Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

"Ha ha ha, Quốc Thiên, không nghĩ tới ông cũng có ngày hôm nay, mà cũng đáng đời ông thôi, bình thường uống có tí tử thần trà, keo kiệt cái quái gì chứ, bây giờ mới gặp phải báo ứng thế này?"

Cùng với tiếng cười vang lên, mây mù lượn lờ xung quanh Tuyết Phong bị xé mở ra một con đường.

Một người đàn ông trung niên mặc áo dài nhàn tản, từ từ xuất hiện trong mây mù.

"Ông trở lại rồi."

Khi Quốc Thiên nhìn thấy ông ta, vẻ mặt cũng không có gì ngoài ý muốn lắm.

Hiển nhiên, từ trước đó, Quốc Thiên đã nhận ra hơi thở của ông ta rồi.

"Nhanh cho tôi một chén đi."

Người đàn ông trung niên nói.

"Cổ Hòe, ông đường đường là cung phó cung Thương Huyền, ông có còn biết xấu hổ là gì không hả?” Quốc Thiên không vui nói.

"Ông cũng là cung phó cung Thương Huyền, cũng đâu có thấy ông biết xấu hổ lắm đâu.”

Người đàn ông trung niên kia dĩ nhiên chính là một vị cung phó khác trấn hàng năm vẫn trấn giữ ở cung Thương Huyền, Cổ Hòe.

Đối với việc bị Quốc Thiên chê là không biết xấu hổ, Cổ Hòe không những không thấy xấu hổ, mà ngược lại còn phản kích nói.

"Tôi là một người thô thiển, tổ tiên chính là người lao động chân tay chân chính, ta không biết xấu hổ thì cứ không biết xấu hổ đấy, nhưng còn ông thì sao? Ông là một người đọc sách đấy, ông đúng là làm mất mặt hết cả đám người đọc sách trong thiên hạ mà.”

Quốc Thiên nhàn nhạt nói.

Nhưng, đối với lời này của Quốc Thiên, Cổ Hòe vẫn như cũ, không hề động lòng, ngược lại trên mặt ông ta còn là vẻ dương dương đắc ý: "Bây giờ ông đi ra ngoài hỏi cả cái lục địa Di Lạc này đi, xem có người đọc sách nào mà không lấy tôi ra làm gương không?"

Quốc Thiên: "..."

Cái này thật đúng là không có cách nào phản bác.

"Ai da, nếu thật sự sư thúc của tên nhãi kia mà là cường giả cấp Đế, vậy thì vừa gặp mặt là đã đập chết được ông rồi.”

Sau đó, Cổ Hòe vừa cười khẩy vừa nói.

Quốc Thiên dĩ nhiên là hiểu ý tứ trong lời nói của Cổ Hòe.

Lương Nhi gọi Lâm Bình vì anh trai, hiển nhiên chính là cùng vai phải lứa với Lâm Bình Bình, vậy thì sư thúc Lâm Bình, vậy chẳng phải so ra thì bàn về bối phận, ông ấy còn cao hơn gấp mấy lần sư thúc của Lâm Bình sao?

Đây cũng chính là nguyên nhân mà vừa rồi Quốc Thiên thiếu chút nữa là bị sặc vì một tiếng “anh trai” kia.

"Tôi là người thô thiển, không có để ý nhiều như mấy người đọc sách các ông, vậy cứ mặc kệ Lương Nhi gọi Lâm Bình là anh trai, chờ tôi gặp được vị sư thúc kia của Lâm Bình, cũng gọi ông ta một tiếng anh trai, ông có thể làm gì được tôi chứ?”

Quốc Thiên hừ một tiếng.

"Sợ là vị tiền bối kia sẽ coi ông là người biến thái mất thôi.”

Cổ Hòe bĩu môi.

Ông ta cầm bình trà lên, không để ý chút nào đến hình tượng của người đọc sách, cứ thể ôm bình trà lên đổ một ngụm lớn vào miệng.

Ông ta nhìn Quốc Thiên đầy vẻ bất bình.

"Mà này, ông để cho Lương Nhi ở bên cạnh thằng nhóc kia, có phải là ông có ý đồ gì không?”

Sau khi hài lòng uống một ngụm tử thần trà lớn, Cổ Hòe vừa chế nhạo vừa nói.

"Liên quan gì đến ông, uống trà của ông đi." Quốc Thiên lại hừ một tiếng nữa và nói.

"Đúng là đáng tiếc mà, trong đám hậu bối của tôi, cô gái xuất sắc nhất cũng đã lập gia đình, không chọc nổi, không chọc nổi."

Cổ Hòe bĩu môi.

Sau một hồi trêu chọc nhau.

Cổ Hòe nghiêm nghị nhìn về phía Quốc Thiên: "Thế nào, Lâm Bình thật sự là đệ tử của cường giả Đế cấp à?"

