"Chư vị, theo tôi giết địch!"
Giờ khắc này, Lôi Báo quát lớn một tiếng, thanh âm vang vọng khắp Thanh Phong Quan.
Mà trong thời khắc giọng nói vang lên, Lôi Báo cũng đã tung người bay thẳng lên trời, trực tiếp phóng ra tường thành phía bên ngoài.
Cùng lúc đó, hai người Triệu Thiên Lăng và Dương Khai Thái cũng đều đã xuất hiện ở chỗ này.
Chư vị Chân Thần của Thanh Phong Quan, bao gồm cả đám Chân Thần của Nam Cung Thịnh và Nam Cung Tiên Nhi vừa mới đến Thanh Phong Quan chưa được bao lâu, cũng đều vội vã chạy tới.
Lâm Bình dĩ nhiên cũng ở trong hàng ngũ này.
Tất nhiên, Lâm Bình sẽ không đứng chung với đám Chân Thần, bởi vì hắn là một trong những phó tướng của Thanh Phong Quan. Cho nên lúc này, Lâm Bình đang đứng chung với ba vị Thần Chân là Lôi Báo, Triệu Thiên Lăng và Dương Khai Thái.
"Có tất cả sáu vị Thần Vương. Hơn nữa, đều là những vị Thần Vương không quen mặt! Có vẻ, tất cả bọn họ đều đến từ Huyết tộc sao?"
"Trong đó, lại có một cường giả khiến tôi cảm nhận được trái tim đang đập rất nhanh!"
Giờ khắc này, trên mặt của Lôi Báo tỏ vẻ vô cùng nặng nề.
Cũng chính bởi vì vậy, Lôi Báo mới ngừng lại trên tường thành mà không tiếp tục phóng lên trời, tiến về không trung để chặn đường Thần Vương của đối phương nữa.
"Cần cầu chi viện ngay lập tức, ít nhất cũng cần phải có Thần Vương Gia Tỏa cảnh đến đây!"
Triệu Thiên Lăng cũng đưa ra phán đoán của mình.
Mà trước đó Lôi Báo cũng đã thông qua nguyên phù, cầu cứu Cung Thương Huyền rồi. Cung Thương Huyền sẽ điều động cường giả ở gần đây để đến nơi này trợ giúp Thanh Phong Quan.
Nhưng mặc dù như thế, trên trán của Lôi Báo vẫn chảy đầy mồ hôi.
Lôi Báo chưa từng trải qua thời khắc sốt ruột như thế này, cho dù là buổi sáng đụng phải cường giả ở Dị Vực. Một mình anh ta độc chiến với ba vị Thần Vương của Dị Vực, Lôi Báo cũng chưa từng chịu đựng áp lực lớn đến như vậy
Nếu Thanh Phong Quan nằm trong tay anh ta nhưng lại để cho cường giả của dị tộc xông vào bên trong, dẫn đến sinh linh đồ thán. Lôi Báo thực sự gánh không nổi phần trách nhiêm này.
Vẻ mặt của Lâm Bình trước giờ cũng chưa từng nặng nề như vậy.
Từ sau khi anh trở lại Thanh Phong Quan, từ đầu tới cuối, Lâm Bình luôn có một loại dự cảm không tốt. Trước đó Lâm Bình còn đang suy nghĩ, loại dự cảm không tốt này, rốt cuộc là do Dị Vực có khả năng sẽ tiến công thêm một lần nữa, hay là do nguyên nhân đến từ Thiên Thanh Vương.
Lúc này xem ra, đáp án đã rõ rồi!
"Dương phó tướng, ngươi hãy lập tức quay trở về trường thành Thiên Khiếm, khởi động trận pháp, không thể để cho Thần Vương của dị tộc đột phá trường thành Thiên Khiếm, tiến vào bên trong được!"
"Tất cả Thần Cảnh, chuẩn bị năng lượng đạn pháo!"
"Tất cả Chân Thần, nếu không có mệnh lệnh, tử chiến không lùi!"
Lôi Báo vội vã ra lệnh.
