Hành động bất chợt của Tịch Cảnh Dương không khỏi khiến Kỷ Thần Hi cảm thấy bất ngờ, nhưng cô không đẩy anh ra, mà còn phối hợp ôm hôn anh một lúc lâu, đến khi dưỡng khí không còn đủ nữa thì cả hai mới buông ra.
Hai má của cô gái ửng hồng, đôi mắt ngân ngấn nước, bĩu môi đánh vào ngực người đàn ông:“Anh…bắt nạt em!”
Tịch Cảnh Dương thả cô xuống đất mỉm cười thừa nhận:“Ừm, anh xin lỗi.”
Kỷ Thần Hi muốn giận cũng không giận được, bất lực thở dài:“Thôi không trách anh, dù sao cũng là em gây chuyện trước. Hôm nay em dùng khổ nhục kế này, không chỉ kéo được tình thương của người nhà anh, còn cho cha anh một bài học, anh sẽ không…ghét em chứ?”
Ban nãy bên trong nhà chính, cô vốn không muốn làm đến bước tủi thân bỏ chạy, cùng lắm là diễn đáng thương một chút, mềm yếu một chút, không thua kém Nam Cung Lục Trà là được. Đáng tiếc cô đề cao sức chịu đựng của bản thân mình rồi.
Khoảnh khắc cha của Tịch Cảnh Dương hất tay cô khiến hộp rượu cô khó khăn lắm mới lấy được từ tay Kỷ Hàn Phi, suýt chỉ còn những mảnh vụn, cô thật sự đã rất tức giận, quyết cho cha của anh một bài học.
Chưa tính đến quan hệ thâm giao giữa ông ngoại cô và ông cụ Tịch, thì với tình thương của ông cụ dành cho cô, đủ để khiến ông tặng cho con trai của mình một cái bạt tay đầy đau điếng rồi.
Cộng thêm mấy cô dì chú bác ở đó, ai cũng đều thích cô, có thể không lên tiếng chỉ trích hành động quá đáng đó của cha Tịch Cảnh Dương hay sao?
Cô thừa nhận, chính là cô đã cố ý bỏ đi, mọi việc diễn ra sau đó, nhất định đều diễn ra đúng như trong suy đoán của cô.
Phương pháp đậm mùi trà xanh này, cô đã học được trên phim truyền hình máu chó lúc năm giờ chiều. Đối với ai thì không biết, nhưng nếu cô là người áp dụng, thì độ chân thật sẽ vô cùng cao. Ít ra cô sẽ không bị phát hiện là đang làm bộ làm tịch giống như Nam Cung Lục Trà.
Có điều, làm như thế chính là tính toán người nhà của anh…liệu Tịch Cảnh Dương có vì điều này mà giận cô không?
Kỷ Thần Hi khẽ mím môi, đầu hơi ngẩng lên để nhìn vào đôi mắt trong trẻo của anh, chờ đợi câu trả lời.
Tịch Cảnh Dương cười nhẹ, vuốt ve mái tóc dài của cô.
“Ông ấy đáng bị như thế. Có điều là em, ban nãy thật sự làm anh một phen…kinh hồn bạt vía đấy.”
“Hihi, muốn đánh lừa người khác thì phải đánh lừa luôn người thân thiết nhất, vậy mới đạt được hiệu quả cao nhất.” Kỷ Thần Hi lè lưỡi tinh nghịch nói.
“Vậy đêm nay em vẫn tham dự tiệc tối cùng anh chứ?”
“Anh đã hỏi câu này thì chắc cũng biết câu trả lời của em rồi, có đúng không?”
Đêm nay không đơn giản chỉ là tiệc cuối năm của tập đoàn Tịch Thị, nó còn là đêm Tịch Cảnh Dương chính thức công khai thân phận và tiếp quản toàn bộ thế lực của Tịch Thị ở Nước Z, nửa bước chân thay thế vị trí gia chủ hiện tại của cha anh.
Vì thế, đêm nay những vị khách mời tham gia đều sẽ là những tài phiệt và thế gia danh tiếng của Nước Z. Không chỉ thế những vị tổ tông của các gia tộc cũng sẽ có mặt.
Người phụ nữ xuất hiện cùng anh đêm nay, chẳng khác nào là tuyên bố với tất cả mọi người cô là chủ mẫu kế tiếp của nhà họ Tịch.
Mà Kỷ Thần Hi ban nãy còn mới nửa bước cắt đứt quan hệ với Tịch Cảnh Dương, nếu lại xuất hiện cùng anh vậy thì chẳng khác nào tự vả mặt mình.
Tịch Cảnh Dương có chút thất vọng, gương mặt của anh hiện lên sự buồn bã thấy rõ:“Em thật sự không đi ư…”
Kỷ Thần Hi nhoẻn miệng muốn cười nhưng vẫn cố nhịn.
“Em chỉ nói là không đi cùng anh thôi, không có nghĩa em không đi. Đêm nay em còn muốn tặng cho anh một sự kinh hỷ bất ngờ nữa cơ.”
“Kinh hỷ bất ngờ?”
“Đã nói là bất ngờ, đương nhiên phải đợi đến lúc đó mới nói được rồi.”
“Em đó, cứ thích làm anh đau tim mà.”
Kỷ Thần Hi hất cằm:“Xin lỗi anh nha, comple của em còn rất nhiều, anh nên chuẩn bị tinh thần đi.”
“Được được, anh sẽ chuẩn bị tinh thần, nhưng mong phu nhân nhẹ tay một chút.” Tịch Cảnh Dương mỉm cười đầy cưng chiều, nhẹ nhàng nắm lấy tay của cô nói.
Kỷ Thần Hi nháy mắt đáp:“Yên tâm đi Tịch tiên sinh, em sát phạt khắp bốn phương nhưng tuyệt đối không ra tay với anh đâu, bất quá…” em ra tay với người nhà anh thôi.
“Bất quá?”
“Bất quá phải xem ý tứ người nhà anh nữa, lần này em có gả được cho anh hay không, còn phải xem thái độ của họ nữa đó. Nhất là vị cha chồng tương lai của em kia kìa.”
Vẻ mặt Tịch Cảnh Dương trầm xuống, môi mỏng mím chặt:“Không ai có thể thay đổi được quyết định của anh, em không cần để ý đến bọn họ, cùng lắm anh cắt đứt quan hệ với họ…”
Kỷ Thần Hi vội đưa tay bịt miệng anh lại:“Anh đừng có nói linh tinh!”
Không ai không thể thay đổi quyết định của anh nhưng em thì không! Em đã đánh cược rồi, nếu lần này thua ải người nhà của anh, đường tương lai của chúng ta sẽ vô cùng trắc trở đấy!