Thanh Phong Quan!
"Địch tập kích!"
"Địch tập kích!"
Theo một tiếng quát lớn vang lên, cả Thanh Phong Quan từ Thần Vương cho tới binh lính bình thường cùng lúc bắt đầu di chuyển.
May mà bởi vì đã đánh trận lâu năm cho dù là tăng thêm rất nhiều tân binh nhưng dưới sự chỉ huy thống nhất của rất nhiều lão binh, tất cả Thanh Phong Quan nhanh chóng đâu vào đấy bắt đầu di chuyển.
"Vù!"
"Vù!"
"Vù!"
Một tiếng xé gió truyền đến.
Ba vị Thần Vương Lôi Báo, Triệu Thiên Lăng, Dương Khai Thái dẫn đầu xuất hiện trên tường thành của thành quan bên ngoài.
Các chân thần đỉnh phong Âu Dương Bá, Điền Hòa Dự, Đàm Đồng cùng Tần Kiều, Diệp Hiên, Bàn Tay Sắt, Tống Dương và các chân thần đóng quân ở Thanh Phong Quan nhanh chóng xuất hiện.
"Đối diện có 7 vị chân thần..." Nụ cười trên mặt Lôi Báo biến mất, thay vào đó là vẻ mặt nặng nề.
"Không đúng, sao lại rời đi mất một vị rồi?"
Trên mặt Lôi Báo có chút kinh ngạc.
Đây là chuyện chưa bao giờ có.
"Nhưng sáu vị Thần Vương còn có một vị Thần Vương tùy thời có thể quay về cùng hơn trăm chân thần... Trong đó chân thần đỉnh phong có chừng 18 vị... trận đánh lần này sẽ là trận đánh ác liệt trước này chưa từng có, mọi người phải chuẩn bị tâm lý thật tốt."
Lôi Báo nói.
"Thề sống chết bảo vệ Thanh Phong Quan!"
"Thề sống chết bảo vệ Thanh Phong Quan!"
Biết tình huống nguy cấp, trận chiến lần này hung hiểm vạn phần, tuy trên mặt mọi người đều là vẻ trầm trọng nhưng vẫn đồng thanh hô lớn.
"Phó tướng Lâm đâu?"
Lúc này, Lôi Báo chợt phát hiện không thấy Lâm Bình đâu.
"Hồi bẩm Lôi tướng quân, phó tướng Lâm trước đó rời khỏi Thanh Phong Quan ra bên ngoài quan ngoại dò xét đến giờ vẫn chưa về!"
Trong các chân thần một vị thủ vệ thành quan bên ngoài vội nói.
"Chẳng lẽ vị Thần Vương vừa mới rời đi kia là để đuổi theo giết phó tướng Lâm?"
Lôi Báo thoáng nhíu mày.
Nghe vậy, đám người Tần Kiều, Diệp Hiên đồng loạt thay đổi sắc mặt.
Lâm Bình bị Thần Vương đuổi giết sao?
Cho dù bọn họ biết Lâm Bình mạnh, có thể nói là vô địch trong số các chân thần.
Nhưng,
Đuổi giết anh chính là Thần Vương đó!
"Cho dù vị Thần Vương kia thật sự đuổi giết Lâm Bình, nhưng nghĩ đến thực lực của vị Thần Vương này không quá mạnh nên chắc phó tướng Lâm sẽ bình yên vô sự."
Dù sao, cảnh giới bên ngoài của Lâm Bình chỉ là chân thần hậu kỳ mà thôi.
Lúc này Lôi Báo cũng chỉ có thể hi vọng, vị Thần Vương kia không phải đi đuổi giết Lâm Bình thôi.
Cho dù là đuổi giết Lâm Bình, tốt nhất nên là Thần Nguyên Cảnh Thần Vương, nói như vậy thì Lâm Bình có lẽ vẫn còn có thể có được một con đường sống.
"Hiện tại, nghênh địch!"
Kẻ địch đã tới, Lôi Báo cũng không thể phân tâm đi để ý đến Lâm Bình nữa.
Chuyện quan trọng nhất lúc này là bảo vệ Thanh Phong Quan!
Vừa dứt lời.
Lôi Báo bước ra một bước lao vút lên trời.
Triệu Thiên Lăng, Dương Khai Thái cũng đồng thời di chuyển.
Còn lại tất cả chân thần, thần cảnh đều dựa theo kinh nghiệm mà sắp xếp đội ngũ bước ra khỏi thành quan bên ngoài, nghên đón quân địch dị giới.
...
...
Lâm Bình kích thích vị Thần Nguyên Cảnh Thần Vương dị giới kia xong thì điên cuồng bỏ chạy.
Phi như bay trên đường.
"Rầm!"
Một ngọn giáo lớn từ phía sau đánh úp về phía Lâm Bình, Lâm Bình thoáng thay đổi sắc mặt, thân thể làm ra phản ứng nhanh đến cực hạn, khó khăn lắm mới tránh thoát được ngọn giáo này.
Kết quả là mặt đất bên cạnh Lâm Bình Thâm bị ngọn giáo nặng nề đó trực tiếp xé toạc, tạo thành một cái hố lớn hình người.
"Đây là sức mạnh Thần Nguyên sản sinh ra sau khi khởi nguyên và tinh thần lực kết hợp lại sao?"
Trong lòng Lâm Bình có chút kinh hãi.
Vừa rồi vị Thần Nguyên Cảnh Thần Vương dị giới kia ném đếm một ngọn giáo, trên ngọn giáo này mang theo một loại sức mạnh khiến Lâm Bình Đô có cảm giác tim đập cực nhanh.