Nghe vậy, Dương Khai Thái lập tức lách mình, tiến ra ngoài cửa thành, đi lên phía trên tường thành Thiên Khiếm, dùng cảnh giới Thần Vương Thần Nguyên cảnh, vội vã bày trận pháp phòng ngự phía trên tường thành Thiên Khiếm.
Mà phía trên bên ngoài cửa thành, tất cả cường giả Thần Cảnh rối rít bắt đầu lấy Cao Phẩm Nguyên Năng Thạch, khởi động tất cả Cao Phẩm Nguyên Năng Pháo ở bên ngoài thành.
Bên trong những Cao Phẩm Nguyên Năng Pháo này, đều được khắc trận pháp. Sau khi bỏ Cao Phẩm Nguyên Năng Thạch và bắt đầu khởi động trận pháp, sẽ giúp cho các viên Cao Phẩm Nguyên Năng Thạch được bắn ra một cách mạnh mẽ.
Đủ lực sát thương đối với Thần cảnh và Hóa cảnh. Cho dù là Chân Thần, nếu đứng trước luồng xung kích của Cao Phẩm Nguyên Năng Pháo này, cũng sẽ tạo thành uy hiếp.
Mà rất nhiều Chân Thần, bao gồm cả đám người của Nam Cung Tiên Nhi, Nam Cung Thịnh, đều nhanh chóng điều chỉnh trạng thái của mình lên tiêu chuẩn Đỉnh Phong. Thần binh lợi khí xuất hiện, đã chuẩn bị sẵn sàng giết địch.
Bầu không khí cực kì khẩn trương!
"Lâm lão đệ, kế hoạch ban đầu là muốn cho cậu ẩn giấu thực lực. Nhưng lần này, chỉ sợ cần cậu đến khống chế chiến trường Chân Thần rồi.
"Nếu . . . Cậu có năng lực đối kháng với Thần Vương, vậy thì hãy ra tay đối kháng với Thần Vương, nhất định phải kéo dài thời gian để cường viện của chúng ta đến đây. Nếu không, Thanh Phong Quan không gánh nổi!"
Lôi Báo lúc này dùng truyền âm để nói chuyện với Lâm Bình.
Kế hoạch bỗng nhiên có biến hóa. Lúc này, sắp xếp của anh ta đã có chỗ thay đổi.
Mặc dù trước đó Lôi Báo cũng đã đề phòng Dị Vực sẽ thừa dịp lúc này để đột kích một lần nữa. Nhưng đây chỉ là chuyện cần cân nhắc cẩn thận mà thôi. Trên thực tế, Lôi Báo đóng giữ Thanh Phong Quan nhiều năm như vậy, tiết tấu tiến công của Dị Vực, luôn luôn đều không khác mấy, sẽ rất ít khi tấn công liên tiếp. Dù sao, Dị Vực bị hao tổn nên cũng cần khôi phục nguyên khí.
Nhưng Lôi Báo không hề nghĩ đến, lần này, sau một trận tấn công mãnh liệt vào buổi sáng, ban đêm lại phải nghênh đón địch nhân mạnh hơn.
"Chiến trường Chân Thần giao cho tôi, không có vấn đề!"
"Nhưng mà, đối kháng với Thần Vương, tôi chỉ có thể nói sẽ nỗ lực hết sức, không dám hứa chắc!"
Lâm Bình gật đầu.
Chiến trường Chân Thần giao lại cho anh. Lâm Bình có thể cam đoan sẽ không có gì xảy ra.
Về phần chiến trường Thần Vương, mặc dù bây giờ Lâm Bình thực sự có năng lực có thể đánh giết Thần Vương, hoặc nói một cách chính xác hơn chính là, có năng lực để có thể đánh giết Thần Vương Thần Nguyên cảnh, nhưng đối với Lâm Bình mà nói, muốn đánh giết một vị cho dù là cấp thấp nhất của Thần Vương Thần Nguyên cảnh thì tuyệt đối cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Hơn nữa, Lâm Bình cũng không muốn đem tất cả át chủ bài của mình lộ ra trước mắt của người khác
Cho nên, về chuyện của chiến trường Thần Vương, Lâm Bình chỉ có thể là nhìn tình huống mà làm thôi.
Nhưng lúc này, trong lòng của Lâm Bình lại có một loại cảm giác hưng phấn khó tả.
