Chương 429
Tiêu Nhất Thiên gật đầu, thấp giọng nói: “Mười giờ, xuất phát đúng giờ, ba đường cùng đi theo tôi vào thủ đô!”
Nói xong!
Tiêu Nhất Thiên xoay người đi vào trong một căn nhà đối diện!
Vào thủ đô!
Nghe được ba chữ này, trái tim của mọi người đều run lên, thật sự muốn dẫn quân tới thủ đô sao? Thật sự muốn đoạt quyền sao? Thật sự muốn kiểm soát cả Đại Hạ sao? Tuy rằng trước đó bọn họ đã suy đoán, nhưng mà chính tai nghe
Mẹ nó! được ba chữ “vào thủ đô” từ miệng Tiêu Nhất Thiên, vẫn làm cho bọn họ không nhịn nổi kinh ngạc, không khỏi kích động!
Năm tháng trước!
Điện Thiên Thần ngang trời xuất thế, phong thái gần như càn quét tám hướng, trực tiếp khống chế ba tỉnh, trải qua năm tháng nghỉ ngơi lấy sức, bọn họ đã dần dần quên tình thế bây giờ!
Nói thật!
Ở trong ngôi biệt thự xa hoa vốn thuộc về nhà họ Cao, nắm quyền một tỉnh, ôm tiền của một tỉnh, đám người Tiêu Thiên Thành từ thành Thiên Kiếm mà đến cũng được, các dòng họ lớn ở tỉnh lị nương nhờ điện Thiên Thần cũng vậy, đã cảm thấy hài lòng rồi!
Nhưng mà!
Làm điện chủ của điện Thiên Thần, hình như Tiêu Nhất Thiên chưa thỏa mãn!
Thủ đô!
Đó chính là thủ đô đấy!
Chỉ cần kiểm soát thủ đô thì chẳng khác nào kiểm soát cả Đại Hạ, đến lúc đó, thể lực của điện Thiên Thần sẽ trải khắp Đại Hạ, sẽ lớn hơn gấp chục lần hiện giờ!
Điều này!
Sao có thể làm bọn họ không kinh ngạc?
Sao có thể không kích động? “Xin vâng theo lệnh của điện chủ đại nhân!”
Nhìn chằm chằm bóng lưng của Tiêu Nhất Thiên, mọi người cùng nói nhận lệnh, từng ánh mắt lóe sáng, lượn lờ từng ý chiến đấu nóng rực, trong lòng càng thêm kính trọng điện chủ Tiêu Nhất Thiên này!
Có thực lực!
Có khí phách!
Có can đảm!
Có thể đi theo điện chủ cùng mưu tính chuyện lớn như vậy, là may mắn của họ!
Cạch!
Cạch!
Cạch!
Ngay lúc bọn họ khó kìm nén tâm trạng, đột nhiên, một tiếng động chói tai vang lên, mấy chiếc siêu xe còn lại cũng được người ta đẩy cửa ra, ngay sau đó, một đám cô gái xinh đẹp mặc áo trắng bước ra từ trong siêu xe!
Quay đầu lại nhìn!
Mẹ nó!
Tức khắc, tất cả mọi người hoảng sợ!
Bọn họ không ngờ, thật sự là nằm mơ cũng không ngờ tới, Tiêu Nhất Thiên đến thì đến, vậy mà còn dẫn theo nhiều cô gái xinh đẹp như vậy cùng đến đây, đếm sơ qua có chừng hơn mười lăm người, mỗi người đều mặc áo dài màu trắng, ai cũng như hoa như ngọc, đứng ở bên đó, có thể so sánh với phong cảnh rực rỡ! “Đây..” “Đây là…”
Người của các dòng họ lớn ở tỉnh nhìn nhau, vô cùng kinh ngạc, trên đầu mọi người đều có dấu chấm hỏi, theo bản năng nhìn về phía đám người Tiêu Thiên Thành, mà đám người Tiêu Thiên Thành cũng hoang mang, chau mày, vẻ mặt khó hiểu giống như đang nói: Các ông hỏi tôi, con mẹ nó tôi đi hỏi ai đây?
Nhưng mà!
Mặc dù đám người Tiêu Thiên Thành lần đầu tiên nhìn thấy những cô gái áo trắng này, nhưng khác với những người của các dòng họ lớn tỉnh là trước đây bọn họ từng gặp Thánh Nữ Kiếm Sơn Xuân Nhuy, mà trang phục của những cô gái trước mặt này giống hệt như Xuân Nhuy!
Giống áo dài màu trắng!
Giống tóc đen xõa vai!
Thậm chí!
Ngay cả trâm cài trên tóc cũng không khác Xuân Nhuy!
Chẳng lẽ, bọn họ là…
Ngay sau đó!
Trong lòng Tiêu Thiên Thành đột nhiên run lên, trong não nảy ra một suy nghĩ to gan, vì thế ông ta đi về trước mấy bước, cẩn thận hỏi thử: “Các cô, không biết các cô có quan hệ gì với Thánh Nữ đại nhân?”
