Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sổ Tay Thuần Phục Chim Hoàng Yến

Dáng vẻ của Tề Nhiên cứ như anh là một nhiếp ảnh gia nổi tiếng đang chụp một show thời trang cao cấp, cầm điện thoại đứng đó mà kêu "Nâng cằm", "Mỉm cười", "Đẩy hông, phô eo của em ra", tự tìm thú vui cực kỳ.




Lưu Sở Họa cũng vui vẻ mà phối hợp với anh.


Sau khi chụp xong anh mặt mày nghiêm túc xem ảnh, Lưu Sở Họa nhìn bóng của mình trên tủ kính, trong mắt vô cùng dịu dàng.


Tề Nhiên v: Tặng em chiếc váy có một không hai trên thế giới. Ps: Tôi đích thân thiết kế [Ảnh]


"Từ khi yêu đương, số lượng weibo thiếu gia đăng đã tăng gấp trước kia 6666 lần."


"Mau mau mau, không kịp nữa, mau đem cẩu lương hoàng kim của trẫm lên."


"Chậc chậc chậc, mấy đôi yêu nhau thời nay."


"Hừ, hai ngày nữa tui sẽ lên Taobao mua một bộ giống hết, giả bộ như đó là thiếu gia tặng tui."




Kể từ khi hai người bọn họ công khai ở bên nhau, phong cách của Tề Nhiên thay đổi mạnh, luôn luôn thể hiện tình cảm trên weibo, tới giờ đám fans hâm mộ đã quen lâu rồi. Thỉnh thoảng còn bàn xem chừng nào bọn họ kết hôn, hôn lễ được tổ chức ở đâu, sinh con trai hay con gái, thậm chí suy tính còn lâu dài hơn hai người bọn họ.


Lưu Sở Họa không đăng weibo, chỉ share lại kèm theo một icon cười, tỏ vẻ tương tác.


Buổi tối vừa tắm xong, đột nhiên cô nhận được điện thoại của Yến Ca.


"Tìm tôi có việc gì à?" Từ khi Yến Ca có số điện thoại của cô đến nay, đây là lần đầu tiên anh ta gọi cho cô.


"Cảm ơn cô." Giọng anh ta lạnh nhạt.


"Cảm ơn tôi?" Lưu Sở Họa đặt bàn chân ướt nhẹp lên ghế chờ khô, "Tôi làm gì mà anh phải cảm ơn tôi?"


"Vai đóng thế mới rất tốt, gặp được thầy rất tuyệt, đãi ngộ cũng rất tốt." Anh ta nói khẽ, thái độ vô cùng bình thản.


"Hửm?" Động tác của Lưu Sở Họa hơi khựng lại.


Thấy dường như cô không muốn nhắc tới chuyện này, Yến Ca chỉ nói qua loa mấy câu rồi tổng kết: "Tóm lại, cảm ơn cô, cũng cảm ơn bạn trai cô."


Khoảng thời gian trước, diễn viên đóng thế hàng đầu trong nước đột nhiên gọi điện cho anh ta, nói là nhìn trúng võ thuật của anh ta, hy vọng có thể "đào" anh ta qua chỗ mình. Mọi chuyện thuận lợi ngoài dự liệu, phía ông chủ hoàn toàn không ngăn cản, thậm chí còn thanh toán nốt lương cho anh ta, tặng anh ta tiền thưởng, vô cùng vui mà tiễn anh ta đi.


Mấy người anh em của Yến Ca đều rất hâm mộ, không biết anh ta kiếm được vận cứt chó ở đâu ra. Phải biết, đoàn diễn viên đóng thế đó đã nhiều lần hợp tác với siêu sao võ thuật hàng đầu, là diễn viên cố định của mấy đạo diễn nổi tiếng, thậm chí thi thoảng còn có đoàn phim hollywood mời về làm chỉ đạo võ thuật. Ít nhất trong chuyến đi này, có thể gia nhập đã cho thấy gần như đã đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp.


Nhưng Yến Ca không ngốc, võ thuật của anh ta chỉ được xem là bình thường, cũng chưa từng truyền ra tiếng tăm tốt đánh được liều mạng được gì, dù có đào người cũng sẽ không đào anh ta.


Đến đoàn mới, thậm chí được người có chuyên môn chỉ dạy, anh ta bóng gió hỏi vài câu, nghe nói diễn viên đóng thế nổi tiếng này có quan hệ thân thiết với Tề ảnh đế, vì vậy anh ta lập tức hiểu ngay.


Có lẽ là đôi tình nhân đó muốn làm từ thiện, một chút lòng trắc ẩn nho nhỏ của bọn họ đã đủ để thay đổi vận mệnh của một người. Nghĩ vậy, Yến Ca không khỏi có chút tự giễu. Nhưng anh ta lại rất rõ ràng, Lưu Sở Họa nói rất đúng, cô chính là quý nhân trong cuộc đời mình, không cần nghĩ gì cả, đừng từ bỏ cơ hội tốt hiếm hoi này.


Lưu Sở Họa cúp điện thoại, đăm chiêu.


Hôm sau, cô mở miệng hỏi Tề Nhiên, "Chuyện Yến Ca đột nhiên đổi đoàn khác, là anh giúp hả?"


Tề Nhiên thờ ơ tách hạt dưa, anh thích để dành thật nhiều sau đó ăn hết một lượt một, nghe vậy ngón tay khựng lại, giả bộ tùy ý đáp: "Ừm, thuận miệng nói một tiếng, không phải anh ta là bạn em à?"


Lưu Sở Họa hơi nghiêng đầu, không chớp mắt quan sát biểu cảm trên mặt anh, "Tiểu thiếu gia hiểu chuyện rộng rãi vậy?"


Anh không vui liếc xéo cô, cúi đầu tiếp tục tách hạt dưa của mình, "Chẳng phải không lâu sau công ty sẽ quay một bộ phim tiên hiệp ư?"


"Sao thế?" Vừa nhắc tới chuyện liên quan đến tài nguyên phim ảnh, Lưu Sở Họa liền hào hứng.


"Anh thấy, không phải là kịch bản gì tốt lắm, muốn đại bạo rất khó. Thế nhưng trong đó có một nhân vật là cốc chủ Ma Đạo, từ đầu tới cuối đều mang mặt nạ, có vài diễn viên không muốn nhận vai này lắm, nếu Yến Ca không chê, có thể cho anh ta đóng."


"Thật hả?" Cô mừng rỡ hiếm thấy.


Tề Nhiên lườm cô, "Nói thật một câu, người bạn này của em nếu chỉ muốn diễn mấy vai để đã nghiền thì dễ, nhưng nếu thật sự muốn tiếp tục trong giới văn nghệ, có lẽ hơi khó. Dù sao, không thể nào mãi mãi có những nhân vật không cần lộ mặt cho anh ta diễn."


Nhắc tới chuyện này, vẻ mặt Lưu Sở Họa ôn hòa, "Thỉnh thoảng có thể xuất hiện trong màn ảnh là đủ rồi. Anh ấy không có hoài bão to lớn như anh tưởng đâu, có vài việc đối với anh ấy mà nói chỉ là hi vọng xa vời, bây giờ có thể thực hiện một chút đã đủ để hoài niệm cả đời."


"Nếu được xuất hiện trong ống kính một lần, tôi sẽ xem đi xem lại hình ảnh đó cả đời." Lúc nói câu này, anh ta cầm ly rượu, trong con ngươi xinh đẹp phát sáng rực rỡ.


Tề Nhiên hung hăng dùng sức, bóp nát hạt dưa nguyên vẹn trong tay, "Haha, em hiểu anh ta nhỉ."


Lưu Sở Họa phục hồi tinh thần lại, bước tới cầm dĩa hạt dưa trước mặt Tề Nhiên, ngửa đầu đổ hạt dưa đã tách xong vào miệng, ậm ừ nói, "Cách ăn này đúng là sảng khoái."


"..." Tề Nhiên giận đến mức môi run rẩy, "Anh lột gần mười phút!"


"Ừm." Cô vỗ đầu anh, "Lột thêm mười phút nữa là ăn được rồi."


Anh cúi đầu hừ một tiếng, tự lẩm bẩm, "Không phải là thấy anh chưa theo đuổi được em sao? Đợi anh theo đuổi được rồi..."


"Theo đuổi được thì thế nào?"


"Sau khi theo đuổi được em, nếu em còn dám như vậy, nhất định anh sẽ cạy miệng em, bắt em ăn thế nào thì phun ra thế đó." Giọng điệu hung dữ nghe cực kỳ đáng sợ.


Lưu Sở Họa không nhịn được vui vẻ, "Haha, dùng cái gì cậy ra, lưỡi của anh hả?"


Tề Nhiên lập tức mở to mắt nhìn, vẻ mặt ngây thơ như nói "Em nói gì vậy, bổn bảo bảo không hiểu".


Cô vào nhà vệ sinh súc miệng, sau đó đi tới ôm Tề Nhiên hôn chụt một phát vô cùng vang dội, "Thưởng cho anh đó."


Anh nghiêng mặt qua, nhìn không vui lắm, "Bởi vì anh giúp bạn em nên em thưởng cho anh sao?"


"Không phải." Lưu Sở Họa lắc đầu, "Là vì sự đáng yêu của anh."


Ánh mắt Tề Nhiên đầy hoài nghi, cảm thấy cô rất phong lưu đa tình.


Trong khoảng thời gian này Lưu Sở Họa lật xem mấy kịch bản đưa vào tay cô, khó khăn lắm mới tìm được một nhân vật mình thích, nhưng khi lật ra trước xem, công ty sản xuất không đáng tin lắm.


Không biết có phải vì ở bên Tề Nhiên lâu nên mình cũng vô tri vô giác mà bị ảnh hưởng hay không, nhớ lúc cô ở kiếp trước đâu được phép chọn chọn lựa lựa như vậy, trong lòng chỉ nghĩ bất kể phim hay phim dở, chỉ cần có người mời thì nhất định cô sẽ nhận. Người lăn lộn trong giới giải trí có mấy ai thực sự theo đuổi sự hoàn hảo và tài giỏi chứ, còn chẳng phải vì một chữ Tiền sao.


