Đỉnh núi chìm trong im lặng, hai người nhìn nhau.
Ninh Vũ Hinh dùng vẻ mặt chân thành nhìn Lục Trường Sinh, trong mắt tràn đầy nghi hoặc.
“Cái gì gọi là không được? Người trẻ tuổi, muội đã từng nghe nói đến khai sáng kiếm tâm đan chưa?”
“Chưa từng nghe qua!”
Ninh Vũ Hinh quả quyết lắc đầu.
Nàng ta là con gái của người giàu nhất Thương Châu, muốn thứ quý hiếm nào đó đều dễ như trở bàn tay, nhưng nàng ta chưa bao giờ nghe đến thứ mà Lục Trường Sinh vừa nói.
Lục Trường Sinh gật đầu nói: “Chưa từng nghe qua là được rồi!”
“Có ý gì?”
“Đó là bí mật bất truyền của sư phụ ta, cũng chưa từng dạy cho hai vị sư huynh, chỉ truyền cho ta, chỉ cần uống một viên, đảm bảo muội có thể hiểu được Kiếm Đạo trong vòng ba ngày, bước vào tầng một của Kiếm Đạo!”
“Thật sao?”
“Hàng thật giá thật, không lừa già dối trẻ, chỉ một vạn linh thạch một viên!”
“Ta mua một viên!”
Ninh Vũ Hinh trực tiếp lên tiếng, một túi vải xuất hiện trong tay nàng ta, đó là một pháp khí, bên trong có thể đựng rất nhiều đồ vật.
Hành động này khiến cho Lục Trường Sinh giật mình sửng sốt, hắn vốn đã chuẩn bị một đống lý do thoái thác để đánh lâu dài, kết quả còn chưa kịp nói ra miệng, nàng ta đã mua!
“Mua luôn như vậy à? Không cân nhắc thêm một chút sao?”
Ninh Vũ Hinh lắc đầu nói: “Tuy rằng danh tiếng của huynh không tốt lắm, nhân phẩm cũng không ra gì, tất cả mọi người đều bảo ta tránh xa huynh một chút, nhưng ta cảm thấy tính tình của huynh không xấu!”
Lục Trường Sinh không nói nên lời, mấy câu này là đang khen hắn hay đang mắng hắn đây?
Ninh Vũ Hinh tiếp tục nói: “Hơn nữa chỉ có một vạn linh thạch một viên!”
“Cái gì gọi là chỉ có?”
Lục Trường Sinh có hơi hối hận, hắn vẫn quá xem thường khả năng kinh tế của Ninh Vũ Hinh.
Hắn cũng có chút cảm thán, quả nhiên niềm vui nỗi buồn của con người không giống nhau!
Sau đó, Lục Trường Sinh nhận lấy linh thạch.
Ninh Vũ Hinh sốt ruột hỏi: “Khi nào thì giao cho ta?”
“Sáng mai giao hàng!”
“Một lời đã định!”
Trên mặt Ninh Vũ Hinh lại lộ ra nụ cười tươi, nàng ta vượt qua ngàn dặm xa xôi để đến đây vì Chu Thanh Vũ.
Đó là thần tượng trong lòng nàng ta, dù bất cứ giá nào nàng ta cũng phải thử!
Chờ Ninh Vũ Hinh rời đi, Lục Trường Sinh liếc nhìn túi vải trong tay, vui vẻ phấn khởi đi về phía phòng đan dược để chế tạo đan dược cho Ninh Vũ Hinh.
Kết quả khi vừa bước vào phòng luyện đan, hắn đã nhìn thấy Diệp Thiên Dịch ngơ ngác ngồi đó, cùng với hai lò luyện đan nổ tung.
“Sư huynh, huynh là đang luyện... sấm sét à?”
“Sấm sét cái gì? Ta đang luyện chế Minh Tâm đan cho Đại sư huynh, hỗ trợ huynh ấy luyện Kiếm Đạo!”
“Vậy tại sao lò luyện đan lại nổ?”
Diệp Thiên Dịch nói: “Không biết có phải luyện chế sai bước nào rồi không, hay là dược liệu có vấn đề!”