"Chắc không phải giả đâu." Quốc Thiên cũng là thu lại vẻ cười đùa: "Thiên phú của cậu ta rất cao, theo như xem xét cốt linh số tuổi chắc chắn là không quá 30 tuổi, đại thành kim thân, viên mãn Ngọc Cốt, cho dù là vào thời điểm cả vạn năm trước, khi lục địa Thương Huyền còn ở thời kỳ cường thịnh, cậu ta cũng có thể trở thành một ngôi sao sáng khác thường! Người như vậy mà được cường giả Đế cấp nhìn trúng và thu làm đệ tử, cũng chẳng có gì là lạ!"

"Huống chi, lúc ấy, vị kia tiền bối Thần kia đúng là có quen biết với cậu ta, còn truyền âm riêng cho cậu ta nữa.”

Nghe vậy.

Hai đường chân mày của Cổ Hòe nhíu lại.

"Hôm nay, có nhìn ra lai lịch gì trên người cậu ta không?”

Cổ Hòe lại hỏi lần nữa.

Hiển nhiên, hôm nay Quốc Thiên mời Lâm Bình tới đây thưởng thức trà, cũng không phải là chỉ vì muốn gặp riêng Lâm Bình một lần rồi thôi.

"Không phải là người của lục địa Di Lạc chúng ta, nhưng mà, có thể khẳng định là, cũng không phải là sinh linh của thế giới thứ ba, tôi hoài nghi, cậu ta có thể là người đến từ thế giới thứ nhất!"

Quốc Thiên mở miệng nói.

"Thế giới thứ nhất ư? Làm sao mà thấy được?" Cổ Hòe tò mò hỏi.

Quốc Thiên tức giận nhìn Cổ Hòe: "Tôi phát hiện, ông không phải là tấm gương cho người đọc sách, mà là sự sỉ nhục của người đọc sách!"

Cổ Hòe: "Ông đi ra ngoài mà hỏi xem..."

Không đợi Cổ Hòe nói xong, Quốc Thiên đã ngắt lời ông ta: "Thôi đi, đừng có ở chỗ tôi chém gió nữa.”

Dĩ nhiên, ngay sau đó, Quốc Thiên lại nói sang chuyện chính: "Nguyên nhân chủ yếu nhất khiến tôi đoán như vậy chính là vì tên của ba vị cường giả cấp Đế Thần, Vũ, Khung kia!”

"Theo như ghi chép được lưu lại từ một vạn năm trước, cường giả của thế giới thứ nhất từng dùng kiểu tên một chữ này!”

"Mà thế giới thứ hai của chúng ta, cũng như thế giới thứ ba đều không như thế!”

Nghe vậy.

Cổ Hòe nhíu mày càng sâu hơn.

"Thế giới thứ nhất không phải là đã bị hủy diệt từ lâu rồi, nó đã bị vùi lấp trong quá khứ rồi, không phải sao? Hôm nay, thế giới thứ nhất vẫn còn tồn tại ư?"

"Ông hỏi tôi, vậy tôi hỏi ai chứ? Đây đều là suy đoán của tôi mà thôi. Cái người đọc sách như ông, vẫn nên đọc một chút sách có tác dụng đi, đừng có suốt ngày xem mấy sách linh tinh, làm ô uế thanh danh của người có học trong thiên hạ nữa!”

"Ông đây xem đều là sách hun đúc tình cảm sâu đậm đấy nhé!”

"Đúng rồi, năm nay cũng sắp đến lúc mở Thương Huyền cổ địa rồi, tôi định cho Lâm Bình một chỗ!” Sau đó, Quốc Thiên nói.

Sắc mặt Cổ Hòe hơi trầm xuống: "Thương Huyền cổ địa mười năm mới mở một lần. Trừ những người tòa thành cổ tích nổi bật mới có thể tiến vào Thương Huyền cổ địa, cũng chỉ có một cách là phải có được sự công nhận của tất cả các kỳ tài cao nhất của tầng lớp lãnh đạo thì mới có tư cách vào dự. Bây giờ ông lại muốn trao cơ hội đó cho Lâm Bình, sợ rằng bên phía Ninh Hà Phong sẽ có chút phiền phức đấy! Vị trí đó đã được xác định là dành cho Ninh Hà Phong rồi!”

"Tôi biết. Nhưng mà Ninh Hà Phong không bằng Lâm Bình."

"Nhưng nếu đúng như lời ông nói, thì Lâm Bình lại chưa chắc đã là người của thế giới thứ hai chúng ta!"

"Vậy thì làm sao?"

"Chúng ta có thể đồng ý, nhưng không có nghĩa là những người khác đều sẽ đồng ý, huống chi, có thể không để ý đến suy nghĩ Ninh Hà Phong, nhưng vẫn cần suy nghĩ đến mặt mũi của ông nội Ninh Hà Phong.”

...

...

Sau khi tán gẫu với Lương Nhi, hiểu rõ được tình hình ở cung Thương Huyền, ba người Lâm Bình liền phi hành ra ngoài.

Lâm Bình định tới Tàng Kinh Các xem một chút trước xem sao.

Nhưng vào lúc này, Lâm Bình lại cảm nhận được hơi thở của Diệp Hiên.

"Anh không phải là người của cung Thương Huyền, lại không có lệnh bài thông hành, chỉ có thể hoạt động ở bên ngoài núi, không được tự tiện xông vào bên trong núi!"

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận