“Hôm nay ở trước mặt Thiên Thanh Vương, có lẽ cậu không hề nói thật phải không?” Lôi Báo cười “ha ha” nhìn Lâm Bình, nói.
Con ngươi sâu thẳm trong mắt Lâm Bình khẽ động.
Trước mặt Thiên Thanh Vương, anh tất nhiên sẽ không nói sự thật.
Hơn nữa, trong lòng Lâm Bình luôn có dự cảm không lành, thái độ của Thiên Thanh Vương đối với anh cũng có chút không bình thường.
Ý Lâm Bình không phải là Thiên Thanh Vương đối xử không tốt hay cố tình nhắm vào anh, mà chính là vì hắn không nhắm vào anh và thậm chí cũng không hề tỏ chút thái độ xấu xanào cả. Đây mới chính là điều khiến cho Lâm Bình dấy lên dự cảm không tốt.
Cung Hưng Văn không chỉ thách đấu Lâm Bình trước mặt mọi người mà còn bị đánh bại mất 10.000 điểm công lao.Cũng chính vì Lâm Bình mà Cung Hưng Văn đã bị Thương Huyền Cung điều tra kỹ càng và cuối cùng bị tước chức phó tướng của Kim Hà Quan, Bị trừ tất cả các điểm công lao và bị xử phạt nghiêm khắc.
Vụ việc này bại lộ không chỉ là tổn thất về quyền lợi mà còn làm mất đi danh tiếng của Cung Hưng Văn.
Việc mất thanh danh này rất khó để cứu vớt lại.
Xem như là một vết nhơcủa đời này rồi!
Hơn nữa trước đây Lâm Bìnhđã biết Thiên Thanh Vương rồi, tuy không phải là người có thù ắt báo nhưng chắc chắn cũng không phải là người khoan dung độ lượng gì.
Không cần phải kể đến hắn sẽ giở thủ đoạn ngụy tạo sự hợp tác của Lâm Bình với kẻ địch,hay thậm chí là dựa vào chuyện ngày hôn nay mà thừa nước đục thả câu, cho dù hắnchỉ cần tỏ một chút thái độ chán ghét với Lâm Bình thôi, thì có lẽ Lâm Bìnhcũng đã không cảm thấy có gì đó khác thường. Ngược lạisẽ khiến Lâm Bình cảm thấy Thiên Thanh Vươngquang minh lỗi lạc mà ghét anh, mà lại không hề giấu diếm thủ đoạn gì đó.
Nhưng mà Thiên Thanh Vương lại không hề tỏ chút thái độ xấu xa nào với Lâm Bình cả, thậm chí còn chủ động lên tiếng, bày tỏ sự tin tưởng vào những gì Lâm Bình nói.
Điều này khiến Lâm Bình vô cùng kinh ngạc và cảm thấy có gì đó không ổn.
Không phải Lâm Bình lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử, dùng tâm tư bẩn thỉu đi suy đoán người khác, mà đây là xuất phát từ trực giác của Lâm Bình.
Với lại trực giác của Lâm Bình trước nay đều rất chính xác!
Tất nhiên, cho dù Thiên Thanh Vương không có ở đó, Lâm Bình cũng không muốn để lộ năng lực giết chết Thần Vương của mình.
Hơn nữa lại còn là loại thủ đoạn có thể liên tiếp giết chết hai vị thần mà bản thân vẫn còn sống.
Vậy thì người khác đời nào chỉ xemanh là một chân thần, phải là một vị chân thần thiên tài, mạnh hơn nhiều so với những vị chân thần khác. Nhưng nếu có Thần Vương muốn nhằm vào anh, anh cũng sẽ không quá bận tâm. Vì như thế thì Lâm Bình càng có cơ hội trốn thoát khỏi tay của Thần Vương, thậm chí là có cơ hội để giết Thần Vương.
Bằng không, nếu để người khác biết được một vị chân thần cảnh giới hậu kỳ như anh có thể giết chết Thần VươngThần Nguyên cảnh, nhất định sẽ thu hút sự chú ý, đến lúc đó để bảo đảm có thể giết chết anh, xử lý không tốt liền xuất hiện Thần Vương Nguyên Đan cảnh, vậy là tự ra tay với chính mình rồi.
Vậy đến lúc đó ngược lại lại là một mối nguy hiểm lớn.
“Câu hỏi này, cậu không cần phải trả lời, tôi cũng không tò mò…”
Lôi Báo dường như đã đoán được phản ứng của Lâm Bình, nên anh ta vẫn cười ha hả:
“Đây là điểm công lao mà cậu đã giết tám vị chân thần trung kỳ ở Bích An Quan, một vị chân thần đỉnh phongđược 5.000 điểm, ba vị chân thần hậu kì được 9.000 điểm, hai vị chân thần trung kỳđược 4.000 điểm, hai vị chân thần sơ kỳ được 2.000 điểm, tổng cộng 20.000 điểm! "
Sau khi nói xong, Lôi Báo bảo Lâm Bình lấy thẻ tích điểm công lao ra, sau đó chuyển20.000 điểm này vào thẻ của Lâm Bình, chờ bên Thương Huyền Cung cấp chứng nhận cuối cùng!
