Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

“Vì sao?” Chung Nhân Linh hỏi. “Bây giờ người quản lý tập đoàn Tô Cường là Tô Minh Thành, mà Tô Minh Thành lại là kiểu người ôn hòa, chỉ chăm chăm giữ những cái đã có, không có gan khai thác, nói trắng ra chính là thiếu tinh thần tranh đấu, vào lúc này, bọn họ sẽ không làm cho mâu thuẫn với nhà họ Trần trở nên gay gắt.” Lý Dương Sinh lạnh nhạt nói. “Vậy có khi nào là Tô Hùng Cường làm hay không?” Chung Nhân Linh lại nhỏ nhẹ hỏi tiếp. “Tô Hùng Cường? Đây cũng là một người có năng lực, nhưng nếu muốn nói thì ông ta và anh trai ông ta hoàn trái ngược, thuộc về phải chủ chiến, dám đánh dám đua, nếu tương lai nhà họ Tô giao vào trong tay ông ta thì có lẽ sẽ bay vọt lên, bước lên một tầm cao mới. Lý Dương Sinh hơi ngừng lại rồi nói tiếp: “Đương nhiên cũng có khả năng thua đến thê thảm trong tay ông ta. “Có lẽ Tô Thái Trọng cũng đã thấy được điểm này, bây giờ ông cụ đã lớn tuổi, đã không còn nhiệt huyết và suy nghĩ hiện đại như thời còn trẻ, thà rằng nhà họ Tô yên ổn ổn định, làm đầu chắc đẩy, dựa vào vốn có lúc này, ít nhất cũng có thể kéo dài được mấy thế hệ, vì thế ông ấy sẽ chuẩn bị giao nhà họ Tô vào tay Tô Minh Thành, nếu nghiêm túc mà nói, bây giờ hai cha con Tô Thái Trọng và Tô Minh Thành là cùng một loại người.” “Cho nên dưới tình huống như vậy, cho dù là Tô Hùng Cường cũng sẽ không làm ra loại chuyện này, bởi vì không có ý nghĩa, ngoại trừ có thể lấy lại chút mặt mũi cho Tô Uyên, nhưng với nhà họ Trần mà nói, hoàn toàn không thể gây tổn thương đến gốc rễ nhà họ, ngược lại còn làm cho mâu thuẫn của hai nhà trở nên gay gắt hơn, khiến cho nhà họ Trần lại điên cuồng ra tay một lần nữa, vậy sẽ mất nhiều hơn được. Lý Dương Sinh lắc đầu. “Dương Sinh, vậy anh cảm thấy người làm ra chuyện này là ai?” Chung Nhân Linh lại hỏi thêm lần nữa.

Việc này có liên quan đến Tô Uyên. Mà Tô Uyên lại sắp bước vào cửa nhà họ Lý, trở thành con dâu bà ta.

Cô và con trai Lý Nguyên Bảo của bà ta sẽ cùng một nhịp thở, bởi vậy Chung Nhân Linh mới đặc biệt quan tâm. Dù sao chuyện này cũng liên quan đến tương lai và cơ thể khỏe mạnh cả đời của Lý Nguyên Bảo. “Anh cũng không phải là thần, sao mà biết được?” Lý Dương Sinh cười cười, rồi sau đó đôi mắt ông ta dần trở nên thâm thúy: “Cho dù chuyện này có ra sao, nhưng chỉ cần Tô Uyên còn sống, chỉ cần cô ta gả vào nhà họ Lý chúng ta là được, còn những chuyện khác không quan trọng. “Như vậy đi, tối mai em dẫn Nguyên Bạch đến nhà họ Tô một chuyến, dù sao nhà họ Tô sẽ càng tò mò hơn so với chúng ta, chuyện này là ai làm, đến lúc đó đều sẽ rõ ràng. Lý Dương Sinh nói. “Được, vậy ngày mai em sẽ dẫn theo Nguyên Bạch qua đó một chuyến” Chung Nhân Linh gật đầu.

Tuy rằng bà ta cảm thấy không hài lòng với người con dâu Tô Uyên này. Nhưng vì Lý Nguyên Bảo, bà ta cũng chỉ có nhẫn nhịn.

