Chương 16: Nhất quyết che chở(1)
Trần Mỹ, vừa dứt câu đã thấy cô gái tóc vàng chạy đến ôm chằm lấy anh, cô ấy cũng không quan tâm đến Doãn Hạ ở bên cạnh.
"Anh Phàm, em thật nhớ anh đó!"
Tống Dương Phàm, bất thình lình bị ôm chặt nên không kịp phản ứng, anh từ tốn gỡ tay cô gái ra, giọng nghiêm nghị liền quở trách.
"Mẫn Nhi, em có thấy chị dâu bên cạnh không? Sao có thể tùy tiện ôm lấy anh như vậy?"
Triệu Mẫn Nhi, bị anh cự tuyệt đáy mắt liền có chút âm u liếc qua Doãn Hạ ở bên cạnh vẫn im lặng. Giọng Triệu Mẫn Nhi, liền giả vờ hối lỗi nhưng hàm ý rất sâu xa.
"Đây là chị dâu sao? Em và anh Phàm là anh em họ, bọn em từ nhỏ đã chơi cùng nhau...chị cũng không đến mức nhỏ mọn mà trách em chứ?"
Anh em họ sao?
Cử chỉ, lời nói của Triệu Mẫn Nhi cũng chẳng giống một đứa em gái.
"Không sao?"
Cô miễn cưỡng trả lời, Triệu Mẫn Nhi cũng không nói thêm cái gì liền trở về chỗ ngồi của mình. Tống Dương Phàm, giúp cô kéo ghế ngồi xuống, anh chu đáo bao nhiêu thì ánh mắt của Triệu Mẫn Nhi dành cho Doãn Hạ là sự chán ghét đố kỵ bấy nhiêu.
Lúc dùng cơm xong, người hầu liền dọn sạch thức ăn mang xuống dưới, sau đó thay thế bằng những tách trà thơm nóng ấm. Vị trà là loại Ô Lông thượng đảng, giới nhà giàu thường xuyên dùng để thưởng thức sau bữa ăn.
Trần Mỹ, lúc này mới lên tiếng.
"Doãn Hạ, cô vẫn còn nhớ những đều tôi nói ngày hôm đó không? Tống gia, hiện tại cần một đứa cháu...cô đến bao giờ mới chịu yên phận, ở nhà sinh con đây?"
Bất thình lình bị hỏi dồn vào thế bí, Doãn Hạ căng thẳng vừa định mở miệng, liền bị anh tiếp lời nói thay cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!