“Không sao. Sau khi nhìn thấy Chu Cường, Lâm Bình mỉm cười nói: “Vốn dĩ tôi muốn hẹn ông trước rồi mới qua nhưng mà tôi gọi điện cho ông lại không được cho nên tôi tới thẳng đây luôn. “Cậu Bình đã muốn gặp tôi thì chỉ cần báo trước một tiếng là được rồi, chứ đâu cần cậu phải cất công chạy tới đây chứ?” Chu Cường vội vàng nói. “Không sao, cứ coi như là đi ra ngoài hít thở một chút cũng được.” Lâm Bình cười nói: “Còn nữa, sau này ông cũng đừng gọi tôi là Lâm Bình nữa, tôi đã không còn ở Nam Kinh nữa rồi, cái tên này bây giờ cũng không còn thích hợp với tôi nữa.” "Được thôi, cậu Bình." Chu Cường lập tức đáp lại.
Lúc này Chu Cường mới chú ý Đặng Ca Dao đang theo sau Lâm Bình, ông ta tò mò hỏi: "Đây là Đặng Ca Dao đúng không?" “Đúng vậy!” Lâm Bình gật đầu.
Ngay sau đó, Chu Cường đưa cánh tay ra về phía Đặng Ca Dao rồi nói: “Xin chào, tôi là Chu Cường."
Đôi mắt to tròn xinh đẹp của Đặng Ca Dao ngơ ngác vì ngạc nhiên, cho tới tận bây giờ vẫn chưa bình thường trở lại.
Tất cả những điều này, hóa ra lại... lại là sự thật sao?
Người đàn ông trung niên đang đứng ở trước mặt này đúng thật là Chu Cường, tổng giám đốc của tập đoàn Việt Huy ư?
Lâm Bình, anh thực sự có năng lực như vậy sao?
Mặc dù không thể tin được, thế nhưng rõ ràng Đặng Ca Dao đã biết trước câu trả lời, không cần hỏi lại thì khi nhìn vào biểu cảm trong ánh mắt của Đồng Thu Nhã cũng có thể phán đoán được.
Ngay lập tức Đặng Ca Dao cũng vội vàng giơ cánh tay ra, kích động nói: "Tổng giám đốc Cường, chào... chào ông. Tôi là Đặng Ca Dao, sau này xin hãy chiếu cố cho tôi nhiều hơn... “Cổ lên, cứ làm việc chăm chỉ là được rồi.” Chu Cường cười.
Sau đó, Chu Cường mời Lâm Bình và những người khác vào trong.
Trong tình hình như thế này, Đồng Thu Nhã cảm thấy rất khó hiểu. Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Người thanh niên trẻ tuổi đang đi cùng với Đặng Ca Dao rốt cuộc là người có thân phận như thế nào mà ngay cả tổng giám đốc cũng phải kính nể như vậy chứ?
Thậm chí lại còn rất lịch sự với Đặng Ca Dao nữa?
Vừa mới khi nãy mình còn... Nghĩ đến đây, Đồng Thu Nhã cảm thấy có chút không ốn.
Quả nhiên, ngay sau đó Lâm Bình chỉ tay vào cô ta rời nói: "Tổng giám đốc Cường, tôi nghĩ rằng trong tương lai khi công ty tuyển dụng nhân viên thì vẫn nên có một số yêu cầu về tổ chất"
Nghe vậy, một người thông minh tinh tế như Chu Cường làm sao có thể không hiểu được chứ “Hiểu rồi, hiểu rồi.” Chu Cường lập tức gật đầu.
Vẻ mặt của Đồng Thu Nhã có chút không tốt, cô ta đang rất lo lắng. Đồng Thu Nhã tự trách mình đúng là thứ không có mắt nhìn người, sắc mặt của cô ta nhất thời tái mét cả đi.
Thôi lần này coi như xong rồi!
Giờ phút này Đồng Thu Nhã cảm thấy vô cùng hối hận. Sau đó, bỗng dưng Lâm Bình lại nhẹ giọng nói: "Cô gái ở quầy lễ tân làm việc rất tốt đấy!"
Đột nhiên, cô gái ở quầy lễ tân không ngờ mình lại được khen, Đồng Thu Nhã vừa mừng lại vừa lo bởi vì tổng giám đốc nhìn cô ấy gật đầu một cách hài lòng.
Năm giờ ba mươi chiều. Tại biệt thự nhà họ Tô đang đón tiếp hai vị khách không mời mà tới.
