Chương 160
Trước nhà chính của biệt thự Vân Đỉnh, bóng người đan xen, ám kình tung hoành!
Tiếng chém giết, tiếng kêu thảm thiết, tiếng vũ khí va chạm, tiếng tay đấm chân đá… Trong lúc nhất thời, đủ loại âm thanh chói tai vang khắp biệt thự Vân Đỉnh, không ngừng có người bị đánh bay ra khỏi vòng chiến!
Không ngừng có người bỏ mạng tại chỗ!
Ầm ầm!
Trên đỉnh đầu, tiếng sấm điếc tai như thần tiên nổi giận, tia chớp lóa mắt xẹt qua trời đêm đen tối giống như rắn điện điên cuồng, gió mạnh gào thét, mưa to tầm tã khiến tình cảnh lẫm liệt vốn lấp kín sự lạnh lẽo có thêm bầu không khí kinh khủng khó diễn tả!
Cánh tay bị gãy không kịp rơi trên mặt đất đã bị gió lớn cuốn đi!
Máu tươi bắn ra còn chưa thể nhìn rõ màu đỏ của nó, đã bị nước mưa cọ rửa sạch sẽ!
Vô cùng thảm!
Tình cảnh trước mắt này không thua kém chiến trường mà đám người Tiêu Nhất Thiên, Sói Đồng từng chém giết, dù sao người tham dự trận chiến này, cảnh giới thấp nhất cũng là ám cảnh trung kỳ, có thể biết rõ sức sát thương và sức tàn phá!
Mà cuộc chiến giống như cụ già của nhà họ Tiêu dự đoán, năm mươi người vây quét hai mươi người, hai ám cảnh viên mãn vây đánh một ám cảnh viên mãn. Số người chênh lệch khá xa, những người của nhà họ Đoàn không phải đối thủ của cáo thủ nhà họ Tiêu!
Gần như bị cao thủ của nhà họ Tiêu đè ép!
Nửa phút ngắn ngủi, cao thủ của nhà họ Đoàn đã bị giết năm sáu người, mà cao thủ của nhà họ Tiêu, chỉ mới chết hai người!
Âm!
Cùng chạm một chiêu với một cụ già trong đó, ông hòa thượng bị đẩy lui mấy bước, thừa cơ hội rút khỏi vòng chiến đấu, quay đầu hét: “Ra tay!”
Giọng nói văng vẳng, lập tức truyền khắp cả chiến trường!
Ra tay?
Hai cụ già kia sửng sốt, người của nhà họ Đoàn biết rõ sẽ phải chết, nhưng không chạy trốn, bọn họ còn lo sẽ có mai phục.
Bây giờ xem ra, quả nhiên là vậy!
Hai người đề phòng, không vội vàng đuổi giết ông hòa thượng, mà phóng thích ám kình. Tập trung tinh thần cảm nhận động tĩnh xung quanh, đề phòng bị cao thủ ẩn nấp trong tối đánh lén!
Âm!
Nhưng người mà bọn họ chờ đợi không phải là người cứu viện của nhà họ Đoàn, cũng không phải cao thủ âm thầm đánh lén, mà là một tiếng nổ bất ngờ vang lên!
Tiếng nổ truyền từ vòng chiến đấu của những ám cảnh trung kỳ và ám cảnh hậu kỳ!
Lập tức, máu thịt tung tóe!
Lấy chỗ nổ làm trung tâm, người trong vòng phạm vi mấy mét bị sóng xung kích hất bay, thậm chí có ba bốn người trong đó bị nổ nát chân tay!
“Không hay!”
Hai cụ già kia lộ vẻ kinh hãi, trái tim run sợ, lập tức hiểu ý đồ của nhà họ Đoàn, một người trong đó hét lớn: “Đừng đứng gần nhau, bọn họ muốn tự bạo!” Tự bạo!
Hai chữ quen thuộc cỡ nào!
Đêm qua biệt thự nhà họ Lâm, lúc ông già của nhà họ Lâm kể cách Tiêu Nhất Thiên chết với Đoàn Minh Triết và Tiêu Quốc Nguyên, cũng dùng hai chữ “tự bạo” này!
Không có ai tin câu chuyện của ông già nhà họ Lâm!
Mà bây giờ, người của nhà họ Đoàn đứng trước sống chết, nên dùng chiêu lấy mạng đối mạng!
