Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

Chương 185: Nói là gả em cho tôi, em có đồng ý không?

Nghe vậy, ánh mắt Lâm Bình hơi nheo lại. “Vậy nếu tôi không đi thì sao?” Một lúc sau Lâm Bình mới nói. “Anh không đi?” Giọng nói của Tô Hùng Cường hơi lạnh nhưng cũng không có ngạc nhiên.

Nếu không có dũng khí thì làm sao chàng trai này lại dám xúc phạm tới nhà họ Trần chứ.

Tuy nhiên, Tô Hùng Cường vẫn lắc đầu, bình tĩnh nói: “Chàng trai trẻ, tôi đánh giá cao lòng dũng cảm của anh nhưng nếu anh từ chối thì trong tương lai ở Tây Ninh và thậm chí là cả Hà Nam, mỗi bước đi của anh đều sẽ gặp nhiều khó khăn

Trong lời nói của Tô Hùng Cường không chứa những lời đe dọa có chủ đích, mà là một lời tuyên bố về hiện thực bình thường.

Lâm Bình đã xúc phạm nhà họ Trần rồi, nếu đêm nay trước mặt họ Lý mà xưng là bạn trai của Tô Uyên thì ngoài họ Trần ra, sẽ có nhà họ Lý, bao gồm cả nhà họ Tô cũng không có ý tốt với anh.

Đây không phải là thứ mà anh có thể kiểm soát được. Khóe miệng Lâm Bình gợi lên một nụ cười nhàn nhạt, thay vì tiếp tục đề tài, anh hỏi: “Ông Cường, chẳng lẽ ông không biết Tô Uyên không hề muốn gả vào nhà họ Lý sao?”

Lần này, Lâm Bình không tiếp tục gọi Tô Hùng Cường là "chú" nữa. Tô Hùng Cường cũng nhận thấy sự thay đổi trong cách xưng hô, tuy nhiên ông không quan tâm đến điều đó. "Là một trong những gia tộc có tuổi đời trăm năm ở Tây Ninh, nhà họ Lý còn là một trong ba gia tộc giàu có hàng đầu ở Hà Nam. Thậm chí, nhà họ Tô còn kém hơn nhà họ Lý. Nếu Tô Uyên có thể gả vào nhà họ Lý, theo tôi thì không có gì không tốt cả.

Hơn nữa, Tô Cường của tôi vẫn luôn là chỗ dựa sau lưng cho con bé, cho dù là người trong nhà họ Lý cũng sẽ không có nhiều người mù quáng xúc phạm. Cuộc sống của con bé sẽ sung túc và giàu có, vui vẻ hạnh phúc cả đời.” Tô Hùng Cường nhẹ nói.

Là một người cha, đương nhiên ông hy vọng con gái mình sau này giàu có, an nhàn, nhà họ Lý có tư cách làm như vậy. Đồng thời, Tô Uyên cũng có thể thường xuyên trở về nhà họ Tô.

Bất kể từ khía cạnh nào, việc kết hôn này đều phù hợp với yêu cầu của Tô Hùng Cường.

Vì vậy, từ đầu đến cuối Tô Hùng Cường cũng như ông cụ Trọng và những người khác trong gia đình đều không phản đối cuộc hôn nhân này. Tuy nhiên, không giống như những người còn lại trong nhà họ Tô, Tô Hùng Cường cũng sẽ tôn trọng quyết định của Tô Uyên. “Ông chắc chắn rằng Tô Uyên sẽ hạnh phúc nếu cô ấy kết hôn với nhà họ Lý sao?" Giọng nói của Lâm Bình bắt đầu lạnh đi. “Trên đời này không có chuyện gì có thể trọn vẹn nhưng tôi biết giữa người giàu và người nghèo, trong sinh hoạt hằng ngày của người giàu tốt hơn rất nhiều. “Cái gọi là tình yêu, ở trong cuộc sống suốt ngày xoay quanh củi, gạo, dầu, muối, mắm, trà, giấm, sẽ sớm bị xóa sổ sạch sẽ thôi. Những chuyện như vậy không phải là hiếm trong xã hội hiện tại.