Rốt cuộc đã có thể trở lại chiến trường giết địch thêm một lần nữa.
Hơn nữa, lại còn là địch nhân đến từ Trái Đất. Lâm Bình trời sinh đã có cảm giác căm thù đối với bọn chúng.
Huống chi, trên chiến trường, cây Huyết Hồn có thể nhanh chóng sinh trưởng.
Đây cũng chính là lý do Lâm Bình đến biên quan này. Số lần xảy ra chiến tranh càng nhiều thì đối với Lâm Bình mà nói lại càng là chuyện tốt.
Nhiều quân địch của Dị Vực để chém giết.
Nhưng mà lần này lại vô cùng nguy hiểm!
"Còn may bản vương vẫn chưa rời đi quá lâu, đang tuần tra ở Bích An Quan." Lúc này, một giọng nói truyền đến.
Thiên Thanh Vương, tiến vào trong Thanh Phong Quan một lần nữa.
Trước đó, sau khi Thiên Thanh Vương chém rơi đầu một Thần Vương Gia Tỏa cảnh của Dị Vực thì từ vị trí thủ tướng Vạn Hùng Quan, bắt đầu lui về sau.
Ở trong Thiên Châu cảnh, đảm nhiệm chức vụ tuần tra.
Tuần tra trong Thiên Châu Cảnh xem có cường giả Dị Vực ẩn náu không để phòng ngừa gian tế của Dị Vực phá hư hậu phương. Đương nhiên, trách nhiệm quan trọng hơn chính là nơi biên quan phía trong Thiên Châu cảnh, nếu báo có việc nguy cấp thì có thể cấp tốc tiến đến trợ giúp.
"Thiên Thanh Vương đã đến, vậy thì quá tốt rồi!" Lôi Báo sắc mặt vui mừng.
"Lâm phó tướng, chiến trường Chân Thần giao cho ngươi đó!"
Lôi Báo để lại một câu rồi dẫn theo Triệu Thiên Lăng, hai người đạp trời bay lên, trực tiếp đứng chung với Thiên Thanh Vương, đón tiếp sáu vị Thần Vương của Dị Vực.
Nhưng mà, Thiên Thanh Vương xuất hiện, lại khiến trong lòng Lâm Bình lại dâng lên một luồng dự cảm không tốt.
Chẳng lẽ, dự cảm không tốt này của mình, cũng không phải đến từ sự tiến công của Dị Vực, mà là đến từ Thiên Thanh Vương sao?
Lâm Bình có chút nhíu mày.
Trên trời cao.
Thiên Thanh Vương trực tiếp là đối đầu người mạnh nhất trong sáu vị Thần Vương, cũng là người dẫn đầu Thần Vương của Dị Vực.
Sắc mặt tuấn mỹ, làn da có hơi tái nhợt, lại có một đầu tóc bạc vô cùng thu hút sự chú ý của người khác.
Trận chiến của Thần Vương, trong nháy mắt đã bắt đầu!
"Chư vị, giết địch!"
Lâm Bình không do dự, ra lệnh một tiếng, rất nhiều Cao Phẩm Năng Nguyên Pháo đã được tích tụ năng lượng từ trước, đồng loạt nhà đạn, mà những Chân Thần kia, rối rít nhảy xuống tường thành, đảnh thẳng về phía mười vị Chân Thần của Dị Vực.
Lâm Bình cũng không ngoại lệ, từ trên tường thành nhảy xuống, gia nhập vào chiến trường của Chân Thần.
Tiện tay thu hoạch được tính mạng của một vị Chân Thần Hậu kỳ, lại còn lấy đi lệnh bài Vinh Dự của hắn nữa.
Giết Chân Thần Hậu kỳ, chỉ như giết gà, làm thịt chó thôi, biểu hiện cũng không quá đáng.
Nhưng mà.
Ngay lúc Lâm Bình lại xuất thủ một lần nữa, trợ giúp Âu Dương Bá cùng nhau đánh chết một vị Chân Thần Đỉnh Phong của Dị Vực, trên mặt của Âu Dương Bá lộ vẻ vô cùng khâm phục Lâm Bình.
"Lâm phó tướng, cẩn thận!"
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!