Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sổ Tay Phá Huỷ Cốt Truyện "Mary Sue"


 
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
 
Chương 78.2: Cốt truyện bãi công (6)
 

Trong khi Vương Nhị Nha vẫn đang rất lo lắng về chỉ số thông minh của Diêu Doanh Tâm, Tề Lỗi cuối cùng cũng đạt được cơ hội. Nghe thấy Diêu Doanh Tâm nhắc tới mình, anh lập tức nói với Vương Nhị Nha: “Mẹ, Tâm Tâm nói đúng, không có thời gian cùng Diêu Thiên Thiên tới tìm mẹ, là con sai. Vì con khiến Diêu Thiên Thiên phải chịu khổ đau về thể xác, người chồng như con đây thật không nên thân! Hy vọng mẹ có thể cho con thêm một cơ hội, hay là mẹ lại đánh Thiên Thiên thêm một trận nữa đi, lần này con sẽ chịu thay cho em ấy.”
 
Mọi người trong phòng:…
 
Ôi mẹ ơi, cái loại chồng gì mà vợ bị mẹ vợ đánh một trận lại đi yêu cầu mẹ vợ đánh thêm trận nữa, căn bản không thể chấp nhận được!
 

Ngay đến Lưu Minh Yến cũng muốn đánh cho con trai mình một trận thật đau. Mẹ ơi, con trai làm kinh doanh tới mức đầu óc có vấn đề luôn rồi, bà thật sự sợ rằng cháu trai/ cháu gái tương lai của bà sẽ bị di truyền mất! Đậu má, có phải bà chỉ có thể đẻ thêm một đứa con trai, hai mươi năm sau lại hy vọng được ôm đời thứ ba không? Ba đứa con, hai người làm tiến sĩ, một người làm kinh doanh, bà thật sự quá đáng thương rồi!
 
Cũng may Lưu Minh Yến không nói ra suy nghĩ trong lòng mình, nếu không thật sự sẽ kéo thêm rất nhiều thù hận!
 
Mặc dù tất cả mọi người đều coi thường Tề Lỗi, nhưng chỉ có Diêu Thiên Thiên, người hiểu rất rõ Tề Lỗi, và Vương Nhị Nha - một người rất thông minh mới có thể nghe ra, trọng điểm trong câu nói của anh chính là chữ “Mẹ”! Không nói tới chuyện tự nhiên gọi “mẹ” hai lần, ai cho phép anh tự tiện đổi cách xưng hô như thế?
 
Vương Nhị Nha âm thầm gật đầu, trí thông minh vẫn đủ dùng, đủ để bù đắp vào lỗ hổng thỉnh thoảng hay để trí tưởng tượng bay xa của con gái bà.
 
Tề Lỗi vừa nhìn liền đoán ra được suy nghĩ của Vương Nhị Nha, cuối cùng cũng có thể an tâm, anh khẽ mỉm cười nói: “Nếu không, bây giờ mẹ cứ gọi Diêu Thiên Thiên ra đánh một trận?”

 
Diêu Doanh Tâm lửa giận ngút trời, loại đàn ông này căn bản không thể chấp nhận được! Lúc đầu, khi cô ta giao chị gái cho anh ta, Tề Lỗi không hề nói như vậy!
 
Quả nhiên là câu nói đó, thà rằng tin tưởng trên đời này có quỷ, cũng không được tin lời đàn ông! Vậy nên vô tình, Diêu Doanh Tâm lại tiến thêm một bước trên con đường vứt bỏ bốn nam chính!
 
Vương Nhị Nha nhìn Tề Lỗi một lúc, cuối cùng âm thầm thở dài. Bỏ đi, con gái lớn không thể giữ, bà cũng đã chứng kiến Tề Lỗi lớn lên từ nhỏ, nhân phẩm không có gì để nói. Hiện tại xem xét cẩn thận, toàn bộ mọi phương diện hai người đều rất tương xứng. Quan trọng nhất là, chữ “Mẹ” khiến bà cảm thấy rất vui!
 
