"Cái gì?"
Dụ Phong vội vàng hỏi.
"Đó chính là dùng tính mạng của chính mày đến mua mạng mày." Lâm Bình khẽ cười, nói ra đáp án.
Dụ Phong lúc này lại có chút hoảng hốt.
Anh ta thật sự không hiểu được Lâm Bình nói ra những lời này là có ý gì.
Đừng nói là Dụ Phong, mà ngay cả Bùi Nguyệt Trang cùng với đám chó địa ngục, cũng đều cảm thấy khó hiểu, không biết những lời này Lâm Bình nói ra là có ý gì.
Cũng chỉ có Ba Đen mới hiểu.
Ba Đen đi tới nói: "Để tao miễn phí nhắc nhở mày một câu đi, từ nay về sau, mày chỉ có thể vì thằng nhóc này mà bán mạng mới có thể giữ lại mạng của mày, đây chính là cái giá lớn nhất mà mày phải trả, đó là bán mạng để đổi mạng."
"Như thế này cũng được sao?" Dụ Phong lại một lần nữa sững sờ.
Hóa ra là như thế vậy sao.
Lúc này, Dụ Phong hướng về phía Lâm Bình,quỳ gối xuống nói: "Dụ Phong từ nay về sau sẽ trung thành cống hiến cho ngài Lâm Bình."
"Lâm Bình, cái loại người như vậy, muốn vì cậu bán mạng, cậu dám dùng sao?"
Bùi Nguyệt Trang lên tiếng.
Nghe được câu này, Dụ Phong hận cô ta đến mức mà nghiến răng kèn kẹt.
"Đương nhiên là không dám rồi." Lâm Bình cười nhạt một tiếng, nhìn về phía Bùi Nguyệt Trang, "Còn không phải sao, lúc này tôi thì mới cần phải mượn dùng một thứ của bà Bùi sao!"
"Cái gì?"
Bùi Nguyệt Trang có chút nghi hoặc mà nói.
Nhưng ngay lập tức, Bùi Nguyệt Trang đã phản ứng lại.
"Ý cậu là Máu Độc?"
Bùi Nguyệt Trang kinh ngạc mà nhìn về phía Lâm Bình.
"Không sai." Lâm Bình gật đầu.
Trước đó, Bùi Nguyệt Trang đã từng dùng Máu Độc đi công kích cậu, nhưng mà, bởi vì Lâm Bình có xương ngọc, mà cây Máu Hồn lại có thể thanh trừ những chất độc trí mạng này, vậy nên, Máu Độc đối Lâm Bình không có hiệu quả gì.
Nhưng chẳng qua đây chỉ là đối với Lâm Bình không có hiệu quả mà thôi, cũng không đại biểu rằng nó đối với người khác cũng không có hiệu quả.
Bùi Nguyệt Trang cũng đã hiểu rõ ý của Lâm Bình, lúc này, Bùi Nguyệt Trang cũng rất thoải mái mà đem Máu Độc đưa cho cho Lâm Bình.
Đương nhiên, Bùi Nguyệt Trang sở dĩ thoải mái như vậy, cũng không chỉ là bởi vì "Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu" mà chỉ có thể tạm thời nghe theo lệnh của Lâm Bình.
Bùi Nguyệt Trang cũng còn có một chút tư tâm của mình.
Nói không chừng, sau này, cô cũng có thể thông qua Máu Độc, mà có thể khống chế được Dụ Phong đâu.
Mà Dụ Phong, sau khi vừa nghe thấy Máu Độc, sắc mặt anh ta cũng thay đổi.
Nhưng mà ngay lập tức, sắc mặt của Dụ Phong lại khôi phục bình thường.
Chỉ cần có thể giữ được tính mạng của mình là được, mà Máu Độc, cũng không khó giải, thậm chí, về sau mình cũng có thể âm thầm cùng Bùi Nguyệt Trang làm một chút giao dịch, một khi giải được Máu Độc trên người mình, Lâm Bình làm sao lại có thể khống chế được mình chứ.
Lâm Bình cầm lấy Máu Độc, cầm trong tay thưởng thức một chút, ai cũng không phát hiện được, những cái Máu Độc kia lúc ở trong tay Lâm Bình đã bị cây Máu Hồn ở trong bóng tối âm thầm làm chút tay chân.
Sau đó, Lâm Bình liền đem Máu Độc đi vào bên trong cơ thể Dụ Phong.
Sắc mặt Dụ Phong trong nháy mắt bị đau đớn đến quằn quại.
Mà bàn tay của Lâm Bình lại vỗ vỗ lên vai của Dụ Phong, ngay lập tức, sắc mặt Dụ Phong đã tốt nhiều.
Mà Bùi Nguyệt Trang vừa nhìn thấy một màn này, sắc mặt lập tức hơi thay đổi.
Cái Máu Độc kia, hình như có chút không giống, Lâm Bình vậy mà không cần dựa vào cô ta, vẫn có thể khống chế được Máu Độc trong cơ thể Dụ Phong.
Điều này khiến cho Bùi Nguyệt Trang trong lòng càng thêm kinh hãi.
Đây chính là lần đầu tiên cô ta gặp được loại tình huống này.
"Tôi, chúng tôi cũng bằng lòng. . ." Nhìn thấy Dụ Phong vì muốn lấy mạng đến mua mạng mà phải trung thành cống hiến cho Lâm Bắc, bốn vị Thần Vương còn lại của thành Xích Tiêu cũng ráng mà chống đỡ, cố gắng mở miệng.
Tất cả mọi người đều muốn sống.
Còn vì sao mà lại phản bội thành Xích Tiêu?
Đối với bọn họ mà nói, điều này không quan trọng.
Bọn họ vốn dĩ là kẻ phản bội.
Đã từng phản bội một lần, thì bây giờ, lại phản bội thêm một lần nữa, cũng không phải là chuyện ghê gớm cả.
Nhưng mà.
Đối với bốn vị Thần Vương khác của thành Xích Tiêu, Lâm Bình lại trực tiếp ra lệnh, đem những tên Thần Vương đó đưa cho oán linh, đem họ đánh chết thẳng cẳng.
Nhìn thấy một màn này, làm cho sắc mặt của Dụ Phong cùng Bùi Nguyệt Trang lại một lần nữa cứng đờ.
Ngay cả lũ chó địa ngục, cũng cho rằng, Lâm Bình sẽ để cho bọn hắn giao thần binh lợi khí trên người ra cùng đủ các loại thiên tài địa bảo, rồi làm cho bọn họ trung thành với mình, vì chính mình mà làm việc.
Nhưng mà, ai cũng không thể nghĩ đến, đối với bọn họ, Lâm Bình vậy mà lại không nói nhảm chút nào, lập tức liền để cho lũ oán linh giết chết bọn họ.
"Lại thêm bốn vị Thần Vương, lần này, cây Máu Hồn hẳn là có thể trưởng thành thêm đi?"
Lâm Bình cũng không đi quản Dụ Phong, Bùi Nguyệt Trang mà bây giờ phản ứng của bọn họ vẫn còn có chút ngây ngốc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!