Người thứ nhất là vợ của Lý Dương Sinh, cũng chính là người đứng đầu gia tộc Lý, đó là Chung Nhân Linh. Người thứ hai chính là con trai út của Lý Dương Sinh và Chung Nhân Linh, Lý Nguyên Bảo.
Đột nhiên hai vị khách này tới nhà thăm hỏi, khi biết tin thì ngay lập tức khiến cho biệt thự nhà họ Tô bị kinh động. Điều này làm ông cụ Tô Thái Trọng cảm thấy hoảng sợ.
Trong quá khứ, mặc dù giữa nhà họ Tô và nhà họ Lý có một khoảng cách rất lớn. Thế nhưng nếu như Chung Nhân Linh chỉ đưa con trai bà ta đến thăm hỏi thì với thận phân cao quý và sự kiêu ngạo của Tô Thái Trọng, ông cụ cũng sẽ không tới đón tiếp bà ta.
Tuy nhiên, nhà họ Tô bây giờ đang trong thời gian suy tàn, vả lại còn sắp kết thông gia với nhà họ Lý, cho nên ở một mức độ nào đó mà nói thì chính là vì muốn tìm kiếm sự che chở từ nhà họ Lý. Thế nên lúc này Tô Thái Trọng mới phải đích thân ra mặt.
Đây cũng chính là giữ mặt mũi cho nhà họ Tô trước Chung Nhân Linh.
Vả lại, bởi vì tối nay nhà họ Tô sẽ tổ chức một bữa tiệc nhỏ trên danh nghĩa là để chiêu đãi người đã mang đến tin tức lớn của buổi tối hôm qua. Nhà họ Trần đã bị mất hết thể diện, không còn mặt mũi nào nữa mà phải xin lỗi Tô Uyên, nghe nói người làm ra chuyện này cũng chính là bạn trai bí ẩn của Tô Uyên.
Thực ra mọi người đều muốn đến để có thể chứng kiến tận mắt xem rốt cuộc là thần thánh phương nào lại lợi hại như vậy, vào khoảnh khắc mấu chốt khi nhà họ Tô và nhà họ Lý kết thông gia liệu có gây ra chuyện gì náo động hay không. Mọi người đều đang chờ xem kịch hay.
Chuyện này cũng giống như việc cho đối phương một đòn phủ đầu.
Làm cho người đó biết rằng ngay cả khi người đó thực sự đã từng có mối quan hệ gì với Tô Uyên đi chăng nữa thì trong tương lai cũng sẽ không bao giờ có chuyện gì xảy ra.
Thế nên không chỉ có người làm cha là Tô Hùng Cường ở nhà,
Đến ngay cả Tô Minh Thành cũng bởi vì muốn biết đối phương rốt cuộc là người như thế nào cho nên ban ngày sau khi đến công ty xử lý công việc xong thì buổi chiều ông ta lại trở về biệt thự nhà họ Tôn.
Vì vậy, lần này đối với chuyến thăm đột ngột của Chung Nhân Linh và con trai Lý Nguyên Bảo, vừa hay đúng lúc nhà họ Tô cũng có mặt đông đủ để giữ thể diện.
Tô Thái Trọng, Tô Minh Thành và cả Tô Hùng Cường đều xuất hiện cùng với nhau. Tại biệt thự nhà họ Tô, sân trong nơi đặc biệt chuyên dùng để tiếp đón khách khứa.
Hương trà lan tỏa nghi ngút.
Ba cha con Tô Thái Trọng, Chung Nhân Linh và Lý Nguyên Bảo đều có mặt.
Vợ của Tô Minh Thành là Chu Kim Thanh cũng ở đây vào lúc này, bà ta đang sắp xếp người giúp việc của mình pha trà cho mọi người. "Ông Trọng, lần này chúng tôi đột nhiên đến thăm mà không báo trước chắc là đã gây phiền phức cho ông rồi đúng không?"
Chung Nhân Linh nhìn Tô Thái Trọng đang ngồi phấn chấn phía trên, mỉm cười nói.