Đây là một loại bảo đảm của Tề Lỗi với Vương Nhị Nha, cho dù Diêu Thiên Thiên đã lấy chồng nhưng bà cũng sẽ không mất đi cô con gái này, trái lại còn thu lại được một cậu con trai. Tuy rằng Vương Nhị Nha không cảm thấy cậu con trai này có tác dụng gì ( o(╯□╰)o ), nếu như giống Tiểu Tiện, thật lòng là không cần đâu. Nhưng bảo đảm của Tề Lỗi bà cũng đã nhận, đành dùng thời gian sau này để kiểm tra anh tiếp vậy. Dù sao bà vẫn còn có thể mạnh mẽ thêm hai mươi năm nữa, nếu Tề Lỗi thật sự có thể kiên trì hai mươi năm không lung lay, vậy cơ bản là không có vấn đề gì rồi.
 
Vì thế sau khi Vương Nhị Nha và Tề Lỗi trao đổi ánh mắt mà chỉ hai người có thể hiểu, bà hơi gật đầu nói: “Thiên Thiên, xuống đây đi, đừng có trốn sau bình hoa nữa.”
 
Nói xong, bà nâng chén trà lên, nhàn nhạt uống một hớp trà mà Tề Lỗi vừa rót, lại khôi phục bộ dạng bình tĩnh của một nữ vương.
 
Diêu Thiên Thiên chậm rãi xuống lầu rồi đi vào phòng khách, ngồi xổm xuống bên cạnh Vương Nhị Nha, gọi một tiếng thật ngọt ngào: “Mẹ ~~~”

 
Vương Nhị Nha không hề phản ứng, thông qua chén trà nhìn cô một cái, sau đó vỗ vỗ vào vị trí không ai dám ngồi ở bên cạnh mình, nói: “Ngồi đi.”
 
Diêu Thiên Thiên: “……”
 
Mẹ, mẹ xác định là mẹ đã hết giận rồi sao (⊙_⊙)? Mông cô vẫn còn sưng đây này!
 
Vì vậy Diêu Thiên Thiên đã phải rất khó khăn để bước được tám bước, cố nhịn không che mông, chậm chạp đi tới trước sofa, định bụng sẽ đứng tấn.
 
Cuối cùng Tề Lỗi không thể ngồi yên được nữa. Ngay lúc mông của Diêu Thiên Thiên sắp tiếp xúc thân mật với sofa, anh liền đứng dậy kéo cô lại, nói với Vương Nhị Nha: “Con giúp Thiên Thiên bôi thuốc, có chuyện gì thì mẹ nói chuyện với mẹ con.”
 
Thấy cái gật đầu khó nhận ra của Vương Nhị Nha, Tề Lỗi lập tức ôm lấy Diêu Thiên Thiên chạy mất, bỏ lại một đám người còn chưa kịp phản ứng gì đang ngây người ở trong phòng.
 
Diêu Thiên Thiên bị Tề Lỗi ôm ngang trong ngực, không nhịn được mà túm chặt lấy vạt áo của anh, mở to mắt hỏi: “Chúng ta không cùng nhau bàn bạc chuyện làm đám cưới thế nào sao?”
 
Ôm được người trong lòng, cuối cùng Tề Lỗi cũng an tâm. Anh cúi đầu hôn lên má Diêu Thiên Thiên, khẽ mỉm cười nói: “Đám cưới làm như thế nào là chuyện của họ, anh chỉ cần ôm em hưởng tuần trăng mật là được rồi!”
 
Vậy mới nói, BOSS Tề mãi mãi hiểu rõ nhất thứ gì mới là trọng điểm. Đám cưới tổ chức ra sao không quan trọng, quan trọng nhất là bà xã nhất định phải ôm trong lòng mình!
 
