Khách sạn Nice.
Khi Angela nghe được ba chữ “thật xin lỗi” từ trong điện thoại, cơ thể mềm mại không nhịn được run rẩy, nước mắt trong mắt tuôn trào như vỡ đê.
“Khốn kiếp, tên khốn kiếp nhà anh.” Uất ức mấy năm gần đây giấu trong lòng giống như hoàn toàn tan thành mây khói trong thời khắc này.
Lý Trạch Vũ không nói gì nữa mà lựa chọn cúp điện thoại.
Mà Angela thì nhanh chóng bấm một dãy số quen thuộc.
“Ông nội, ông không thể động tới anh ấy.”
Không đợi Gutian lên tiếng thì Angela đã nói ra yêu cầu của mình trước.
Khẽ nghĩ suy, Gutian mở miệng hỏi: “Angela, có phải con rung động với loài người kia rồi không?”
Rung động?
Khóe miệng Angela không nhịn được nở nụ cười.
Xem như ngầm thừa nhận.
Gutian đầu bên kia điện thoại thở dài nói: “Cháu gái bảo bối, tộc Bất Tử chúng †a ở cùng loài người không có kết quả đâu, điểm này từ nhỏ con đã nghe và thấy rõ rồi."
Nghe vậy, đôi mắt đẹp của Angela có hơi híp lại.
Loài người chẳng qua chỉ có tuổi thọ mấy chục gần trăm năm ngắn ngủi, mà tộc Bất Tử bọn họ thì khác nhau rất lớn.
Chỉ càn có máu mới, không tiếp xúc ánh nắng, dưới tình huống không ngoài ý muốn thì có thể sống đến cùng trời cuối đất.
Đã từng có tộc Bất Tử và loài người yêu nhau, thậm chí bước vào lễ đường kết hôn nhưng kết quả sau cùng chỉ có thể nhìn người yêu chậm rãi già đi, chết đi, năm tháng sau này bản thân sẽ phải chịu đựng nỗi cô đơn và khao khát vô tận.
“Bây giờ buông tay còn kịp!”
Gutian khuyên nhủ từ đáy lòng: “Lần này ông nội có thể bỏ qua cho hắn, cho dò là phía Brandi ông cũng có thể bảo gã từ bỏ báo thù, nhưng ông nội hy vọng con kịp thời buông tay, bởi vì hai người không phải người của cùng một thế giới.”
Câu nói cuối cùng này chạm tới linh hồn Angela thật sâu sắc.
Không phải người của một thế giới.
'Tâm trạng vốn tốt đẹp lập tức giống như bị đả kích thật mạnh, nước mắt trên mặt Angela tuôn trào.
Điện thoại cúp máy lúc nào cô ta cũng không biết, cô ta chỉ biết trái tim mình dường như đã bị người ta bóp nghẹt.
Đau, thật sự rất đau.
“Tại sao phải để mình gặp hắn?”
Angela rơi lệ không ngừng, trang điểm trên mặt cũng hòa tan. Cùng lúc đó.
Lý Trạch Vũ trằn trọc không thể chìm vào giấc ngủ, trong đầu đều là bóng hình Angela. Từ nơi sâu xa, hai người giống như tâm ý tương thông.
“Két!” Cửa phòng mở ra.
Mấy người Lang Vương đang ăn miếng thịt lớn, uống ly rượu lớn.
“Cậu Lý, tới cùng già đây uống một ly.” Nam Cung Thạc đứng dậy đi đến bên cạnh Lý Trạch Vũ kề vai sát cách.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!