Hắn ta ngẫm nghĩ, liên tục nhớ lại quá trình vừa rồi.
Nhưng Lục Trường Sinh chỉ nhìn thoáng qua liền nói: “Đều có vấn đề, Minh Tâm thảo là dược liệu quan trọng nhất, cần được bổ sung vào thời điểm đan dược được ngưng tụ, bằng không đan dược sẽ va chạm với lửa, lò luyện đan tự nhiên sẽ nổ tung, hơn nữa sức lửa của huynh quá lớn!”
“Sao đệ lại biết?” Diệp Thiên Dịch kinh ngạc, Lục Trường Sinh giống như đã nhìn thấy toàn bộ quá trình, hắn ta nhịn không được hỏi: “Chẳng lẽ đệ cũng biết luyện đan ư?”
“Đệ chỉ biết sơ sơ thôi!”
“Vậy đệ…”
“Ồ, trước kia đệ thường xuyên đi dạo ở Đan Vân Phong, vô tình nghe thấy phong chủ nói!”
“Đệ đi dạo ở Đan Vân Phong?”
Diệp Thiên Dịch rơi vào trầm tư.
Đan Vân Phong là nơi chuyên luyện đan, nếu như không phải phong chủ trưởng lão đang bế quan, hắn ta cũng sẽ không đích thân ra tay.
Hơn nữa, thiên phú của hắn ta từng được Đan Vân Phong chủ nhìn trúng, nhưng lại bị sư phụ của hắn ta lôi kéo bắt ép cướp đến Thanh Vân Phong.
Sau nhiều năm tu luyện, hắn ta cũng là một tay luyện đan tốt.
Lục Trường Sinh cũng không nói nhiều, đi đến lò luyện đan đã nổ tung, đưa tay bôi một ít bụi đan ở trên thành lò, quay người rời đi.
Diệp Thiên Dịch nhìn thấy, bán tín bán nghi lấy tài liệu ra, chuẩn bị thử xem.
Lục Trường Sinh đã trở về phòng của mình.
Chà sát hai bàn tay dính bụi đen thành một viên thuốc nhỏ có kích thước khoảng ngón tay cái.
“Không khác lắm!”
Nhìn vào thứ này, hắn gật đầu hài lòng.
Sau đó, hắn nặn nó trong tay, trong phòng dâng lên kiếm khí cường đại cuồn cuộn, từng trận gió mạnh thổi vào, một bóng kiếm xẹt qua.
Đó chính là căn nguyên kiếm ý của hắn, hắn rút ra một chút, phong ấn nó vào trong viên đan dược.
Sau khi mọi việc xong xuôi, khai sáng kiếm tâm đan của hắn đã được chế tác xong.
Cái tên này là do hắn nghĩ ra, đơn giản vì muốn bán cho Ninh Vũ Hinh đổi lấy linh thạch.
Đương nhiên, đây cũng không phải lừa gạt nàng ta, trong viên đan dược này chứa một ít căn nguyên kiếm ý của hắn, sau khi đi vào cơ thể của Ninh Vũ Hinh, trải qua quá trình nuôi dưỡng sẽ cắm rễ sâu trong đó.
Bằng cách này, Ninh Vũ Hinh có thể lĩnh hội được Kiếm Đạo, tiến vào kiếm ý tầng một.
Về việc nàng ta có thể đi đến đâu trong tương lai, tất cả đều phụ thuộc vào thiên phú của nàng ta.
Phương pháp này cũng do Lục Trường Sinh vô tình phát hiện ra, không có tác dụng phụ, nhưng lại lãng phí chút kiếm ý của hắn, hắn cần phải tốn một khoảng thời gian mới có thể bổ sung lại được!
Nhưng mà vì linh thạch cũng không còn cách nào khác.
Dù sao Vạn Kiếp Tiên Thể cần nguồn linh khí khổng lồ, sau khi Kết Đan càng thêm đáng sợ hơn, không nghĩ thêm cách thì làm sao có thể đột phá trong ngày tháng sau này.
Làm xong việc này, hắn hài lòng nằm xuống.
