Hình ảnh quyến rũ này khiến Lý đại đương gia đứng núi này trông núi nọ, nhưng hắn biết lúc này không nên nghĩ lung tung.
Giết người mới là việc cấp bách.
"Anh cả, thằng nhóc này chính là Lý Trạch Vũ!"
Đệ Ngũ Thành Công đi đến bên cạnh Đệ Ngũ Vũ, tức giận bất bình nói: "Chính hẳn phế bỏ toàn bộ công lực của em, còn có, Tuấn Kiệt và Nhân Kiệt đều chết trong tay hắn, anh cả nhất định phải..."
"Câm miệng!"
Đệ Ngũ Vũ mất kiên nhẫn ngắt lời.
Lần đầu tiên, lão ta cảm nhận được áp lực vô hình từ một võ giả khác, khiến lão ta thấy khó thở áp lực.
Chỉ có thanh niên trước mặt này! Đây chắc chắn là người mạnh nhất lão ta từng gặp qua, không ai sánh nổi!
Lúc này, Đệ Ngũ Vũ không còn suy nghĩ đến việc đánh bại đối phương, mà là suy nghĩ cách toàn thân mà lui.
Vì lão ta biết rõ mình không có khả năng đánh bại đối phương! "Nếu ông muốn chạy trốn, tôi khuyên ông nên từ bỏ ý định đó đi." Lý Trạch Vũ như có khả năng đọc suy nghĩ.
Đệ Ngũ Vũ nhướng mày, cố tỏ ra bình tĩnh: "Người trẻ tuổi, cậu có biết lão phu là ai không?”
Lý Trạch Vũ nhún vai: "Tôi biết, gia tộc lánh đời ở Quy Khư à?”
"Đúng vậy, lão phu chính là gia chủ của gia tộc Đệ Ngũ, một trong bốn gia tộc tại Quy Khư-"
Đệ Ngũ Vũ ung dung nói: "Tin hay không, chỉ cần lão phu ra lệnh một tiếng, sẽ có vô số cường giả xuất hiện, san bằng nơi này chỉ trong nháy mắt."
"Tôi không tin!"
Lý Trạch Vũ nghiêm mặt lắc đầu, khinh thường nói: "Từ Quy Khư ra tới thì ghê lắm à?"
Đệ Ngũ Vũ hừ một tiếng: "Người trẻ tuổi không nên ếch ngồi đáy giếng, lão phu nói cho cậu biết, cao thủ ở Quy Khư nhiều như mây, Tông Sư nhiều như chó, Võ Thánh đi lại khắp nơi, nếu cậu không tin, hỏi Mạc Trung Đường bên cạnh cậu bi
Mạc Trung Đường im lặng không nói, hiển nhiên là thừa nhận lời này.
Nhưng khi Đệ Ngũ Vũ cho rằng đã dọa được Lý Trạch Vũ, hắn lại cười lạnh: "Thì tính sao? Cho rằng dăm ba câu là có thể đe dọa tôi ư? Đừng mơ tưởng hão huyền!"
Ngay sau đó, hắn đổi giọng: "Giờ ông cho mày hai lựa chọn, hoặc là chúng mày ngoan ngoãn tự kết liễu, hoặc là... để ông ra tay xử lý chúng mày. Nhưng để ông ra tay thì đừng mong chết thoải mái, còn có, ông sẽ nhổ cỏ tận gốc cả gia tộc Đệ Ngũ chúng mày!"
"Gia chủ!" "Gia chủ..."
Mấy thành viên của gia tộc Đệ Ngũ nhận ra thực lực mạnh mẽ của Lý Trạch Vũ, không khỏi hoang mang.
Đệ Ngũ Thành Công hừ một tiếng: "Mấy người sợ cái gì? Có anh cả tôi ở đây, kẻ nào cũng đừng mong gây sóng gió."
Đệ Ngũ Vũ không phản bác.
Tuy rằng trong lòng không có chút tự tin nào, tuy nhiên lão ta tuyệt đối không thể để lộ ra trước mặt đàn em.
Quả nhiên! Mấy người bọn họ thấy Đệ Ngũ Vũ bình tĩnh tự nhiên, cũng không còn sợ hãi. "Xem ra các ngươi lựa chọn cách thứ hai, một khi đã như vậy..."
Lý Trạch Vũ không nói gì, chỉ để lại một hình bóng hư ảnh, chỉ chốc sau đã vọt đến trước mặt Đệ Ngũ Vũ.
Đệ Ngũ Vũ hoảng hốt, không chút do dự lựa chọn rút lui, đồng thời hô lên: “Mọi người cùng nhau tấn công.”
“Mau tấn công!” Đệ Ngũ Thành Công vừa thúc giục mọi người, vừa chạy trốn sang một bên.
Dù sao ông ta đã bị phế bỏ toàn bộ công lực, xông lên chỉ là tự tìm đường chết.
"Bùm bùm bùm..."
"Ranh con, thật là vô liêm sỉ!"
"Hôm nay cho mày biết thực lực của gia tộc lánh đời!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!