Cùng thời gian này, bên trong phòng của Ngô Quân Hùng cùng Lê Diệp Phàm.
Khi tạm biệt bọn người Lý Hổ thì hai người này tỏ vẻ mệt mỏi vô cùng, nhưng hiện tại, khi xung quanh không còn người lạ, bọn họ cũng không cần giả bộ nữa.
Ngô Quân Hùng nhìn qua người bạn của mình hỏi:
“Tôi thấy người của bang Sọ Hổ dựa vào không được, tôi không thích phong cách làm việc của bọn họ.
Hợp tác với loại người này có thể bị đâm lén sau lưng bất kỳ khi nào.”
Lê Diệp Phàm đang ngồi ở đối diện nghe được lời này thì nhẹ gật đầu, hắn nói:
“Tôi cũng cảm thấy vậy, theo anh thấy chúng ta nên tìm thế lực nào hợp tác?”
Ngô Quân Hùng trầm tư suy nghĩ, sau một lúc hắn mới nói:
“Anh cảm thấy bang Mãng Xà ở khu phía Nam thế nào?”
Diệp Phàm lắc đầu, hắn nói:
“Tôi cũng không biết, nhưng nghe nói người của Mãng Xà Bang có quan hệ với tên ở phía Bắc.
Nếu chúng ta cùng với bọn họ hợp tác, không phải tự chặn đường tiến rồi sao?”
Ngô Quân Hùng ngạc nhiên nói:
“Đừng nói với tôi anh định lên khu vực phía Bắc phân chia lãnh địa cùng với tên kia đấy nhé, những thế lực khác còn không dám đối đầu trực diện với tên kia.
Chúng ta làm sao đủ lực để đối kháng lại hắn.”
Tuy chưa từng một lần gặp mặt Thiên Anh, cũng không rõ thực lực của hắn ra làm sao.
Nhưng chỉ dựa vào một điểm, đó là một mình hắn có thể nắm giữ khu vực phía Bắc.
Trong khi các thế lực lớn ở ngay sát bên cạnh.
Từ điểm này có thể thấy hắn kinh khủng tới mức nào.
Lúc trước Lý Hổ có nói là vì địa bàn quá lớn, không đủ nhân lực để mở rộng về phía Bắc.
Nghe thì có vẻ hợp lý, nhưng có đánh chết hắn cũng không tin.— QUẢNG CÁO —
Nếu kẻ được mệnh danh là con quỷ phương Bắc kia không có thực lực cường đại, sớm đã bị các đại thế lực xâu xé rồi.
Làm gì có chuyện mấy thế lực kia để yên.
Trong khi Ngô Quân Hùng đang lo lắng thì Lê Diệp Phàm lại rất thản nhiên, hắn cười nói:
“Vì sao phải chọn đối đầu? Chúng ta có thể cùng với người kia nói chuyện tử tế mà.
Tôi đã tìm hiểu qua rất nhiều tư liệu của người kia.
Chỉ cần chúng ta không quá phận thì hắn sẽ không tấn công chúng ta.”
Ngô Quân Hùng nhíu mày nói:
“Anh định làm sao?”
Lê Diệp Phàm nở nụ cười:
“Chưa biết.
Haha.”
Ngô Quân Hùng nghe được câu trả lời này thì đứng hình mất vài giây.
Lê Diệp Phàm thấy vậy thì cười nói:
“Có gì mà ngạc nhiên như vậy, bây giờ hai chúng ta có thể bàn bạc thêm với nhau mà.”
Ngô Quân Hùng nghe vậy thì bất giác nở nụ cười, tiếp đó hai người bắt đầu bàn bạc với nhau xem nên làm thế nào cho tốt.
Vừa có thể đảm bảo con đường phát triển sau này, lại vừa có thể đảm bảo an toàn cho bản thân, tránh đắc tội với các thế lực lớn.
Người có thể sống được tới hiện tại đều là người có bản lĩnh cả, về phần những kẻ ngu ngốc, con ông cháu cha gì đó, do không theo kịp với biến hóa xung quanh đều đã chết cả rồi.
Nên đừng nhìn hai người Ngô Quân Hùng cùng Lê Diệp Phàm tuổi đời không lớn mà xem nhẹ bọn họ, bọn họ chân chính là những kẻ nguy hiểm.
…
Cùng khoảng thời gian này, ở tại một ngôi nhà hoang cách khu vực sinh sống của thiên anh hơn mười dặm.— QUẢNG CÁO —
Ở bên trong nơi đây đang có mấy chục người, toàn bộ bọn hắn là những tay sát thủ được người ta thuê tới giết Thiên Anh.
Vốn lúc trước số lượng bọn họ đông hơn gấp ba, nhưng nay cũng chỉ còn lại mấy chục người lèo tèo.
Ở trong số những người này cũng có hai người Lý Hải, Phạm Bằng.
Hôm nay bọn họ tới đây là nhận được lệnh triệu tập tới từ phó hội trưởng của bọn họ.