Lâm Bình biết đó là sức mạnh của Thần Nguyên.
"Vù!"
Một tiếng xé gió lại truyền đến, tốc độ nhanh hơn hơn lần trước, may mà Lâm Bình đã có chuẩn bị, lại thêm hiện giờ Thiên Nhai Chỉ Xích Lâm Bình đang dùng đã tu luyện đến mức có thể Lâm Bình đạt được tốc độ đỉnh phong gấp mười bảy lần vận tốc âm thanh.
Giúp Lâm Bình thật sự tránh được một kích của vị Thần Nguyên Cảnh Thần Vương dị giới kia.
"Đồ bỏ đi, có dũng khí thì nói cho bổn đại gia biết tên của nhà mi, xem lát nữa bổn đại gia cho đánh cho mi phải quỳ xuống cầu xin tha thứ hay không."
Lâm Bình tiếp tục bỏ chạy, đồng thời cũng không quên quát lớn.
"Liên tiếp khiêu khích bổn tọa, nếu như không bầm thây cậu thành vạn đoạn thì đã sỉ nhục cái danh 'Câu Hán' của bổn tọa rồi."
Sắc mặt Câu Hán âm trầm nói.
Chỉ là một tên nhãi chân thần hậu kỳ vậy mà năm lần bảy lượt khiến ông ta thất thủ, đây chính là một loại sỉ nhục đối với ông ta.
Càng miễn bàn đến việc Lâm Bình vẫn liên tiếp khiêu khích ông ta, điều này khiến cho lửa giận trong lòng Câu Hạn bị thiêu đốt đến cực hạn.
"Câu Hán?"
"Cẩu Hán cũng không tệ lắm!"
Lâm Bình quát lớn.
"Dựa vào cái tốc độ này, không tới một phút nữa là có thể nghẻo được rồi."
Trong lòng Lâm Bình cũng đang tính toán.
Lần này Lâm Bình muốn điên cuồng một lần, anh muốn thử lấy thực lực chân thần hậu kỳ chiến đấu với cấp bậc Thần Vương.
Lâm Bình lại khiêu khích hiển nhiên đã khiến cho Câu Hán không thể nhịn được nữa.
"Chết!"
Câu Hán quát lạnh một tiếng, sau đó thân hình ông ta bỗng nhiên biến mất tại chỗ.
"Dịch chuyển không gian?"
Lâm Bình lập tức thi triển Nguyên Thiên Thần Nhãn nhìn thấy quỹ tích di chuyển của Câu Hán, nhưng tốc độ Câu Hán tiến hành dịch chuyển không gian cực nhanh.
"Oanh!"
Sau khi Lâm Bình nhận ra mục đích của Câu Hán, chớp mắt bộc phát ra tốc độ cực hạn cả mình lao sang bên cạnh.
Nhưng mà.
Cho dù là vậy, thế tấn công của Câu Hán vẫn tổn thương đến Lâm Bình.
Nếu không phải có đại thành kim thân thì với một chiêu vừa mới cũng đủ để nổ nát một nửa cánh tay của Lâm Bình rồi.
Nhưng cho dù là vậy thì vẫn khiến bả vai Lâm Bình truyền đến một trận đau nhức.
Sức mạnh của Thần Nguyên khủng bố vượt xa khởi nguyên.
"Vù!"
Nhìn thấy Câu Hán như đã nhận ra mục đích của mình, Lâm Bình tránh xong một kích cũng thay đổi hướng di chuyển.
Lâm Bình trực tiếp nghiền nát không gian.
Cũng là một loại dịch chuyển không gian.
Ngay sau đó.
Lâm Bình nghiền nát không gian mà ra.
Nhưng.
Đương lúc Lâm Bình vừa mới phá không gian hiện thân thì một sát chiêu ập đến.
Tuy không có Nguyên Thiên Thần Nhãn có thể nhìn thấu quỹ tích vận hành sức mạnh dịch chuyển không gian như Lâm Bình, nhưng Câu Hán vẫn phát hiện ra.
Hoặc là nói thông qua một vài thủ đoạn nào đó mà đoán được sau khi Lâm Bình dịch chuyển không gian thì sẽ xuất hiện trong phạm vi nào.
Bởi vậy, tuy không thể chờ đúng chỗ Lâm Bình sẽ xuất hiện nhưng sau khi Câu Hán khoanh vùng phạm vi xong thì phản ứng cực nhanh.
Sắc mặt Lâm Bình hơi thay đổi.
Trong nháy mắt di chuyển sang ngang, Lâm Bình cũng nâng quyền đánh ra một kích mang theo long hổ chi lực.
Tuy long hổ chi lực mạnh nhưng muốn vận dụng long hổ chi lực vận dụng thì phải dùng khởi nguyên.
Hiển nhiên chênh lệch giữa khởi nguyên với Thần Nguyên giống như chênh lệch của chân nguyên với khởi nguyên vậy, khoảng cách giữa chúng là cả một đường chân trời.
Long hổ chi lực cũng chỉ có thể kiên trì trong một khoảng thời gian.
"Phụt!"
Lâm Bình trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ra ngoài.
Nhưng lần này phương hướng Lâm Bình bay đến lại là khu rừng cổ với vô số cây cổ thụ cao ngất trời
Quay trở lại tuyến đường mà anh đã di chuyển.
Trong rừng cổ.
Cũng chính là lúc Lâm Bình phản kích.
Nhìn thấy Lâm Bình cuối cùng cũng bị thương, trên mặt Câu Hán là nụ cười lạnh.
Nhưng ông ta vẫn chưa hài lòng.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!