Dù sao cũng chỉ là cưới về mà thôi.

Nếu tương lai Nguyên Bạch muốn tìm một người phụ nữ khác thì đón vào cửa là được, cũng chỉ là vấn đề về danh phận.

Ngày hôm sau, sau khi tập thể dục buổi sáng và ăn sáng xong. “Chu Thanh, lấy danh nghĩa của tôi rút chi phiếu ba mươi bốn tỷ từ trong thẻ đen ra” Lâm Bình nhìn Chu Thanh nói. “Dạ vâng” Chu Thanh đáp.

Cô ấy lập tức biết rõ rút ba mươi bốn tỷ từ thẻ đen ra để làm gì.

Chính là dùng để làm lễ gặp mặt nhà họ Tô đó.

Hiện tại thứ tập đoàn Tô Cường thiếu nhất là vốn lưu động, nếu có ba mươi bốn tỷ tiền mặt, tuy rằng so với một ngàn sáu trăm tỷ mà tập đoàn Tô Cường cần thì cũng không có bao nhiêu tác dụng, nhưng cũng có thể coi như là tiền cứu mạng lúc nguy cấp.

Huống chi, nếu tối nay nhà họ Tô có thể lấy được ba mươi bốn tỷ từ trong thẻ đen, thì sau này một trăm tỷ, năm trăm tỷ còn xa vời sao?

Đây chính là cơ hội để tập đoàn Tô Cường có thể một bước lên mây, phải xem thử nhà họ Tô có thể nằm chắc cơ hội này hay không. “Đúng rồi, hẹn cả Chu Cường nữa, xem thử trong ngày hôm nay ông ấy rảnh lúc nào. Lâm Bình lại nhìn Chu Thanh rồi nói.

Nếu tối nay đã muốn đến nhà họ Tô dự tiệc thì đương nhiên Lâm Bình sẽ không đi tay không đến.

Lễ gặp mặt, một ba mươi bốn tỷ còn chưa đủ đâu.

Vậy thì lại giúp nhà họ Tô có thêm một cơ hội hợp tác với tập đoàn thương nghiệp Việt Huy đi. “Dạ vâng.” Chu Thanh trả lời lần nữa, sau đó khỏe miệng cô ấy mang cười: “Sau khi Chu Cường biết anh đến Tây Ninh thì đã luôn muốn đến chào hỏi anh, có điều, không có sự đồng ý của anh, ông ta không dám tự tiện đến” “Vậy để tôi bảo ông ta đến đây” Chu Thanh nói xong thì nhanh chóng gọi điện cho Chu Cường.

Có điều, thấy tình huống như vậy, Lâm Bình lại xua tay: “Nói trước với ông ta một chút là được, tôi tự mình đến tập đoàn Việt Huy thăm hỏi ông ta

Dù sao Chu Cường cũng không phải là cấp dưới của anh, mà là thuộc hạ của gia tộc họ Chu, là người phụ trách tập đoàn Việt Huy.

Bây giờ là Lâm Bình muốn nhờ vả ông ta, anh tự mình đến một chuyến thì có vấn đề gì? “Dạ vâng” Chu Thanh gật đầu.

Có điều, một lát sau Chu Thanh báo lại: “Điện thoại không gọi được, có tin nhắn báo lại là ông ta đang họp. “Vậy trực tiếp đến công ty tìm ông ta đi.” Lâm Bình cười nói. Dù sao cũng đang rảnh rỗi không có việc gì, ra ngoài đi dạo một lát cũng tốt.

Tập đoàn Việt Huy trải dài ở hai tỉnh Sơn Trà và Hà Nam, là một công ty lớn có giá trị tám ngàn tỷ đồng.

Cho dù là ở Sơn Trà, hay là Hà Nam, trong các thành phố thuộc hai tỉnh này đều đặt tòa nhà văn phòng của công ty.

Tây Ninh, cao ốc Việt Huy, có hai tòa office building AB.

Trong đó, tòa B, tập đoàn Việt Huy cho bên ngoài thuê và một vài công ty khác sử dụng. Còn toàn bộ tòa A là hoàn toàn để cho tập đoàn Việt Huy sử dụng.

