Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

Nghe thấy lời của Nam Cung Tiên Nhi, trong nháy mắt, đã có người lấy ra vũ khí để chống lại kẻ địch, nhưng đối mặt với vô số oán linh, vẫn cứ như là lấy trứng chọi đá.

Rốt cuộc, không phải ai cũng có sức lực bền bỉ, hoặc có những loại pháp bảo mang thuộc tính lửa hay sấm sét.

"Nếu thực sự không được, chúng ta hãy thử vượt qua tường thành, rời khỏi thành cổ xem." Nam Cung Tiên Nhi lao đến phía những bộ xương trắng và oán linh trước mặt mình, sau khi lần lượt tiêu diệt chúng, cô ta đột nhiên nói.

"Diệp Hiên, Tống Dương, Bàn Tay Sắt, đừng vượt tường!" Lúc này, Tần Kiều đã cùng với ba người Diệp Hiên, Tống Dương, Bàn Tay Sắt tụ lại một chỗ, bốn người hợp thành một đội nhỏ, lưng dựa vào nhau, mỗi người chịu trách nhiệm một hướng. Sau khi nghe thấy những lời đó của Nam Cung Tiên Nhi, Tần Kiều lập tức cất tiếng nhắc nhở.

"Đã hiểu, lòng dạ người phụ nữ kia thật đen tối!" Diệp Hiên mắng thầm trong lòng một tiếng.

"Anh cũng có thể nói là cô ta thông minh." Tần Kiều nói.

"Tất nhiên, có những người thông minh thì cũng sẽ có những kẻ ngu dốt."

Có những nô lệ khai mỏ ở giữa thần cảnh, đối mặt với cảnh tượng có thể coi là đường cùng thế này, trong lòng vốn đã hoảng loạn rồi, lại nghe những lời đó của Nam Cung Tiên Nhi, làm gì còn ai quan tâm đến việc khác. Họ vọt lên một cái liền muốn trèo từ cổng thành ra bên ngoài.

Đạp lên tường mà lên.

Liên tục leo lên cao.

Không có bất kỳ một chướng ngại nào.

Nhìn thấy cảnh này, ngày càng có nhiều người bắt đầu trèo theo, giống như là đang nhìn thấy hy vọng.

Thế nhưng, ngay sau đó, hai người trèo lên đầu tiên vốn sắp leo lên đến trên tường thành đột nhiên kêu thảm một tiếng, trực tiếp bị một luồng sức mạnh vô hình đánh tan nát trong không trung.

Cảnh tượng này khiến toàn bộ những người đang trèo theo phía sau vô cùng kinh hãi.

Da đầu tê dại, lập tức ngã xuống dưới.

Nhưng, lúc này đã có vô số oán linh đang chờ đợi bọn họ, bọn chúng lập tức tấn công về phía bọn họ. Có một vài người vì phản ứng chậm chạp mà trực tiếp chôn thây trong đám oán linh.

Đến lúc này, những người lúc trước định trèo lên tường thành và cả những người may mắn giữ lại được tính mạng, làm sao còn không hiểu Nam Cung Tiên Nhi vừa mới nói ra câu đó thực chất là để hố bọn họ.

Không chỉ có bọn họ bất giác mà hiểu ra. Những người trước đó không thử trèo lên tường thành cũng gần như đều hiểu.

Chỉ là không có ai nói ra. Tất cả bọn họ đều cần có người thử đi thăm dò xem liệu họ có thể trèo lên tường thành để thoát ra ngoài. Nếu như nói ra, làm gì có ai nguyện ý dùng tính mạng của mình để thử.

Bây giờ, đã có kết quả rồi.

Việc vượt qua tường thành để rời khỏi thành cổ là điều không thể.

Còn nói đến việc có ai oán hận Nam Cung Tiên Nhi không?

Đương nhiên là có.

Ít nhất là những người sống sót sau khi thử trèo lên tường thành cũng đều hận Nam Cung Tiên Nhi đến nghiến răng.

Nhưng đại đa số mọi người không có quá nhiều ác cảm với Nam Cung Tiên Nhi.

Chỉ có thể trách bọn họ quá ngu ngốc, sao không thấy sau khi Nam Cung Tiên Nhi lên tiếng, người của mười gia tộc lớn và ba vùng đất cổ xưa hầu như không di chuyển? Bọn họ là đang chờ đợi một số người trong đám nô lệ khai mỏ dùng mạng của mình để dò đường.

Hiện thực vốn dĩ là tàn khốc như thế.

Nhưng mọi người cũng không kịp nghĩ nhiều, cuộc chiến ngày càng trở nên kịch liệt.

Ngay cả người của mười gia tộc lớn và ba vùng đất cổ xưa cũng không còn bài xích những nô lệ khai mỏ nữa, bắt đầu hợp lực với những nô lệ mỏ để tiêu diệt đám xương trắng và oán linh.

Nhưng dù là như vậy, vẫn có người ngã xuống.

"Mọi người có phát hiện ra rằng, bọn chúng đang dồn chúng ta vào trung tâm của tòa thành." Nam Cung Tiên Nhi rất nhanh đã phát hiện ra ý định đám oán linh và xương trắng.

"Hết cách rồi, đi về phía trung tâm của thành thôi. Hy vọng Minh Huân đại nhân, Đông Bá Vương và Kỳ Vương không xảy ra chuyện gì mới tốt. Tìm được bọn họ rồi có lẽ khả năng sống sót sẽ cao hơn." Hoắc Viễn Uy bật thốt lên.

Sau đó, mọi người vừa chiến đấu, vừa chủ động tiến về phía tế đàn ở trung tâm của thành cổ, dần dần đi vào. Biến bị động thành chủ động.

