Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Siêu Thần Yêu Nghiệt - Vân Phi Dương (FULL)

 

 Xương bánh chè bên chân khác của Triệu Anh Vũ bị đá nát, sau cùng triệt để quỳ trên mặt đất, đau khổ lộng hành quấy rối để đầu hắn đầy mồ hôi.  

 

Còn may là võ giả.  

 

Nếu như là phàm nhân, không chết cũng đã hôn mê.  

 

Chân truyền đệ tử Bích Tiêu phong cao cao tại thượng quỳ gối trước mặt Vân Phi Dương trong ánh mắt của tất cả mọi người.  

 

Nói thật.  

 

Loại thương tổn này, không tính là nặng.  

 

Dù dưới Phàm Giới cũng có thể dựa vào y thuật và đan dược để võ giả khôi phục hoàn toàn, nói chi là Tiểu Thần Giới.  

 

Nhưng.  

 

Đánh nát tự tôn của một người, thử hỏi, chân truyền đệ tử Linh Tiêu Phái bị ngược quỳ trên mặt đất sẽ mất mặt như thế nào!  

 

Trong ánh mắt thủ tọa Trưởng lão Bích Tiêu phong núp trong bóng tối lóe ra phẫn nộ.  

 

Hắn mong nhìn thấy đệ tử bị trực tiếp giết chết cũng không muốn nhìn thấy bị nhục nhã như thế.  

 

Đệ tử Bích Tiêu Phong cũng phẫn nộ không thôi.  

 

Dù sao, Triệu Anh Vũ là sư huynh bọn họ, bị nhục nhã như thế thực không thể xem tiếp.  

 

Nếu Vân Phi Dương biết ý nghĩ của bọn họ, nhất định sẽ rất vui vẻ, bởi vì, hắn đang muốn cái này kết quả!  

 

Lão tử hôm nay nhục nhã không chỉ Triệu Anh Vũ, mà nhục nhã tất cả đám thích ngu bức như các ngươi.  

 

"Xoát!"  

 

Đột nhiên, Vân Phi Dương hất chưởng, hung hăng đánh vào mặt Triệu Anh Vũ, hỏi:  

 

- Đau không?  

 

"..."  

 

"Ba ba ba!"  

 

Vân Phi Dương lần nữa vung mấy chưởng, gương mặt Triệu Anh Vũ nhất thời bị đánh vô cùng thê thảm, răng bay ra mấy cái, miệng đầy máu tươi.  

 

Lương Âm cười nói:  

 

- Vẫn là tác phong này.  

 

Lâm Chỉ Khê nhíu chặt lông mày.  

 

Nàng cũng không phải lo lắng Triệu Anh Vũ, mà lo lắng Vân Phi Dương không kiêng nể gì mà cả chà đạp tôn nghiêm đối phương chỉ mang đến càng nhiều phiền phức.  

 

- Hắn sợ phiền phức?  

 

Đột nhiên, Lâm Chỉ Khê bất đắc dĩ lắc đầu, nếu tên này sợ cái này, sợ cái kia thì đã không gọi Vân Phi Dương.  

 

Vân Phi Dương giơ tay lên, lại phải bắt đầu đánh.  

 

Trưởng lão Bích Tiêu phong ẩn núp trong bóng tối rốt cục nhịn không được, quát lạnh nói:  

 

- Dừng tay!  

 

- Ừm?  

 

Vân Phi Dương ngừng tay.  

 

Thủ tọa Trưởng lão Bích Tiêu phong đi tới, lạnh mặt nói:  

 

- Vân Phi Dương, hắn đã bất lực hoàn thủ, ngươi cần gì phải làm nhục như vậy.  

 

"A."  

 

Vân Phi Dương ngây thơ hỏi.  

 

- Đây là nhục nhã hả?  

 

Trưởng lão Bích Tiêu phong kém chút ngất đi.  

 

Người thì bị ngươi bắt quỳ, rồi tát từng bạt tay trước mặt đồng môn, không gọi nhục nhã thì kêu là gì?  

 

"Ba!"  

 

Đột nhiên, Vân Phi Dương lại đánh Triệu Anh Vũ một bạt tai.  

 

- Ngươi...  

 

Trưởng lão Bích Tiêu phong phẫn nộ, quanh thân bộc phát ra khí tức khủng bố.  

 

Vân Phi Dương nhìn hắn, lại nhìn về phía đám đệ tử xung quanh, lớn tiếng nói:  

 

- Các ngươi người trước người sau nghị luận chúng ta, mở miệng một tiếng phàm nhân, đóng miệng một tiếng hạ đẳng vị diện, cũng xứng nói với ta hai chữ nhục nhã này?  

 

Bích Tiêu phong trưởng lão yên lặng.  

 

Không sai.  

 

Ngay từ đầu, mình và rất nhiều người cũng không dành cho những phàm nhân này đủ tôn trọng, thậm chí trong nội tâm còn xem thường.  

 

- Thủ tọa Trưởng lão.  

 

Vân Phi Dương hỏi:  

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận