“Bạch Thu Nghiệp, ông tới chỉ để nói những lời này à?”, Triệu Chí Hào không vui nói.
Bạch Thu Nghiệp chẳng thèm để ý tới Triệu Chí Hào, ông ta híp mắt nhìn Trương Trần nói: “Mày không còn nhiều thời gian đâu. Hơn nữa, đây mới chỉ là bắt đầu thôi. Tao cũng muốn xem xem, vị sếp thần bí của Lâm Mạt còn có thể có thủ đoạn gì?”
“Thủ đoạn gì thì chắc ông vẫn chưa biết được đâu. Nhưng ông biết không, nếu ông còn không mau cút khỏi đây, có thể ông sẽ phải ở đây mãi mãi đấy".
Trương Trần cười nói với Bạch Thu Nghiệp nhưng ánh mắt anh thì ngày càng thâm sâu.
Đúng như những gì Triệu Chí Hào nói, mục đích chính mà ông ta tới đây là để chọc giận và dọa nạt. Ông ta muốn xem thử người mà trong một đêm có thể giải quyết được cả Lâm Tái Quốc và Lam Hiên, khi đối mặt với đòn đánh trả của ông ta và nhà họ Nhiễm ở Nam Sơn sẽ có phản ứng thế nào.
Nhưng kết quả rất rõ ràng, ông ta không những phải thất vọng mà còn bị uy hiếp ngược.
Bạch Thu Nghiệp tức giận nhưng vẫn nở một nụ cười, ông ta chỉ lia lịa vào Trương trần nói: “Được, được, tao cũng muốn xem xem sếp Trương đây có bản lĩnh gì, đường còn dài, chúng ta cùng chờ xem!”
Sau khi Bạch Thu Nghiệp rời đi, Triệu Chí Hào. liền nhỏ giọng nói: “Cậu Trương, có lẽ việc này có liên quan tới Vu Ấu Hoa”.
Trương Trần gật đầu, từ lúc nhìn thấy Bạch Thu Nghiệp thì anh đã nghĩ tới chuyện này rồi.
“Thông báo cho bên Phương Đại Vĩ và Cao Hưng Tùng, bảo bọn họ tăng tốc làm việc”.
“Chuyện này..., Triệu Chí Hào do dự một lát rồi
nói: “Địa vị Vu Ấu Hoa này hơi đặc biệt, không dễ đối phó như vậy”.
“Nếu đơn giản thì đâu cần phải giao cho bọn họ, tôi không tin Vu Ấu Hoa không có điểm yếu chí mạng, chỉ cần tra ra đầu mối thì có thể tố cáo lên từng cấp, nếu thật sự không khả thi thì sẽ công bố sự thật!”
Trương Trần bình thản nói, không thể chỉ đơn giản hù dọa được, một khi đã ra tay thì phải có kết quả lớn.
“Tôi hiểu rồi”, Triệu Chí Hào gật đầu, vội vàng trở về xắp xếp.
Còn Chu Viên Viên thì siết chặt nằm đấm, cô ta vừa tức giận vừa áy náy nhìn Trương trần, nhỏ giọng nói: “Nếu không vì tôi, anh và bọn họ cũng không phải đi tới bước đường này...”
“Không phải chuyện đó”, Trương trần giải thích.
Có vẻ rất ít người biết được thế lực của Trương Trần. Chỉ cần anh trở về thủ đô, nơi đây chắc chắn sẽ liên thủ với nhau, nếu vậy việc phải va chạm với Bạch Thu Ngành và Chu Nhân Kiệt là không thể tránh khỏi. Còn nếu nói đến bất trắc lớn nhất có lẽ cũng chính là gia đình họ Nhiễm ở Nam Sơn kia.
Trong phòng khách Nhà họ Phương, bà cụ Phương nghiêm nghị ngồi trên ghế bành, còn con cháu phía dưới thì nhìn bà ta với vẻ mặt khó hiểu.
Không hiểu tại sao phần lớn cổ phần nhà họ Phương đều vô duyên vô cớ chuyển nhượng cho bố con Phương Thủy Y và Phương Thiên Bàng, khoảng thời gian này Trương Quốc Hồng lại khoa tay múa chân khiến bọn họ vô cùng không vừa ý.
Từ lúc nào mà gia đình tên ăn hại đó lại có thể ngồi lên đầu bọn họ?
Ngay cả Phương Thiên Dương, đứa con thứ tư vấn chưa kết hôn của nhà họ Phương cũng không hiểu nổi.
“Thiên Quang và Thiên Thành ở lại, còn lại ra ngoài hết đi”, bà cụ Phương nói.
Mặc dù không cam lòng nhưng họ vẫn phải ra ngoài.
“Mẹ, quả nhiên đúng như những gì mẹ nói, từ sau khi Phương Thủy Y tiếp nhận công việc, những hợp đồng quan trọng đều do nó giành được, có thể nói bây giờ việc kinh doanh của nhà họ Phương chúng ta vô cùng suôn sẻ”.
Những người khác vừa ra ngoài, Phương Thiên Thành lập tức cười nói. Khoảng thời gian này ông ta đều quan sát vô cùng tỷ mỉ.
“Haha, đương nhiên rồi, gừng càng già càng cay, cái thằng ăn hại Trương Trần đó có nằm mơ. cũng không ngờ được nhà họ Phương chúng ta còn có nước cờ này”.
Bà cụ Phương lạnh lùng cười, sau đòn tấn công lần trước của Trương Trần, có thể nói nhà họ Phương bọn họ suýt phải phá sản. Đến nỗi phải bán cả chiếc BWMs trong nhà thì cũng đủ hiểu nhà họ Phương đã rơi vào hoàn cảnh khốn đốn tới mức nào.
“Con đã nghe ngóng được chuyện Phương Thủy Y và Trương Trần có ý định li hôn rồi, chắc cũng trong mấy ngày tới thôi. Theo những gì con thấy, hay là sau này cứ để Phương Thủy Y tiếp tục nắm giữ chức quyền, như vậy bên phía tập đoàn Mạt Lâm chắc chắn cũng phải nể mặt vài phần”, Phương Thiên Thành cười nói.
“Anh cả, anh đừng vui mừng quá sớm, kẻo lại gậy ông đập lưng ông, anh không lo à?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!