Mười đại điện chủ Vu giáo nhìn trái nhìn phải, cũng rất khó hiểu. Lúc này không phải nên liều chết một trận sao?
Cho dù đối phương có vũ khí, đánh không lại, chẳng lẽ còn không biết chạy sao?
Đầu hàng rõ ràng là không lý trí!
Dù sao một khi người của Vu giáo lọt vào tay chính phủ, vậy còn có thể sống sao?
"Đại Hộ Pháp, ngài nói sai rồi!"
"To gan!"
Nam Cung Thạc quát to: "Mày mà cũng dám nghỉ ngờ quyết định của bổn tọa!"
Dứt lời, Tầm" một tiếng, tên điện chủ vừa nói bị ông ta đánh chết! Hít... Đại Hộ Pháp điên rồi?
Thành viên Vu giáo hoàn toàn không ngờ Nam Cung Thạc lại ra tay với người cùng phet
"Mau buông vũ khí đầu hàng!" Nam Cung Thạc lại ra lệnh.
Kế hoạch lớn thống trị gì đó, gì mà thống nhất giang hồ không có ý nghĩa với ông ta, sống sót mới là quan trọng nhất.
Mà điều kiện tiên quyết có thể sống sót là phải ngoan ngoãn nghe lời Lý Trạch Vũ nói.
Điều này Đại Hộ Pháp vô cùng rõ!
"Keng keng keng..."
Thành viên Vu giáo bỏ vũ khí.
Cảnh sát vung tay lên: "Bắt hết toàn bộ!"
Tô Cẩn Hoa vô cùng coi trọng chuyện xét xử Vu giáo, vậy nên lần này lão đã điều động khoảng hai ngàn người ở tổng quân đến.
Cho dù là nhân sĩ chính đạo còn sống, hay là hơn một ngàn thành viên Vu giáo nổi danh đều bị nòng súng chĩa vào đầu.
Cảnh sát dẫn đầu đi đến trước mặt Lý Trạch Vũ, đầu tiên là chào theo nghi thức quân đội, sau đó thấp giọng nói: 'Bẩm Lý soái, nghe theo lệnh của Long chủ,
bắt hết những người này về Hoàng Thành thẩm vấn!"
"Lý minh chủ, chúng tôi chính là nhân sĩ chính đạo, ngài không thể mặc kệ chúng tôi!"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!