Nụ cười của bà ta tạo thành một đường cong hoàn mỹ, thể hiện phong thái của một quý bà giàu có, thanh lịch và tao nhã. "Hai nhà chúng ta đã sắp trở thành thông gia rồi, có gì phiền phức đâu chứ. Cô và Lý Nguyên Bảo có thể tới đây như thế này mới gọi là thân thiết gần gũi, đâu có gì gọi là bất tiện đâu..." Tô Thái Trọng bật cười thành tiếng nói. Cập nhật nhanh nh*ất trên Tamlinh247.vn
Lúc này, người thanh niên gầy gò hốc hác ngồi bên cạnh Chung Nhân Linh với sắc mặt có chút tái nhợt, anh ta đứng dậy nhìn Tô Thái Trọng nói: "Nguyên Bảo ra mắt ông nội Trọng ạ. 11
Sau đó Lý Nguyên Bảo lần lượt chào hỏi Tô Minh Thành và Tô Hùng Cường.
Tuy chào hỏi như vậy nhưng từ trong đáy mắt sâu thẳm của anh ta lại có một tia khinh thường. "Nguyên Bảo không cần khách sáo như vậy, cứ ngồi đi." Tô Thái Trọng nói. "Cảm ơn ông nội Trọng." Trên mặt Lý Nguyên Bảo cũng mang theo một nụ cười nhẹ.
Sau đó Lý Nguyên Bảo mới ngồi xuống.
Thấy vậy, trên mặt Tô Thái Trọng lóe lên vẻ hài lòng. Tô Thái Trọng nghĩ Lý Nguyên Bảo này ngoài chuyện cơ thể có hơi yếu ớt ra thì có vẻ cũng được ra phết. "Ông Trọng, lần này tôi tới đây chủ yếu là muốn dắt theo Nguyên Bảo để cho thằng bé gặp Tô Uyên. Không biết bây giờ Tô Uyên có tiện để gặp mặt không?" Chung Nhân Linh không vòng vo nữa mà đi thẳng vào vấn đề.
Trước đây Lý Nguyên Bảo chỉ tập trung vào việc phục hồi chăm sóc sức khỏe nên mặc dù nhà họ Lý đã thay anh ta tới cầu hôn, ngày cưới cũng tới gần rồi thế nhưng Lý Nguyên Bảo vẫn chưa được gặp Tô Uyên một lần nào.
Lần này, Chung Nhân Linh ngoài việc đến xem rốt cuộc chuyện xảy ra đêm qua có là do nhà họ Tô làm hay là người khác, nếu như là người khác nhúng tay vào thì người đó rốt cuộc có mối quan hệ gì với nhà họ Tô? Mục đích thứ hai quả thực là để đưa Lý Nguyên Bảo qua để gặp mặt Tô Uyên. "Tô Uyên đang ở trong nhà." Tô Thái Trọng trả lời. "Tôi sẽ gọi Tô Uyên qua đây." Lúc này Tô Hùng Cường cũng lên tiếng nói.
Tô Hùng Cường cũng có ý định sẵn, ông muốn mau chóng đến thông báo cho Tô Uyên biết rằng tối nay tạm thời đừng để Lâm Bình đến dự tiệc.
Tô Thái Trọng gật đầu.
Bữa tiệc chiêu đãi Lâm Bình vào tối nay tạm thời bị hủy bỏ, ông cụ tin rằng Tô Hùng Cường sẽ hiểu điều này.
Thế nhưng Tô Hùng Cường vừa định đứng dậy thì lúc này Chu Kim Thanh đang im hơi lặng tiếng từ nãy giờ lại đi trước một bước, bà ta đứng phắt dậy. "Cha, để con gọi Tô Uyên qua cho. Cũng đúng lúc còn đang muốn qua đốc thúc bọn họ rồi xem xem bữa tiệc tối nay được chuẩn bị đến đâu rồi." Chu Kim Thanh nhìn Tô Thái Trọng, nhẹ giọng nói.
Ba chữ bữa tiệc tối có nghĩa đang muốn nhấn mạnh việc bà ta biết cách phải làm như thế nào. Điều đó có nghĩa là bữa tiệc chiêu đãi Lâm Bình vào tối nay bị hủy bỏ.
Nghe vậy, sau một hồi trầm ngâm thì Tô Thái Trọng cũng gật đầu nói: "Vậy cũng được."
Ngay lập tức Chu Kim Thanh nhìn sang Chung Nhân Linh, ánh mắt tỏ vẻ xin lỗi vì tạm thời bà ta không thể tiếp chuyện được, sau đó bà ta nhanh chóng rời khỏi nhà chính.
Chỉ là ngay khoảnh khắc khi Chu Kim Thanh quay người lại định rời đi thì không ai để ý rằng khóe miệng của bà ta lại lộ ra một tia cười lạnh đầy nham hiểm.