Chỉ là hiện tại, có lẽ là điểm xuất phát rất cao nên kịch bản hơi không hài lòng một chút cô cũng không muốn nhận.


Cuối tháng ba đóng máy 《 Thất Sát 》, đến nay đã là tháng sáu, hơn hai tháng này ngoại trừ quay mấy kỳ chương trình thực tế, chụp một quảng cáo ra, thời gian còn lại đều nhàn rỗi ở nhà, nếu còn tiếp tục ở không nữa chỉ sợ mình cũng sa đọa mất.


Lật cả buổi, rốt cuộc cũng tìm được một nhân vật xem như vừa ý, là một vai phụ trong một bộ phim cổ trang mưu kế tình yêu.


Tình tiết bộ phim nhìn có vẻ hơi cẩu huyết, xen lẫn bí mật về thân thế của nữ chính, và gút mắc tình yêu với nam chính, cùng với các vị hoàng tử vì tranh đoạt ngôi hoàng đế mà lục đục với nhau.


Hiện tại thịnh hành việc cải biên IP*, mặc dù nói bộ "Quân tâm tự ngã tâm" này không được xếp vào đại ip, cũng là một quyển sách có fan ủng hộ, từ khi tin tức sắp quay thành phim truyền ra, bọn họ liền nhiệt tình thảo luận diễn viên nào thích hợp với nhân vật. Gần đây việc chọn nam nữ chính đã kết thúc, vui cũng có, không hài lòng cũng có.


(*) Intellectual Property, tài sản trí tuệ (tác phẩm), thường được dùng chỉ những tác phẩm có tiềm năng phát triển các sản phẩm liên quan như phim, hoạt hình, đồ lưu niệm,...


Trừ nam nữ chính ra thì việc Nam Cung Nguyệt có danh hiệu đệ nhất mỹ nhân do ai diễn chính là một đề tài gây tranh cãi không ngừng.


Bối cảnh của Nam Cung Nguyệt thần bí, trong thiết lập là hậu nhân Y Thánh, có y thuật tuyệt diệu, hơn nữa tựa như tiên trên trời, võ công cao cường. Trước kia nàng là mưu sĩ trong phủ nhị hoàng tử, sau này thông qua vài việc nhỏ không đáng kể phát hiện nam chính cũng có lòng đoạt vị nên phản bội nhị hoàng tử mà giúp đỡ nam chính . Trong gút mắc tình yêu của nam nữ chính, nàng cũng có không ít tác dụng thúc đẩy tình tiết. Cảnh diễn xem như không ít, cũng cực kỳ đáng chú ý.


Lưu Sở Họa khẽ nhíu mày, kiếp trước nhân vật này là ai diễn nhỉ, không nhớ rõ lắm. Thế nhưng nếu đoàn làm phim đã đưa kịch bản cho cô, trên cơ bản chỉ cần cô gật đầu, nhân vật này đã nắm chắc rồi.


Cô search tên bộ phim này, vào Tấn Giang đọc tiểu thuyết gốc một lần, chút do dự trong lòng ban đầu lập tức tan thành mây khói. Phải biết, vào ngày đầu tiên cô sống lại, khoảnh khắc nhìn thấy gương mặt của mình trong gương đã từng hạ quyết tâm, nhất định phải thừa dịp còn trẻ diễn mấy nhân vật kinh điển trong giới bình hoa. Tốt nhất là sau nhiều năm người ta nhắc lại vẫn phải khen một câu phong hoa tuyệt đại, lúc cắt ghép biên tập mv các nhân vật mỹ nhân cũng sẽ không bỏ qua cô.


Cô nông cạn vậy đó. Khó khăn lắm mới có một gương mặt xinh đẹp, không lợi dụng sạch sẽ sao được.


Lưu Sở Họa gọi cho Thư Nhã Bình, quyết định nhận vai này.


Bên đoàn làm phim phản hồi cực nhanh, cô gật đầu chưa được hai ngày đã vội vàng ký hợp đồng với cô, sắp xếp thời gian và địa điểm để thử tạo hình. Lưu Sở Họa lòng tràn đầy mong đợi đi đến, cũng may tạo hình không làm cô thất vọng.


Một bộ váy lụa mỏng màu trắng mơ hồ hiện hoa văn bên dưới, kiểu dáng búi tóc rất đơn giản, dùng một cây trâm xanh búi lại, khuyên tai là hai viên ngọc trắng trong suốt, cả người toát ra một chữ "Tiên".


Điều duy nhất không hài lòng lắm là viên kim cương sáng long lanh trên trán, cô từng nghe nói cổ nhân vẽ hoa giữa lông mày, nhưng chưa từng nghe nói cổ nhân đính kim cương giữa lông mày.


Thế nhưng hiểu ứng khá đẹp, cô cũng không muốn vì mấy tiểu tiết này mà làm thợ trang điểm mất mặt.


Chụp mấy bức đánh đàn và ngắm hoa, nhiếp ảnh gia hài lòng kêu ngừng.
Nhấn Mở Bình Luận