"Được rồi, Lâm Bình, cậu nhớ chăm sóc vết thương cho tốt, Thanh Phong Quan sau này còn cần sự giúp đỡ củacậu!"
"Bình thường thì cứ một tháng nhiều nhất sẽ có một cuộc đại chiến, còn lại thì chỉ là vài cuộc náo loạn nhỏ nhặt mà thôi. Nhưng cũng không thể loại trừ khả năng phía ngoại quốc sẽ tranh thủkhi chúng ta đang buông lỏng cảnh giác vì nghĩ chúng sẽ không đánh tiếp mà quay lại xâm lược một lần nữa. Vì vậy, chúng ta vẫn không thể lơ là cảnh giác. "
"Bây giờ, tôi phải đi đón tân binh rồi!"
Lôi Báo lại cười và nói tiếp.
Sau đó rời đi.
Thanh Phong Quan lần này mất đi quá nhiều chân thần, thần cảnh và hóa cảnh, Lần đầu tiên Thương Huyền Cungđiều binh khiển tướng và phái cường giả đến Thanh Phong Quan để bổ sung quân binh cho nơi này .
Nếu không bên phía ngoại quốc lại phát động một đợt công kích khác như lần trước, thì Thanh Phong Quan sẽ thật sựkhông chống đỡ nổi.
Sau khi Lôi Báo rời đi, Lâm Bình trầm ngâm suy nghĩ.
“Chắc chắn sẽ có chuyện gì không hay xảy ra.” Lâm Bình lẩm bẩm.
Là vì sắp có thêm một đợt đại tấn công từ phía ngoại quốc? Hay là những chuyện có liên quan đến bản thân mơi khiến anh cảm thấy bất an như vậy?
Bất kể là bên nào thì Lâm Bình cũng có dự cảm không lành.
Mà ngay lúc này, Lâm Bình đột nhiên cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc nào đó đang tiến vào Thanh Phong Quan.
"Nam Cung Thành?"
"Nam Cung Tiên Nhi?"
Lâm Bắc có chút kinh ngạc.
Sau đó, Lâm Bình rời khỏi của phủ và xuất hiện ở nội thành quan. đúng như dự đoán, anh nhìn thấy hai người Nam Cung Tiên Nhi và Nam Cung Thành.
Đương nhiên, trừ hai người đó racòn có một đám chân thần, chỉ có điều Lâm Bình không biết bọn họ mà thôi.
"Lâm Bình?"
Sau khi nhìn thấy Lâm Bình, Nam Cung Tiên Nhi và Nam Cung Thành ngay lập tức đã nhận ra anh. Có điều bất kể là Nam Cung Tiên NhihayNam Cung Thành khi nhìn thấy Lâm Bìnhthì cũng đều không có gì đáng ngạc nhiên cả.
Mà trong đáy mắt Nam Cung Tiên Nhi âm thầm lóe lên một tia lạnh lùng.
Đến biên giới là do cô chủ động yêu cầu.
Trước khi đến Thương Huyền Cổ Địa, đến chiến trường để tôi luyện bản thân, đồng thời cũng là chống lại ngoại tộc và góp chút sức xây dựng đất nước.
Tuy nhiên, Nam Cung Tiên Nhi không muốn đến Thanh Phong Quan.
Cô ủng hộ gia đình lôi kéo Lâm Bình, nhưng cô rất phản đối sự sắp xếp của gia đình để cô thân cận với Lâm Bình. Vì vậy, ngay từ khi ở Thương Lan Giới, gia đình đã bảo cô tiếp cận Lâm Bình, cô đã gay gắt từ chối rồi.
Nhưng lần này, ống cố đã đích thân lên tiếng rồi, tuy không ép cô phải đối với Lâm Bình như thế nào đó, nhưng ông đã sắp xếp cô đến Thanh Phong Quan.
Có dụng ý, không nói cũng hiểu.
Xét cho cùng, chiến trường thực sự là nơi dễ dàng nhất để xây dựng lòng tin và tình cảm.
Điều này khiến Nam Cung Thiên Nhi rất miễn cưỡng.
Chỉ là cô không thể làm trái mệnh lệnh của ông mà thôi.
"Phó tướng Lâm!"
Sau khi Nam Cung Thành nhìn thấy Lâm Bình, trên mặt anh ta lộ ra một chút ngưỡng mộ.
Không phải là vì xuất thân của Lâm Bình.
Thậm chí cũng không phải vì Lâm Bình là Đại Thành Kim Thân.
Mà là bởi vì lúc Lâm Bình ở Thương Huyền Cung không hề sử dụng sức mạnh của Kim Thân, chỉ dựa vào cảnh giới chân thần trung kỳ mà có thể đánh bại chân thần đỉnh phong Cung Hưng Văn. Hơn nữa, vì sự trong sạch của Tần Tề, Diệp Hách và những người khác mà không ngần ngại đắc tội Cung Hưng Văn và cha của hắn "Thiên Thanh Vương".
Điều này cũng đủ khiến Nam Cung Thành khâm phục sức mạnh và nhân phẩm của Lâm Bình.
Sau đó, Lâm Bình trên trận chiến ở biên giới đã giết chết tận tám vị chân thần, trong số đó còn có một vị chân thần đỉnh phong ngoại tộc.
Những điều này tự nhiên có thể gặt hái được sự kính trọng của Nam Cung Thành.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!