“Ông đây chưa từng hưởng qua mùi vị bị đấm như bao cát là gì, nhưng có thể cho ông nếm thử.” Lý Trạch Vũ dứ dứ nắm đấm, như thể “Tôi không đùa
đâu”.
Lang Vương hoảng loạn lui về sau vài bước, vẫy tay bảo: “Đừng... Có trời mới biết cậu là người đàn ông của Nalisa.” Nếu biết trước thì dù có tận mười lá gan ông ta cũng chẳng dám nói bậy như thế đâu.
Cũng may Lý Trạch Vũ không chấp nhặt với ông ta, chỉ quay đầu hỏi Nalisa: “Cha em bảo em tới hả?”
“Hì hì!” Nalisa vừa cười, vừa gật đầu.
“Em có nói lại với ông ấy là đừng tốn công gầy dựng lại chiến đội Loucester không?” Lý Trạch Vũ lại hỏi.
Nghe tới đây, Nalisa không kiềm được mà lườm hắn một phát, bực bội bảo: “Cha em tuyên bố chiến đội Loucester đã trở thành lịch sử rồi!”
Trong trận chiến ở cảng Bozeman, Lý Trạch Vũ từng thề rằng nếu chiến đội Loucester dám cả gan thành lập lại, thì hắn sẽ lập tức tiến quân tiêu diệt sạch sẽ, tới khi nào trên đời không còn cái tên Loucester nữa mới thôi.
Thật ra Alex cũng chẳng sợ mấy bị hắn trả thù đâu, chẳng qua là thấy chiến đội Loucester đã có vết nhơ là bị người khác tiêu diệt, dù gây dựng lại cũng chỉ tổ trở thành trò hề cho thiên hạ, chỉ bằng để nó ngủ yên còn hơn.
Lý Trạch Vũ gật đầu hài lòng, lại bảo: “Nói đi, cha em sai em tới tìm anh làm gì?
Nếu Alex biết hắn đến nước Anh, còn phái cả Nalisa tới, chứng tỏ đối phương không hề có địch ý với hắn. Nhưng hắn lại nghĩ không ra mục đích của con cáo già kia là gì. Đừng bảo là muốn làm quen với người con rể này thật đó nhé?
Nalisa bày ra biểu cảm ngoan hiền, ngây thơ nói: “Cha em bảo em tới hỏi
anh rằng chừng nào anh tới cưới em.”
Ầm!
Không nói thì thôi, mà đã mở miệng là sẽ khiến người ta sợ chết khiếp!
Lý Trạch Vũ tuyệt đối không tin Alex sẽ vì chuyện này mà tạo áp lực với hắn, bởi chỉ cần IQ của ông ta không phải số âm, ắt sẽ chẳng bao giờ đồng ý gả con gái mình cho một kẻ nguy hiểm, thích nhảy múa nơi đầu mũi dao như hắn!
“Ngày mai qua cưới em liền.” Lý Trạch Vũ bật cười khanh khách.
“Anh không đùa đấy chứ?” Nalisa trợn trừng mắt, để lộ biểu cảm không dám tin.
Lý Trạch Vũ nhún vai, đáp: “Là em giỡn trước.”
“Hừi” Lúc này, Nalisa mới biết mình bị trêu đùa, bèn trợn trắng mắt nhìn Lý Trạch Vũ đầy khinh bỉ.
Lý Trạch Vũ giả vờ như không phát hiện ra, cười khẩy bảo: “Muốn nói gì thì nói lẹ đi, một phút của anh trị giá mấy triệu đó, không có thời gian đứng đây lãng phí với em đâu.”
“Cha em cố ý sai em tới để chuyển cáo cho anh một tin quan trọng.” Nalisa thu hồi vẻ đùa cợt, nghiêm giọng nói: “Hiệp hội Quyền Anh, quân đoàn lính đánh thuê Hắc Thủy Hồ, đảo Thiên Đường và... tộc Bất Tử ngấm ngầm hợp tác với
nhau đã lập nên một “Kế hoạch Diệt Quân”: Kế hoạch Diệt Quân? Sát khí lập tức giăng đầy hai mắt Lý Trạch Vũ.
“Hiệp hội Quyền Anh, quân đoàn lính đánh thuê Hắc Thủy Hồ, đảo Thiên Đường là ba thế lực lớn danh tiếng lẫy lừng ở thế giới ngầm, vì căn cứ của họ nằm trong biên giới nước Mỹ, thế nên không thể không tuân theo mệnh lệnh của nước Mỹ, về phần tộc Bất Tử... Nalisa cau mày, khó hiểu hỏi: “Sau khi biết nước Mỹ tính đối phó anh, họ đã
chủ động đề nghị xin gia nhập “Kế hoạch Diệt Quân”, chẳng lẽ trước kia anh từng gây hấn với tộc Bất Tử?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!