũng duy trì ánh mắt hướng về phía trước, chầm chậm hành tẩu, không ai dám nhìn lung tung.
- Hửm?
Nhưng vào lúc này, phía trước Vân Phi Dương 50 bước, một Vũ Vương cường giả chẳng biết tại sao, đột nhiên quay lại, trong ánh mắt lấp lóe vẻ hoảng sợ.
"Oanh!"
Một tiếng vang thật lớn truyền đến.
Tên kia trực tiếp nổ tung trước mắt mọi người, máu tươi tung tóe lên thân võ giả xung quanh.
- Cái đệch.
Vân Phi Dương thầm nghĩ:
- Tên này quay lại, thấy cái gì?
- Không được!
- Không thể quay đầu!
Hắn nỗ lực đè ép hiếu kỳ.
Vân Phi Dương có thể làm được, võ giả đi phía trước lại làm không được, bọn họ hoặc xuất phát từ hiếu kỳ hoặc bị sự vật nào đó dẫn dắt, lần lượt quay đầu.
"Ầm ầm!"
"Rầm rầm rầm!"
Một khắc đồng hồ, mười mấy cường giả nổ tung, máu tươi rơi xuống cầu, vô cùng thê thảm.
- Bọn họ đến cùng thấy cái gì!
Khóe miệng La Mục kịch liệt run rẩy.
Nói thật.
Võ giả bạo thể mà chết, huyết nhục bay loạn.
Bọn họ cũng cảm thấy dọa người.
Chỉ là những võ giả kia trước khi chết, ánh mắt hiện ra sợ hãi, quả thực là mê hoặc trí mạng.
Hận không thể quay đầu nhìn xem, đến cùng có đồ vật gì!
Không thể nhìn.
Tuyệt không thể nhìn!
Bọn người La Mục đè ép hiếu kỳ, thủy chung đi trên cầu.
Tuy Bọn họ đạt tới Thánh cấp, nhưng lịch duyệt khẳng định không bằng bọn người Mẫu Đơn Thánh Quân, mấy người đi phía trước, tâm cảnh rất vững vàng, không bị quấy nhiễu.
- Ta hiểu rồi.
Vân Phi Dương nói thầm:
- Thông Thiên Kiều có lẽ đang khảo nghiệm lòng hiếu kỳ, nếu như chịu đựng không được dụ hoặc quay lại, hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Thú vị, thú vị.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!