Một cao thủ ám cảnh trung kỳ của nhà họ Đoàn, chạy vào giữa đám người của nhà họ Tiêu, trước khi bị từng đòn tấn công mạnh mẽ đánh chết. Không hề do dự mà làm nổ tất cả ám kình trong cơ thể!
Nổ chết ba bốn người, nổ bị thương năm sáu người, hất bay một một đống người khác…
Bởi vậy có thể thấy rõ sức mạnh của tự bạo!
Những cao thủ của nhà họ Tiêu đều cực kỳ kinh ngạc, dù gì tu hành không dễ, bọn họ có thể đạt tới cảnh giới hiện giờ, không có mấy ai sẵn lòng tìm đường chết!
Vù! Vù vù vù!
Ngay lúc bọn họ sững sờ, tiếng cụ già hét to lại truyền đến, bốn cao thủ của nhà họ Đoàn hiện vẻ kiên quyết, liều mạng chạy tới chỗ đám người của nhà họ Tiêu tụ tập!
“Chết đi!”
“Có lũ khốn chúng mày chôn theo, ông đây giết một người cho đủ vốn, giết hai người để kiếm lời!”
Tìm sự sống trong cái chết!
Thẳng tiến không lùi!
Rõ ràng đây là sự sắp xếp của ông hòa thượng và Đoàn Minh Triết, mấy người lao tới chọn tự bạo này đã sớm chuẩn bị tâm lý, bọn họ ở đây, chính là vi giây phút này!
Chờ chết!
Tốc độ nhanh đến mức không kịp phản ứng, những cao thủ của nhà họ Tiêu nào còn có lòng hiếu chiến? Theo bản năng muốn rút lui, tránh thoát mấy kẻ điên muốn chết này!
Nhưng mà không đợi bọn họ chia ra rút lui, mấy cao thủ của nhà họ Đoàn đã chạy tới giữa bọn họ!
Ngay sau đó!
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Mấy tiếng nổ đinh tai nhức óc liên tiếp vang lên trong đám người giống như một chuỗi pháo hoa, mỗi tiếng nổ vang lên đều có máu thịt bắn ra khắp nơi. Trộn lẫn trong gió to mưa lớn, vẩy lên người, lên mặt, thậm chí vào đôi mắt của những người xung quanh!
Đừng nói những cao thủ của nhà họ Tiêu, mà người của nhà họ Đoàn cũng ngây ra như phỗng, trợn mắt há hốc mồm! Nguyên nhân rất đơn giản, chỉ có mấy người tham dự kế hoạch tự bạo lần này mới được báo trước, người còn lại của nhà họ Đoàn chẳng hay biết gì hết!
“Ông giỏi lắm, đầu trọc!”
Dưới màn tự bạo liên tục, người của nhà họ Tiêu vốn có khí thế mạnh mẽ, lập tức bị phá vỡ đội hình, cả đám choáng váng hỗn loạn, hai cụ già kia nổi giận, tức muốn nổ phổi, nghiến răng nghiến lợi nói: “Hôm nay ông đây phải băm ông ra thành nghìn mảnh!”
Ám kình hùng hồn trong cơ thể, bùng nổ hết ra!
Lúc nói chuyện đã muốn xông lên chém ông hòa thượng thành tám mảnh. Nhưng mà ngay lúc này, trong đám người của nhà họ Tiêu truyền từng tiếng kêu: “Ám kình của tôi!”
“Ám kình trong cơ thể tôi đang tán loạn, không chịu khống chế!”
“Sao lại thế này?” “Tôi cũng vậy?”
Đối với cao thủ ám cảnh mà nói, mất khả năng khống chế ám kình thì giống một người bình thường mất tay gãy chân, thành người tàn tật, thậm chí biến thành một kẻ vô dụng!
Nghe vậy, động tác của hai cụ già kia cứng đờ, quay đầu nhìn đám người nhà họ Tiêu hoảng loạn!
“Lên cho tôi, giết!”
Đoàn Minh Triết nắm lấy thời cơ, ra lệnh, cầm một đao hàn thiết đi lên trước, cả người hóa thành một tàn ảnh, lao vào giữa đám người của nhà họ Tiêu, trắng trợn giết hàng loạt!
Người của nhà họ Tiêu mất ám kình, với sức mạnh ám cảnh trung kỳ của Đoàn Minh Triết thì giết người như giết gà!
“Giết!”
Cao thủ còn lại của nhà họ Đoàn lấy lại tinh thần, cũng chen nhau lên, nhấc đao chém giết!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!