Lúc này, ở tòa A cao ốc Việt Huy, bên trong sảnh lớn tầng một xuất hiện một nữ sinh có diện mạo trong sáng. Đây đúng mà nữ phục vụ tên Đặng Ca Dao trong nhà hàng nhỏ kia.

Tối hôm qua, lúc Lâm Bình cho cô ấy tấm danh thiếp của tổng giám đốc Chu Cường tập đoàn Việt Huy, bảo cô ấy liên hệ đối phương, nhưng lúc đến tập đoàn Việt Huy báo danh, Đặng Ca Dao thật sự không quá tin tưởng.

Dù sao Lâm Bình nhìn qua cùng lắm chỉ lớn hơn cô ấy hai tuổi, cho dù thật sự có cách giúp cô ấy vào tập đoàn Việt Huy làm việc nhưng làm sao có thể kinh động đến được tổng giám đốc một công ty lớn như tập đoàn Việt Huy được chứ.

Dù nghĩ thế nào thì cũng đều không có khả năng. Nhưng, qua một đêm.

Sáng sớm hôm nay, không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà Đặng Ca Dao vẫn gọi theo số điện thoại trên tấm danh thiếp ấy. Thế mà lại có thể kết nối được với đối phương. Người đó còn tự xưng mình là Chu Cường, tổng giám đốc của tập đoàn Việt Huy.

Rồi nói đã biết chuyện cô ấy sẽ đến làm ở tập đoàn Việt Huy, bảo cô ấy trực tiếp đến tập đoàn Việt Huy, chỉ cần báo tên là sẽ có người đón tiếp và xủ lý thủ tục nhậm chức cho cô ấy.

Đặng Ca Dao đã từng hoài nghi không biết đối phương có phải là người lừa đảo hay không.

Tổng giám đốc tập đoàn Việt Huy lại có thể dễ dàng liên lạc đến vậy sao?

Dễ nói chuyện như vậy?

Nhưng, Đặng Ca Dao đã từ chức ở quán ăn, hiện tại không có việc làm, cô ấy ôm hy vọng đến thử một lần, vì thế đã quyết định đến tập đoàn Việt Huy.

Dù sao đây cũng không phải là nơi hẻo lánh, sẽ không đến mức xảy ra nguy hiểm.

Có điều sau khi đi vào tập đoàn Việt Huy, Đặng Ca Dao lại thấy hơi do dự.

Ngộ nhỡ nếu cô ấy đi lên, từ đầu không có chuyện như vậy, bị mọi người cười nhạo là một tên ngốc thì phải làm sao đây?

Do dự mất một lúc lâu, Đặng Ca Dao vẫn quyết định đi vào bên trong cao ốc Việt Huy. Có điều trong lúc cô ấy vừa mới đi vào đại sảnh ở lầu một, còn chưa đến bàn lễ tân hỏi thăm thì có một người phụ nữ đi ra từ trong thang máy.

Trang điểm rất thời thượng, xinh đẹp. “Ôi chao, đây không phải Đặng Ca Dao sao?” Sau khi đối phương nhìn thấy Đặng Ca Dao thì kinh ngạc ồ lên. Sau khi nghe thấy tiếng nói, Đặng Ca Dao nhanh ngẩng đầu nhìn lại. “Đồng Thu Nhã?” “Cô... Cô đi làm ở đây à?" Đặng Ca Dao nhận ra đối phương, có hơi xấu hổ, “Đúng vậy, vừa nhậm chức vào tháng trước, làm ở bộ phận nhân sự, gửi các thông báo tuyển dụng công việc.

Trên mặt Đồng Thu Nhã hiện lên vẻ ngạo nghễ, cùng với đó, ánh mắt nhìn Đặng Ca Dao ngập tràn sự khinh thường. “Sao vậy, sao cô không ngoan ngoãn làm công việc phục vụ của cô mà lại chạy đến công ty chúng tôi làm gì?” Khóe miệng Đồng Thu Nhã nở một nụ cười đầy châm chọc.

Đặng Ca Dao nghe vậy vẻ mặt lập tức đỏ lên, đôi đồng tử hơi co quắp bất an.