“Vù vù…’’
“Vù vù…”
Ngay khi mọi người đang nói chuyện với nhau về Thiên Anh, thì bất ngờ một cơn gió mạnh thổi tới.
Cơn gió mạnh biến mất, ở bên trong nơi này nhiều hơn ba người.
Ba người kia ăn mặc kín từ đầu cho tới chân, hơn nữa lại còn là đồ màu đen.
Nhìn bằng mắt thường không cách nào phân biệt được những người kia là nam hay nữ.
Trong lúc mọi người còn đang kinh ngạc trước màn xuất hiện đầy quỷ dị của ba người mới tới, thì một trong ba người mới tới lúc này lên tiếng.
“Hôm nay gọi mọi người đến đây, là để thông báo cho mọi người một nhiệm vụ quan trọng.
Vì vậy mọi người cố gắng giữ trật tự, chú ý lắng nghe.”
Nghe được giọng nói nhẹ nhàng của người vừa lên tiếng, toàn bộ những tên sát thủ ở bên trong ngôi nhà hoang đều ngậm miệng, dù là mấy tên kiêu căng khó thuần, lúc này cũng không dám nói chuyện nữa.
Từ điểm này có thể thấy được người vừa lên tiếng là nhân vật tầm cỡ thế nào.
Nhìn thấy mọi người đều đã yên lặng, người lúc trước khẽ gật đầu sau đó mới nói:
“Mọi người chuẩn bị đi.
Gần sáng chúng ta sẽ hành động.
Vì để đảm bảo cho lần hành động này được thuận lợi, trước khi xuất phát mười lăm phút, tôi sẽ gửi kế hoạch chi tiết đến cho từng người.”
Nghe được lời này thì có không ít người thầm mắng trong lòng, chửi cái đứa đang nói chuyện là con thần kinh.
Làm ra vẻ cho cố, sau đó lại nói lúc nào gần hành động mới nói, bố con bệnh.
Có điều bọn họ cũng chỉ có thể chửi trong lòng mà thôi.
Ngoài mặt bọn họ vẫn tỏ thái độ bình thản như không có chuyện gì.
…
— QUẢNG CÁO —
Căn cứ của Thiên Anh.
Lúc này Thiên Anh đang ở bên trong phòng giám sát.
Hắn lúc này thông qua hệ thống camera giám sát toàn bộ khu vực xung quanh căn cứ năm dặm.
Mặc dù Thiên Anh biết các thiết bị camera thông thường, không thể phát hiện được những sát thủ có năng lực ẩn thân đặc thù.
Nhưng nó vẫn có tác dụng phát hiện thú biến dị, cùng các máy bay do thám không người lái.
Tối ngày hôm nay Thiên Anh phát hiện có hai lượt máy bay do thám tiếp cận khu vực của hắn sinh sống.
Với bản năng của một tên giết người chuyên nghiệp, Thiên Anh đoán rằng sắp có chuyện chẳng lành chuẩn bị xảy ra.
Dùng máy bay do thám thì chỉ có con người, còn bọn biến dị thú thì không biết dùng thứ này.
Nên Thiên Anh suy đoán mối nguy hiểm lần này nhất định là đến từ con người.
Những ngày này những kẻ kia liên tục phái người tới đây thăm dò.
Thiên Anh đoán rằng bọn kia cũng đã biết được Thiên Lang, bé Thanh đang trong quá trình biến đổi nên không xuất hiện.
Bảy ngày qua đi, tối hôm nay bọn hắn lại dùng thiết bị không người lái tăng cường do thám.
Thiên Anh dám chắc, chỉ trong tối ngày hôm nay bọn hắn sẽ động thủ.
Còn khi nào sẽ động thủ thì Thiên Anh nghĩ rằng bọn hắn sẽ tấn công vào lúc rạng sáng.
Vì thời gian này con người thường hay đi ngủ.
Tính cảnh giác với nguy hiểm xung quanh hạ xuống thấp nhất.
Với vào thời điểm này biến dị thú cũng đã giảm bớt rất nhiều, hành động vào lúc đó sẽ an toàn hơn.
Đương nhiên không loại trừ trường hợp bọn họ tấn công sớm.
Nếu bọn họ tấn công sớm thì Thiên Anh sẽ rất bị động.
Lấy ra một điếu xì gà, Thiên Anh làm một hơi, sau đó vừa nhả khói thuốc ra vừa nói:
“Bọn hắn ngày càng không kiềm chế được rồi, xem ra sau này còn sẽ gặp nhiều phiền toái đây.”
Thiên Anh chỉ có một thân một mình, đã vậy còn nắm trong tay một khu vực rộng lớn, các thế lực ở bên trong thành phố Nội Hà vẫn luôn thèm muốn nơi này.
Đặc biệt là căn hầm trú ẩn của hắn.
Nay bọn hắn phát hiện căn cứ có vấn đề, nên tập trung lực lượng tấn công cũng là điều dễ hiểu..