Tô Hùng Cường vẫn điềm nhiên nói, như thể đang kể ra một sự thật hiển nhiên.

Dứt lời, cũng không quan tâm đến phản ứng của Lâm

Bình, Tô Hùng Cường lại lên tiếng. "Tất nhiên, nếu Tô Uyên nói rõ rằng con bé không muốn kết hôn với nhà họ Lý thì tôi sẽ không bao giờ ép buộc, tôi sẽ chịu mọi áp lực thay cho con bé." "Nhưng ngay cả khi con bé không muốn kết hôn với nhà họ Lý, điều đó không có nghĩa là tôi sẽ đồng ý cho con bé ở bên anh." "Nếu anh muốn kết hôn với con gái của tôi thì phải có thực lực và tài giỏi không thua gì tôi, hoặc là gia cảnh không thể kém hơn nhà họ Tô. Cho dù gia cảnh có vượt qua nhà họ Tô thì nếu đã không phải một trong những thế hệ cốt lõi nhất, cũng tuyệt đối không thể là con cháu dòng thứ được." "Chỉ bằng cách này, tôi mới có thể thấy rằng bên kia có đủ khả năng để khiến cho con gái tôi hạnh phúc." "Chàng trai trẻ, nếu anh có con gái thì có lẽ anh sẽ không muốn nhìn thấy con gái mình sống ở nhà với cha mẹ không cần lo chuyện cơm ăn áo mặc, muốn mua gì thì mua cái đấy, muốn đi bất cứ nơi nào cũng được. Cuối cùng, chỉ vì theo đuổi tình yêu mà cưới một người không môn đăng hộ đối, kết quả là phải bắt tay vào làm hết việc nhà, muốn mua một chiếc túi xách cũng phải suy nghĩ kỹ càng?" "Tất cả những gì tôi nói, anh bạn trẻ, anh có thể hiểu không?”

Cho tới lúc này, Tô Hùng Cường mới thu hồi ánh mắt từ xa, rơi vào trên người Lâm Bình.

Nghe những lời nhận xét này, vẻ lạnh nhạt trên gương mặt Lâm Bình dần tiêu tan.

Những gì Tô Hùng Cường nói thực sự rất đúng.

Nếu đổi thành Tô Phi Tuyết, Lâm Bình sẽ không bao giờ muốn nhìn con bé kết hôn với người có gia cảnh nghèo khó. Chẳng sợ gia cảnh không tốt, ngoài việc thực sự quan tâm đến Tô Phi Tuyết, ít nhất đối phương cũng phải có động lực và năng lực để lọt vào mắt xanh của anh. Như vậy thì mới có thể bàn bạc thêm.

Nếu đặt vào thời điểm năm năm trước, quả thực là Lâm Bình không có tư cách này.

Nhưng bây giờ, anh là ai?

Anh là Lâm Thanh Sơn phụ trách Thanh Sơn!

Không ngoa khi nói rằng anh là một vị thần vô cùng nhân văn, ngay cả các gia tộc lớn như Kim An, Hải Nam và cả kinh thành đều có mong muốn gả con gái, cháu gái thuộc dòng chính và xuất sắc nhất của họ cho anh.

Nếu chiếu theo những điều kiện mà Tô Hùng Cường đã nêu, nhà họ Tô nho nhỏ này làm sao có thể xứng với anh chứ?

Một lần nữa, chính xác sự thật là như vậy.

Nếu không có sự tồn tại của Tô Uyên, Lâm Bình sẽ không để ý quá nhiều đến nhà họ Tô, dù chỉ là liếc mắt một cái. “Ông Cường, lời của ông nói rất có lý nhưng không thích hợp áp dụng trên người tôi.”

Lâm Bình thản nhiên nói. “Ồ ? Anh dựa vào điều gì mà nói vậy?"