Cô ấy và Đồng Thu Nhã là bạn hồi cấp ba. Mà hai người lớn lên đều trông vô cùng xinh đẹp, gia cảnh của Đồng Thu Nhã cũng ổn vì thế mà cô ta luôn khinh thường cô bé lọ lem là cô ấy.

Sau đó Đồng Thu Nhã lại thi đậu một trường đại học không tệ. Mà vì điều kiện gia đình không tốt nên tuy rằng cô ấy đã trúng tuyển vào một trường đại học trọng điểm, nhưng không may cha cô ấy bị ngã gãy chân ở công trường, quãng thời gian đó vô cùng gian nan, cuối cùng Đặng Ca Dao quyết định từ bỏ đại học.

Không ngờ rằng tới đây lại đụng phải Đồng Thu Nhã. “Cô đến đây giao cơm hộp à?” Thấy Đặng Ca Dao không nói lời nào, Đồng Thu Nhã lại tiếp tục cười lạnh nói. Cô ta biết Đặng Ca Dao đang làm phục vụ, vậy nên cô ấy đến đây cũng chỉ có một khả năng này.

Trước khi khi còn học cấp ba, thường xuyên có nam sinh so sánh giữa hai người, bàn tán xem ai xinh đẹp hơn, ai là người có tư cách làm hoa khôi của khối nhất.

Nhưng bây giờ cô ta chính là sinh viên tốt nghiệp đại học, còn đi làm ở tập đoàn Việt Huy, lớn lên trông rất xinh đẹp, dáng người xuất chúng, có rất nhiều người hâm mộ, có rất nhiều nam sinh theo đuổi. Nhớ đọc truyện trên Tamlinh247.vn để ủng hộ team nh*a !!!

Trong đó không thiếu các nhân vật tinh anh, thậm chí còn có một vài quản lý ở tập đoàn Việt Huy ưu ái cô ta.

Mà Đặng Ca Dao người từng được so sánh với cô ta chỉ có thể làm công việc của người giao cơm hộp, trong lòng Đồng Thu Nhã cảm thấy vô cùng ưu việt, quả thực rất bùng nổ.

Bây giờ, cô ta đang sống trong hoa tươi và những tiếng hoan hô, còn Đặng Ca Dao chỉ có thể làm công việc thấp hèn bụi bặm.

Không lên tiếng châm chọc Đặng Ca Dao một chút thì Đồng Thu Nhã cảm thấy rất có lỗi với thân phận cao quý của mình. “Tôi không đến giao cơm hộp, tôi tới là để làm thủ tục nhận chức ở tập đoàn Việt Huy

Sau cơn co quắp, cuối cùng Đặng Ca Dao cũng ngẩng đầu, nhìn Đồng Thu Nhã rồi nói.

Nhưng vì không cách nào đối diện được với một Đồng Thu Nhã ưu tú, cô ấy cảm thấy có hơi tự ti, là bởi vì cô ấy vẫn chưa xác định được người tên Chu Cường mà mình đã liên hệ kia là thật hay giả, chung quy thì Đặng Ca Dao vẫn hơi thiếu tự tin.

Còn Đồng Thu Nhã lại rất khôn khéo, cô ta chỉ liếc mắt một cái đã nhìn thấu Đặng Dạo không đủ tự tin. “Đặng Ca Dao ơi Đặng Ca Dao, không ngờ dáng vẻ lớn lên của cô nhìn ngây thơ trong sáng nhưng lại là một con kỹ nữ trà xanh, thật là đáng tiếc, muốn nói dối mà lại thiếu chút đầu óc. “Không phải là cô đã quên rồi chứ, vừa nãy tôi có nói, tôi làm ở bộ phận nhân sự của tập đoàn Việt Huy “Hôm nay người được gọi đến công ty phỏng vấn không có ai tên là Đặng Ca Dao. Với lại, hôm nay càng không có người sẽ đến công ty nhận chức. Lời nói dối này của cô thật là buồn cười... Đồng Thu Nhã châm chọc nói.

Nghe vậy, sự tự tin của Đồng Dao càng biến mất. Khuôn mặt trắng nõn cũng hơi ửng hồng, đầy xấu hổ.