Nhưng mà!
Những cô gái áo trắng đó nhìn Tiêu Thiên Thành một cái, không trả lời câu hỏi của Tiêu Thiên Thành, phất tay áo bỏ đi, theo Tiêu Nhất Thiên vào trong căn nhà đối diện, thẳng thừng không để ý tới Tiêu
Thiên Thành!
Không ngờ rằng!
Bọn họ sinh sống trong bồng lai tiên cảnh nhiều năm, hàng năm bế quan tu hành trong Kiếm Sơn, trước đây ngoài Xuân Nhuy ra thì bọn họ gần như không ra khỏi núi. Cho nên, bọn họ có bản năng bài xích người bên ngoài, tất nhiên không muốn nhiều lời với Tiêu Thiên Thành!
Thấy thế!
Tiêu Thiên Thành xấu hổ!
Mẹ nó!
Thế này là… bị bọn họ xem thường à!
Trong đám người có người nhỏ giọng nói: “Điện chủ đại nhân trẻ tuổi, đáng lúc tráng niên, dẫn nhiều cô gái đang tuổi thanh xuân như vậy đến đây, không phải..” “Ha!” “Không phải có đam mê mặt đó chứ?”
Mặt đó…
Mỗi người ở đây đều là cáo già thành tinh, đều là người từng trải, tất nhiên biết “mặt đó” là chỉ “mặt nào”! “Một người… với mười lăm người?” “Khụ!” “Thật sự không hổ là điện chủ đại nhân, tuổi trẻ thật tốt!”
Những ông già ở tỉnh túm tụm lại, bắt đầu nghĩ lung tung, không nhịn được túm lại nhỏ giọng bàn luận, rõ ràng là hiểu lầm quan hệ giữa Tiêu Nhất Thiên và những cô gái áo trắng đó!
Thậm chí!
Có người nói: “Đúng lúc, tôi có đứa cháu gái, năm nay hai mươi, thanh tú thông minh, chính xác là một người đẹp, nếu đưa đến cho điện chủ đại nhân, không biết điện chủ đại nhân có nhìn trúng không…”
Cháu gái sao?
Những người khác sửng sốt, ngay sau đó nghe thấy một ông già khác kích động nói: “Đúng đúng đúng! Cháu gái à, tôi cũng có, hơn nữa không chỉ có một đứa, có thể để điện chủ đại nhân tha hồ chọn, tha hồ lựa!” “Hoặc là…” “Điện chủ đại nhân nhận hết chúng nó, thế là tốt nhất!”
Trong phút chốc!
Mấy ông già này không biết xấu hổ, già mà không đứng đắn, đứng đó tranh nhau “bán” cháu gái, mà mục đích đơn giản là muốn mượn cơ hội này để kéo gần quan hệ với Tiêu Nhất Thiên, sau này chiếm được vị trí nhỏ trong điện Thiên Thần!
Nghe được tiếng bàn luận, Tiêu Thiên Thành đen mặt!
Má nó!
Các ông biết cái gì!
Xem điện chủ đại nhân là ai? “Câm miệng!”
Tiêu Thiên Thành đang muốn quát mắng, nhưng mà không đợi ông ta lên tiếng, một tiếng hừ lạnh đột nhiên truyền đến, ngay sau đó, một tiếng “vù” xé không khí vang lên, chỉ thấy một bóng người áo trắng thình lình quay lại, tốc độ cực nhanh, bay thẳng đến chỗ mấy ông già kia!
Hiển nhiên!
Những cô gái áo trắng đó cũng nghe thấy tiếng bàn luận của mấy ông già này, lập tức bị chọc giận!
Tất cả ông già ở đây đều là cao thủ ám cảnh viên mãn, khả năng cảm nhận hơn người thường, tất nhiên đã sớm nhận ra nguy hiểm, trong lòng thấp thỏm, sắc mặt thay đổi, theo bản năng vội vàng chia nhau lui ra ngoài!
Âm!
Bóng người áo trắng lao vào trong đám người, giơ một nắm đấm, đánh thắng về phía ông già ám cảnh viên mãn đầu tiên, người nọ cảm nhận được ám kình mạnh mẽ phát ra từ bóng người áo trắng, trong lòng càng kinh ngạc không thôi, theo bản năng giơ tay lên phòng ngự, mà giây phút nắm tay của hai người chạm vào nhau, trận gió nổi lên xung quanh, ám kình đan chéo!
Rắc!
Sau đó là một tiếng xương chói tai vang lên! “A!”
Gần như cùng lúc tiếng xương cốt vang lên, còn có tiếng kêu thảm thiết của ông già kia, những người khác lui xa hơn mười mét, vừa mới dừng chân, ổn định cơ thể, đã nghe thấy tiếng kêu thảm thiết. Quay đầu nhìn lại, ối giời ơi, dưới ánh mắt không dám tin của bọn họ, ông già kia bị bóng người áo trắng dùng một cú đấm đánh bay ra ngoài!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!