Bây giờ trong tay đang có hai vạn linh thạch, cảm giác giàu có hơn bao giờ hết, sau khi làm xong mọi chuyện, có thể tu luyện trở lại rồi.
Nghĩ đến chuyện này, hắn vừa vui vừa buồn.
Sáng sớm hôm sau, hắn ngủ thẳng đến trưa mới thức dậy, vừa mở cửa ra đã nhìn thấy Ninh Vũ Hinh đã đứng ở nơi đó.
“Sư muội, có chuyện gì thế...”
“Không phải chúng ta đã bàn sáng nay sẽ giao hàng sao? Giờ đã là buổi trưa rồi!”
Ninh Vũ Hinh có chút tức giận, nàng ta mong chờ cả đêm, khó khăn lắm mới chờ được đến buổi sáng, kết quả hắn lại ngủ thẳng đến bây giờ.
“Thật xin lỗi, sơ suất rồi, tối hôm qua luyện đang đến muộn quá!”
Lục Trường Sinh nói xong, lấy ra đan dược trong tay.
Ninh Vũ Hinh nhìn thấy, trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ.
“Đan dược này có thể uống được sao?”
“Không cần lo lắng, uống vào chắc chắn luyện được kiếm ý!”
Ninh Vũ Hinh nuốt nước bọt, có chút khó sử: “Sư huynh, huynh dùng cái gì luyện ra vậy?”
Lục Trường Sinh nghe xong lời này, hắn suy nghĩ một lát.
“Đều là những linh dược cực kỳ có giá trị, ta tích góp rất lâu mới luyện ra được một viên, nếu không vì giao tình giữa chúng ta, ta cũng không muốn lấy ra đâu, một viên này cũng không lời được bao nhiêu linh thạch của muội, thậm chí còn lỗ!”
Vẻ mặt Lục Trường Sinh đầy tiếc nuối.
Ninh Vũ Hinh có hơi cảm động, càng lúc càng cảm thấy vị sư huynh này khác với những lời đồn thổi bên ngoài.
Lục Trường Sinh nhìn thấy vậy, trong lòng tràn đầy chờ đợi.
Ninh Vũ Hinh lập tức nói: “Sư huynh, cảm ơn huynh, bây giờ ta sẽ dùng ngay!”
Nói xong, nàng ta liền xoay người chạy về phía phòng của mình.
Lục Trường Sinh lập tức ngơ ngác.
Đã nói đến mức này rồi, cũng không thể hiện thái độ gì? Cứ như vậy bỏ đi?
“Haizz, tiểu cô nương thời nay không dễ lừa chút nào, cũng càng lúc càng khó kiếm được linh thạch!”
Nghĩ đến đây, hắn cảm thấy bất lực.
Không còn cách nào khác, hắn lắc đầu thở dài, may mắn thay hắn cũng đang có không ít linh thạch, tìm một chỗ chuẩn bị bắt đầu tu luyện.
Kết quả trong phòng luyện đan lại vang lên tiếng hét lớn, Diệp Thiên Dịch lao ra ngoài, nhìn về phía Lục Trường Sinh.
“Luyện thành rồi à?” Lục Trường Sinh hỏi.
“Thành rồi!”
Trên mặt Diệp Thiên Dịch lộ ra ý cười.
“Vậy là tốt rồi, sư huynh cứ làm việc của mình đi!”
Nói xong, Lục Trường Sinh chuẩn bị rời đi.
Nhưng hắn lại bị Diệp Thiên Dịch ngăn lại.
“Sư đệ, ta muốn tâm sự với đệ!”
Lục Trường Sinh sửng sốt, nhìn dáng vẻ nghiêm túc của sư huynh, hắn không khỏi nhíu mày.
“Sư huynh có chuyện gì sao?”
“Trải qua quan sát hai ngày nay, có lẽ tâm tính của đệ vẫn còn một số khuyết điểm, nhưng rất có thiên phú, có thể nhìn ra được vấn đề trong Kiếm Đạo của Đại sư huynh, chỉ nghe qua một lần đã có thể ghi nhớ được cách luyện đan, chứng minh đệ rất có thiên phú!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!