...

Bên ngoài thành cổ.

Mặc dù trước đó đã phát hiện ra có điều gì đó không ổn, Đông Bá Vương và Kỳ Vương đã liên hệ Trung Châu xin viện trợ từ cường giả ở Tôn Giả Cảnh, cũng ra lệnh để nhiều cường giả của mười gia tộc lớn và ba vùng đất cổ xưa rút lui rời khỏi nơi này. Nhưng vẫn để lại một số người ở bên ngoài thành cổ để tiếp ứng.

"Tại sao cổng thành lại đóng lại?" Nam Cung Thanh Huyền của nhà Nam Cung tiếp tục ở lại bên ngoài thành cổ. Dẫu sao, tộc trưởng của nhà Nam Cung không hề đến nơi đây và người đạt đến Chân Thần Đỉnh Phong của nhà Nam Cung là Nam Cung Thịnh đã ở trong thành cổ rồi. Mà anh ta tiếp tục ở lại bên ngoài thành cổ là để tiếp ứng. Khi cổng thành đóng lại, Nam Cung Thanh Huyền ngay lập tức phát hiện ra.

Vào thời điểm Nam Cung Thanh Huyền phát hiện ra, những người từ chín gia tộc lớn khác và ba vùng đất cổ xưa cũng đều nhận thấy điều đó.

Tất cả kinh ngạc.

Ngay sau đó, mọi người cảm thấy trong thành dường như phát sinh biến động.

Không lâu sau liền truyền ra tiếng đánh nhau.

"Đi, trước tiên đi mở cổng thành đã."

Đám người Nam Cung Thanh Huyền không chút do dự, lập tức chạy về hướng cổng thành, chuẩn bị mở cổng thành để tiếp ứng cho người ở trong. Chỉ là dù đã cố gắng hết sức mọi người đều không thể mở được cổng thành. Điều này khiến Nam Cung Thanh Huyền và những người đang đợi ở bên ngoài để tiếp ứng cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Phải biết rằng mỗi một gia tộc của bọn họ đều có không ít cường giả đang ở trong thành. Hơn thế nữa trong thành còn có Minh Huân, Đông Bá Vương và Kỳ Vương, bọn họ đều là những nhân vật quyền lực ở lục địa Di Lạc.

Nếu như trong thành cổ xảy ra chuyện gì, hậu quả thật khó có thể tưởng tượng được.

Đặc biệt là mười gia tộc lớn và ba vùng đất cổ xưa bọn họ gần như là sẽ bị lung lay gốc rễ.

"Rút!" Sau khi đám người Nam Cung Thanh Huyền hoàn toàn bất lực, mười gia tộc lớn và ba vùng đất cổ xưa đã cùng bàn bạc và lập tức đưa ra quyết định.

Đông Bá Vương đã từng ra lệnh.

Nếu trong thành cổ có thay đổi bất thường, không thể làm gì, bọn họ không cần do dự mà ngay lập tức rút lui.

Thời điểm đó chính là bây giờ.

"Thông báo cho Trung Châu!" Mọi người không còn do dự nữa.

Thông báo sớm cho Trung Châu điều động cường giả tới viện trợ một lần nữa, như vậy những cường giả ưu tú trong gia tộc của bọn họ sẽ có nhiều khả năng sống sót hơn.

Mà bọn họ tiếp tục ở lại bên ngoài thành cổ, cũng chẳng có tác dụng gì.

Hơn nữa, các cường giả thật sự đều đang ở trong thành. Họ ở bên ngoài chỉ có thể lo lắng mà thôi.

Trung Châu.

Cung Thương Huyền. Nơi hội tụ những cường giả của lục địa Di Lạc, cũng là trung tâm điều khiển toàn bộ lục địa Di Lạc.

"Xuất hiện biến động ở Hoang Châu và biên giới Thương Lan, Đông Bá Vương, Kỳ Vương và nhiều thế lực cường giả ở biên giới Thương Lan đã rơi vào không gian không biết rõ bên trong thành cổ. Biên giới Thương Lan cầu viện!" Tin tức truyền đến.

Hai phó cung chủ đang trấn giữ Cung Thương Huyền lần lượt xuất hiện.

"Biên giới Thương Lan rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà ngay cả Trịnh Minh cũng không xử lý được?"

"E rằng tình hình không ổn rồi!"

"Tin tức biên giới Thương Lan gặp biến động nhất định sẽ bị con cờ đang ẩn náu truyền sang thế giới thứ ba, phòng thủ của rãnh trời có thể sẽ xảy ra chuyện."

"Vậy chúng ta liền tương kế tựu kế, ông đi biên giới Thương Lan, tôi đi Thiên Châu, liền nói rằng biến động ở biên giới Thương Lan là rất lớn, khiến chúng ta bất đắc dĩ phải bí mật điều động lực lượng phòng vệ rãnh trời. Rồi nhân cơ hội đó làm một cái bẫy khiến đám người ở thế giới thứ ba chui đầu vào rọ." Hai giọng nói đồng thời gặp nhau.

Một trong hai vị phó cung chủ của cung Thương Huyền, Quốc Thiên người nắm giữ một trong những lực lượng mũi nhọn nhất của lục địa Di Lạc xé rách thời không, rời khỏi cung Thương Huyền một cách quang minh chính đại.

Mà vị phó cung chủ khác là "Cổ Hòe" lại âm thầm rời đi tiến đến Thiên Châu.

...

Mà lúc này, Lâm Bình đang ở trong lò luyện đan, tiếp nhận tôi luyện.

Anh phải trải nghiệm đau đớn trước giờ chưa từng trải qua.

Mỗi giây, mỗi phút trôi qua đều là một loại hành hạ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận