Nhìn thấy Angela quyết tâm muốn bảo vệ mình, Lý Trạch Vũ thật sự hơi cảm động.
Có điều thân là Quân Đế, sao có thể trốn phía sau một người phụ nữ? Lý Trạch Vũ khế đẩy Angela ra, hài hước nhìn Adams: “Bây giờ tôi cũng cho ông một cơ hội kết thúc bản thân, nếu không đợi tôi ra tay, ông chắc chắn sế sống không bằng chết.”
“Để tôi tự xử lý đi”
Không cho Angela cơ hội nói chuyện, Lý Trạch Vũ khéo hiểu lòng người nói: “Cô về trước đi, chờ tôi có thời gian lại đi tìm cô.”
Hắn có thể hiểu được Angela. Một bên là tộc nhân của mình, một bên là người trong lòng của mình. Cô ta không muốn nhìn thấy bất cứ bên nào tổn thương.
“Công chúa nhỏ Angela, tôi cảm thấy đề nghị của tên này không tệ, nếu không cô rời đi trước đi.” Adams khuyên nhủ.
Angela lắc đầu nói: “Không đi.”
“Nghe lời.”
“Nhưng mà...”
“Không có nhưng mà” Lý Trạch Vũ nhấn mạnh: “Bây giờ tôi bảo cô đi.”
Angela không lay chuyển được, chỉ có thể tốt bụng nhắc nhở Adams: “Nếu như các người còn không đi, lát nữa chắc chăn sẽ hối hận.”
Adams vô cùng khinh thường nói: “Tôi xin nhận lòng tốt của công chúa nhỏ, mời công chủ nhỏ rời đi trước.”
Dưới tình huống không sử dụng vũ khí nóng, loại người chỉ là một bầy khiến hôi trước tộc Bất Tử bọn họ.
Mặc dù Quân Đế là vua thế giới ngầm thì cũng chỉ là một con sâu kiến hơi lớn mạnh thôi, ông ta tiêu diệt dễ như bởn.
Nếu như ông ta biết trước đây không lâu công tước Brent không chống đỡ nổi mười hiệp trong tay Lý Trạch Vũ thì có lẽ sẽ không có ý nghĩ hoang đường này.
“Tự giải quyết cho tốt đi” Angela cảm thấy mình đã cho đám tộc nhân Adams. cơ hội tranh thủ, nếu bọn họ đã không biết quý trọng thì đừng trách cô ta.
“Hú hú...” Aston Martin giống như ngựa hoang đứt cương, trong nháy mắt đã biến mất trong màn đêm.
Adams hài hước nhìn về phía Lý Trạch Vũ: “Quân Đế, tôi cho cậu cơ hội tự kết liễu mình cuối cùng.”
“Rác rưởi, tới đây nào.” Lý Trạch Vũ giơ ngón giữa lên.
“Fuckl” Adams nổi giận, vung tay lên: “Bắt lấy hắn, nhưng phải bắt sống, tôi không thể để hắn chết dễ chịu được.”
“Vèo vèo vèo...” Có năm sáu tên ma cà rồng dẫn đầu vọt lên.
Lý Trạch Vũ lấy ra dao quân dụng mang theo người, trong đêm tối lộ ra tia sáng lạnh.
“Bạch!” Vung một đao ra, đao khí vô ảnh vô hình nháy mắt chém xuống năm sáu đầu người.
Hiện trường trở nên yên tĩnh như chết. Cổ họng Adams khẽ nhúc nhích, không chớp mắt nhìn mấy cái xác trước mặt. Chuyện này... sao có thể?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!