Chẳng lẽ, cô ấy bị lừa thật?

Nhưng Lâm Bình hoàn toàn không cần phải lừa cô, còn cố ý thông đồng với người khác để lừa cô? Nếu làm vậy không chỉ lãng phí tinh lực của bọn họ mà bọn họ cũng chẳng được chút lợi nào cả.

Có điều, nếu Đồng Thu Nhã đang làm ở bộ phận nhân sự tập đoàn Việt Huy, cô ta nói không có vậy chắc chắn là không có rồi.

Trong lòng Đặng Ca Dao cảm thấy hơi khó chịu. Có một loại cảm giác bị lừa gạt lại còn có hơi mất mát.

Bởi vì cô ấy thật sự ôm hy vọng, cho rằng bản thân có cơ hội được đi vào làm việc trong tòa nhà xa hoa này, có thể giống như những sinh viên tốt nghiệp đại học, có cơ hội phấn đấu xem mình có thể đi xa được đến đâu. “Tôi đã liên lạc với tổng giám đốc Chu Cường, là ông ấy nói để tôi đến đây xử lý thủ tục nhậm chức. Cuối cùng Đặng Ca Dao cũng nói, đây chính là tia hy vọng cuối cùng của cô ấy. “Tôi nghe thấy cái gì đấy nhỉ?” “Tổng giám đốc?”

Nhưng mà khi nghe được lời này, vẻ mặt Đồng Thu Nhã đầy châm chọc, lại còn hoàn toàn không thèm che dấu, cùng với đó là lên tiếng cười khinh miệt “Tôi còn chưa được thấy tổng giám đốc đâu, chỉ dựa vào cô mà có thể liên hệ được với tổng giám đốc? Để tổng giám đốc tự ra mặt nhận cô vào công ty, để cho cô đến xử lý thủ tục nhậm chức? E là cô đang sống trong mộng đó?” Đồng Thu Nhã cảm thấy hoàn toàn không có khả năng này, con nhãi nghèo khó này có cách nào quen với tổng giám đốc tập đoàn Việt Huy các cô chứ.

Mà cô ta ở bộ phận nhân sự cũng chưa từng nghe nói chuyện này.

Bởi vậy, tuyệt đối không có khả năng. “Nếu cô không phải là người ở công ty chúng tôi, mà cũng không phải là người giao cơm hộp vậy thì nhanh đi đi, đứng đứng ở chỗ này chướng mắt. “Nếu cô còn ăn vạ không chịu đi thì tôi chỉ còn cách gọi bảo an ép cô đi mà thôi!” Đồng Thu Nhã lập tức nói tiếp, trong lòng cô ta vô cùng thoải mái.

Lúc này gương mặt tinh xảo xinh đẹp của Đặng Ca

Dao đã hoàn toàn đỏ lên.

Xem ra, chắc là cô ấy đã bị lừa rồi.

Hoặc là nói, bị người tối hôm qua trêu đùa. Buồn cười nhất là vậy mà cô ấy lại tin.

Bị Đồng Thu Nhã chế nhạo, rồi lại còn nhục nhã ra về...

Trong lòng Đặng Ca Dao đột nhiên dâng lên cảm giác tủi thân, khó chịu muốn khóc.

Nhưng cô ấy chỉ có thể yên lặng quay người đi ra.

Đồng Thu Nhã thấy vậy thì không khỏi cười lạnh: “Cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga, có biết bao nhiêu sinh viên, thậm chí là nghiên cứu sinh còn chưa được vào làm việc ở tập đoàn Việt Huy chúng tôi, một con nhỏ nghèo túng chưa từng học đại học như cô mà dám nghĩ đến được vào làm việc trong tập đoàn Việt Huy? Đúng là mơ mộng giữa ban ngày mà"

Chỉ là, vào ngay lúc này bỗng nhiên có một giọng nói vang lên. “Để tôi xem là ai dám đuổi cô ấy ra ngoài?” Theo sau giọng nói đó chính là một nam một nữ đang cất bước đi vào trong sảnh lớn.

Vừa lúc đứng trước mặt Đặng Ca Dao đang cúi đầu túi thân đi ra ngoài.

Nhấn Mở Bình Luận