Lúc này, vẻ mặt Tô Hùng Cường có chút thay đổi, ông cảm thấy được người thanh niên này có chút kiêu ngạo. Ấn tượng tốt của ông về Lâm Bình lại giảm xuống. “Chỉ vì anh đi lính, bởi vì anh luyện được võ công giỏi trong quân đội sao?” Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Tamlinh247.vn

Tô Hùng Cường nhìn Lâm Bình, sau đó lắc đầu: “Chàng trai trẻ, nói thật rằng lần đầu tiên nhìn thấy anh, tôi thực sự thưởng thức anh. Thậm chí còn cảm thấy nếu không ở thời điểm hiện tại, có lẽ tôi sẽ dẫn dắt được anh, tôi nghĩ rằng anh sẽ có thể lập được một số thành tựu. Nếu không phải qua cuộc nói chuyện vừa rồi, anh cũng có thể xứng đối với con gái của tôi, nhưng bây giờ tôi lại có chút thất vọng. "Hy vọng anh có thể cân nhắc kỹ càng những lời tôi vừa nói, đợi lát nữa nhìn thấy cha tôi và những người nhà họ Lý, mong anh có thể đưa ra lựa chọn chính xác." Cuối cùng, Tô Hùng Cường nhẹ giọng nói.

Sau đó, không đợi câu trả lời của Lâm Bình, ông xoay người đi về phía đám người Tô Uyên đang đợi cách đó không xa.

Lâm Bình không khỏi nhếch lên khóe miệng, anh khẽ lắc đầu. Tô Hùng Cường ơi là Tô Hùng Cường, làm sao ông biết tôi có khả năng gì?

Ngay cả Tô Hùng Cường cũng có thái độ như vậy thì thái độ của những người còn lại trong nhà họ Tô, đặc biệt là ông cụ Trọng đều có thể tưởng tượng được.

Về phần Tô Hùng Cường, Lâm Bình khẽ lắc đầu không bình luận.

Tuy rằng anh không lo lắng cho nhà họ Tô, nhưng ít nhất anh cũng sẽ lo lắng vì Tô Uyên. Dựa vào câu nói "Nếu Tô Uyên nói rõ rằng con bé không muốn gả vào nhà họ Lý thì tôi sẽ không bao giờ ép buộc, tôi sẽ chịu mọi áp lực thay con bé." thì Lâm Bình sẽ không so đo bất cứ điều gì với Tô Hùng Cường.

Sau khi suy nghĩ xong, Lâm Bình cũng bước tới, đi về phía Tô Uyên.

Lúc này, Tô Phi Tuyết đang được Trình Thục Nữ ôm ở trong lòng. Tô Uyên cố ý lùi lại phía sau bọn họ, lặng lẽ nắm lấy

Lâm Bình: “Vừa rồi cha tôi nói với anh những gì?” “Nói là gả em cho tôi, em có đồng ý không?” Bỗng nhiên Lâm Bình cười nói.

Trong nháy mắt, đôi mắt đẹp của Tô Uyên mở to, có chút khó tin.

Nhưng ngay sau đó, cô nhìn thấy nụ cười trên mặt Lâm Bình thì lập tức hiểu được anh cố ý nói như vậy.

Lúc này, Tô Uyên vung nắm đấm làm ra vẻ đang muốn đánh Lâm Bình.

Dám làm cho cô tò mò, cha cô thật sự nghĩ như vậy sao? Dù sao thì danh phận của Lâm Bình, cô sẽ nói anh là bạn trai cô.

Lúc này, Tô Hùng Cường đang nghiêm mặt đi ở trước mặt anh, mơ hồ nghe thấy lời nói của Lâm Bình nhưng lại không nhìn thấy biểu hiện trên mặt anh. Tô Hùng Cường lắc lắc đầu, trong lòng hoàn toàn không có thiện cảm với Lâm Bình.

Làm sao anh có thể lỗ mãng làm trò trước mặt ông, lại dám dùng miệng lưỡi trơn tru để lừa gạt con gái của ông! Xem ra lúc trước là ông nhìn nhầm rồi.

Sau ngày hôm nay, liên lạc giữa hai người bọn họ nhất định phải cắt đứt.

Nhấn Mở Bình Luận