“Nhưng nếu anh không ở đó, lực chiến đấu của mẹ nuôi và bác Tề căn bản không thắng nổi mẹ em thì phải làm sao.” Tề Lỗi là người duy nhất có lực chiến đấu, nếu như anh không ở đó, thật sự anh sẽ phải gả vào nhà họ rồi!
 
Tề Lỗi cẩn thận đặt Diêu Thiên Thiên vào ghế ngồi sau xe, để cô nằm úp sấp, định đưa cô về chốn ngọt ngào của họ để bôi thuốc. Thấy Diêu Thiên Thiên nói như vậy, anh nắm lấy tay cô, đeo nhẫn vào ngón áp út của cô, nhẹ nhàng hôn lên đó rồi nói: “Gả và cưới có gì khác nhau sao? Dù sao chúng ta cũng không thiếu nhà. Cứ kết hôn ở nhà em, đến lúc đó ngày ngày đều ra ngoài ở!”
 

Diêu Thiên Thiên:…
 
Ôi mẹ ơi, ông xã của mình thật sự rất giỏi tính toán luôn á!
 
-
 
Dù cho bọn họ đã gạo nấu thành cơm và được pháp luật bảo vệ, nhưng muốn tổ chức hôn lễ cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy. Đầu tiên, phải chọn lễ phục kết hôn, một bộ chắc chắn không đủ, nhất định phải có mười mấy bộ để thay. Tiếp theo là nơi tổ chức hôn lễ, bố trí sắp xếp, chuyện nào cũng rất quan trọng. Những ngày tiếp theo, Diêu Thiên Thiên và Tề Lỗi bận tới mức không có thời gian tiếp xúc thân mật. Cô thật sự rất nghi ngờ đây là do bệnh mẹ chồng của Vương Nhị Nha phát tác trước đám cưới, muốn làm khó con dâu! Khụ khụ, sai rồi, là con rể!
 
Mỗi ngày phải đi thử quần áo, chụp ảnh, sắp xếp phòng cưới còn chưa tính, lại còn phải nghe theo quy tắc trước đây, hai bên nam nữ không được gặp mặt! Vương Nhị Nha vừa nói ra quy tắc này, thật sự làm cho mấy nhà vui vẻ mấy nhà buồn mà! Diêu Thiên Thiên tựa như bị chia loan rẽ thúy, vẻ mặt đáng thương nhìn Tề Lỗi, hơn nữa âm thầm thắp một cây nến cho Tề Lỗi, xin chia buồn với anh phải tiếp tục công cuộc thủ dâm rồi.
 
Ngoài mặt, Tề Lỗi không hề biểu hiện thái độ gì, nhưng sau khi nghe thấy Vương Nhị Nha nói như vậy, anh đã nắm chặt lấy tay Diêu Thiên Thiên, hơn nữa vừa quay đầu đã lén gửi ngay một tin nhắn cho Diêu Thiên Thiên, nói với cô tối nay nhất định phải gặp nhau ở cửa sổ giống như Romeo và Juliet!
 
Lại nói ở biệt thự thật sự có lợi, cửa sổ rất dễ trèo! Không giống với nhà cao tầng bây giờ, đôi uyên ương trẻ muốn chơi trò lãng mạn cũng phải dùng mạng để chơi!
 
Lưu Minh Yến nóng vội tới mức nắm chặt đùi, không gặp mặt thì làm sao Diêu Thiên Thiên có thể mang thai được!
 
Chỉ có mình Diêu Doanh Tâm có chút vui mừng. Hiện tại cô ta hoàn toàn có thể hiểu được tâm trạng không muốn rời xa nhưng vẫn hy vọng con gái mình hạnh phúc của mẹ đối với chị gái. Dù trong lòng có chút chua xót nhưng cô ta vẫn không thể không giao phó chị gái cho người ta. Chỉ là trước khi giao phó chị đi, vẫn còn có thể gây khó khăn một chút!

 


Nhấn Mở Bình Luận