Gutian nhìn phía xa lại xuất hiện ánh lửa, hiển nhiên là nhân mã đối phương đến chỉ viện, mà lúc này trời cũng sắp sáng.
“Đi” Gutian quyết định thật nhanh, tự mình giết ra một đường máu.
Cung Vô Địch và McKitrick không ham chiến mà nhanh chóng đuổi theo Gutian.
“Ông Tần, chúng ta có cần đuổi theo không?”
“Nói nhảm." Lão giả dẫn đầu nghiêm nghị quát: “Giết nhiều người Chấp Pháp Đường tôi như vậy, sao có thể để bọn họ chạy?”
Một đám người nhanh chóng đuổi theo bọn người Gutian. Trời chẳng mấy chốc sẽ sáng, nếu như trước khi mặt trời mọc không thể tìm được nơi đặt chân, cho dù mấy người Gutian đều là tộc Bất Tử cấp cao thì cũng
sẽ chết thảm dưới ánh mặt trời.
“Fuck!” McKitrick quay lại nhìn những đệ tử chấp pháp đang đuổi theo mình, ước gì mình có thể hút hết máu của những người đó.
“Không cần để ý đến bọn họ.” Gutian tăng tốc độ.
Vận may mấy người xem như không tệ, rốt cuộc đã tìm được một hang động ẩn nấp trước khi trời sáng.
Mà tốc độ những đệ tử Chấp Pháp Đường đuổi theo kia chậm chạp, cũng không đuổi kịp.
“Huyết Hoàng, tôi có một đề nghị.” McKitrick tức giận bất bình. Gutian uống một hơi cạn sạch máu hươu mang trên người hỏi: “Nói.” “Nơi này lánh đời, rất thích hợp làm địa bàn của chúng ta.”
“Hả?” Nghe vậy, Gutian khẽ giật mình.
Nước miếng McKitrick văng tung tóe nói: “Trước đó ở sơn vực Côn Luân kia vẫn tuyết lớn đầy trời, không ngờ xuyên qua một mật đạo, nơi này vậy mà chim hóa hoa nở, non xanh nước biếc, tộc nhân của chúng ta chắc chắn sẽ thích nơi này.”
Gutian nheo hai mắt lại.
Mặc dù Quân Đế tìm được một địa bàn lớn cho bọn họ ở nước Mỹ, đủ cho mấy ngày tộc Bất Tử sinh sống.
Nhưng địa bàn này ai sẽ ngại nhiều?
Hơn nữa McKitrick nói không sai, hoàn cảnh và khí hậu Quy Khư tốt hơn nhiều đất nghèo nước Mỹ chia cho bọn họ.
“Được. Gutian suy nghĩ một lát rồi vui vẻ đồng ý.
MeKitrick hưng phấn nói: “Ban đêm sau khi chúng ta rời khỏi đây thì thấy một tên hút một tên, biến tất cả loài người nơi đây thành nô lệ của chúng ta.”
“Không thể” Cung Vô Địch nhíu mày nói: “Cường giả cảnh nội Quy Khư san sát, mà chúng ta chỉ có ba người.”
“Hai đấm khó địch bốn chân, Vô Địch nói có lý.” Gutian âm u nói: “McKitrick, chờ trời tối ông trở về triệu tập nhân mã, các tộc người vừa tới thì có thể hoàn toàn chinh phục loài ngươi nơi này.”
“Vâng.” McKitrick cực kỳ hưng phấn.
Cùng lúc đó, ngoại cảnh Quy Khư.
Cung Nghê Thường cuối cùng đã ra khỏi sơn vực Côn Luân, tìm được chiếc trực thăng đã tới trước đó, nhưng chiếc trực thăng này là của McKitrick lái tới, cô
†a vốn không biết xài.
Cũng may ông trời chiếu cố, điện thoại luôn không có tín hiệu đột nhiên có tín hiệu.
Cung Nghệ Thường vội tìm được dãy số “Lý đại hiệp” trong danh bạ, nhanh chóng ấn mở khóa.
“Tút tút tút...
“Alô, người đẹp Cung liên lạc với tôi chi vậy?” Giọng nói trêu tức của Lý Trạch Vũ truyền tới. Cung Nghê Thường vội hỏi: “Anh ở đâu?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!