Nếu có người thấy cảnh này e rằng sẽ sợ đến rớt cằm.
Nói không chừng còn sẽ báo cảnh sát tại chỗ.
Bởi vì thao tác kỹ thuật cấp bậc như vậy hoàn toàn không khoa học.
“Xì xì” Sau khi vượt lên núi, Lý Trạch Vũ lần nữa cho xe quay 180 độ rồi lái xe rời đi.
Sau hai phút, bỗng nhiên hắn ngừng xe lại, mở cửa xe nhảy xuống, bay vút về phía một gò núi nhỏ.
Lý Trạch Vũ đoán không sai, Land Cruiser quả nhiên đang đi về phía này. Mà xe việt dã hắn lái chỉ để đi tắt thôi.
Nằm rạp trên mặt đất, lợi dụng bãi cỏ che kín người, kiên nhẫn chờ đợi xe này đi qua.
Một lát sau. Land Cruiser chạy tới từ xa, tốc độ xe cũng không phải rất nhanh.
Ngay khoảnh khắc người và xe giao nhau, Lý Trạch Vũ vỗ tay xuống đất, cả người bay lên không, lại nhờ đó thành công nhảy lên nóc xe.
Một phen thao tác gọn gàng, động tác nhẹ nhàng, khiến cho Triệu Như Mộng trong xe cũng không phát hiện sự khác thường.
Sau khoảng mười phút, xe cuối cùng dừng lại ở một sơn cốc.
Triệu Như Mộng mở cửa xe bước xuống, không nhanh không chậm đi về phía hang đá trong sơn cốc.
“Chủ thượng.”
“Chủ thượng!” Hai người mở cửa lập tức đứng dậy nghênh đón. Triệu Như Mộng khẽ gật đầu.
Lúc này Triệu Như Mộng mới một mình đi vào trong hang đá.
“Hôm nay tới sớm ghê.” Hách Liên Vô Tình tóc tai bù xù, toàn thân tỏa ra mùi hôi thối khẽ nói.
Triệu Như Mộng che mũi tới gần, từ trên cao nhìn xuống nói: “Thánh Vương, thời gian dài như vậy uất ức ngài rồi, lần này tôi cố ý tới giải thoát cho ngài.”
Nghe vậy, Hách Liên Vô Tình mạnh mẽ gật đầu: “Có ý gì?”
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot .vn hoặc truyen.azz .vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
“Tôi đã nói rất rõ ràng, bỏ tù Thánh Vương ngài như vậy khiến tôi rất băn khoăn, cho nên tôi quyết định để Thánh Vương giải thoát.” Vẻ mặt Triệu Như Mộng thành thật đáp.
Con ngươi Hách Liên Vô Tình co rụt lại: “Cô đã nói sẽ giữ lại một mạng cho.
tôi.
Triệu Như Mộng nhìn ông ta giống như kẻ ngốc, chế giễu nói: “Lúc trước nếu tôi không đồng ý, mấy ngày nay Thánh Vương ngài sẽ ngoan ngoãn phối hợp với tôi?”
“Ha ha ha...”
Hách Liên Vô Tình mặt xám như tro nói: “Con bé nhà cô lòng dạ sâu thật, chẳng trách bản tọa sẽ rơi vào tay cô.”
“Thánh Vương, nói thật với ông nhé, vốn dĩ tôi tưởng chỉ cần hấp thụ tám phần công lực của ông sẽ có thể vô địch thiên hạ, nhưng tôi sai rồi.”
Triệu Như Mộng nhíu mày: “Cho dù tôi hấp thu hết công lực của ngài thì e rằng cũng sẽ không phải là đối thủ của Lý Trạch Vũ”
Cái gì?
Nghe lời này, Hách Liên Vô Tình sợ hãi: “Không thể nào, thực lực thằng nhóc kia bản tỏa biết rõ, hắn cũng chỉ mạnh hơn bản tọa một bậc thôi, thực lực của cô vốn đã tới cảnh giới Võ Thánh, hấp thu tám phần công lực của bản tọa, tuyệt đối có thể đánh bại thằng nhóc kia.”
“Thánh Vương à Thánh Vương, không ngờ ông sống hơn trăm năm còn ngây thơ như thế.”
Triệu Như Mộng cười mỉa mai: “Nếu như ông chỉ yếu hơn Lý Trạch Vũ một bậc, cho dù ông không địch lại đối phương, muốn chạy trốn hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng mà ông nghĩ kỹ coi, lúc ấy nếu như ông không chọn nhảy xuống vách núi thì tỉ lệ chạy trốn khỏi tay lớn bao nhiêu?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!