Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chương 187: Ép buộc Tô Uyên là đối đầu với Lâm Thanh Sơn tôi

Lời vừa thốt ra, cả căn phòng đều bị chấn động.

Ngay cả Tô Uyên cũng bị sốc trước hành động đột ngột này của Lâm Bình.

Nhưng bàn tay trắng nõn nhỏ nhắn được Lâm Bình nắm chặt của cô có thể cảm nhận được cảm giác nóng bỏng truyền đến từ lòng bàn tay anh.

Như sưởi ấm cả bàn tay cô, cả người cô và cả trái tim

CÔ!

Tô Uyên ngây người nhìn góc nghiêng khuôn mặt của Lâm Bình, khoảnh khắc này, khóe mắt cô cũng hơi ươn ướt. Người đàn ông này, anh muốn làm gì?

Anh nắm tay cô, còn tuyên bố rằng anh là bạn trai, là chồng tương lai của cô trước mặt cha mẹ, các bậc bề trên và người của nhà họ Lý...

Anh rõ ràng chỉ là nhân viên cũ của cô thôi mà. Anh rõ ràng chỉ đóng giả làm cha của Tô Phi Tuyết thôi mà.

Nhưng lúc này, trong đầu Tô Uyên lại hiện lên bức tranh của Tô Phi Tuyết cùng với hình ảnh một nhà ba người trong ngôi nhà ở khu chung cư An Khánh ở thành phố Hải Châu.

Cô biết rõ lúc này mình nên buông tay Lâm Bình ra, nên đưa ra lời giải thích để tránh làm nhà họ Lý khó xử.

Nhưng, Tô Uyên nghĩ, cô sẽ không buông tay. Bàn tay đang được Lâm Bình nắm chặt không khỏi hơi dùng sức, nắm chặt lấy tay anh. Tô Uyên không lên tiếng nữa.

Nhưng lúc này, sự im lặng còn có giá trị hơn cả ngàn lời nói. Hai người nắm chặt tay nhau như vậy đã chứng minh tất cả.

Khoảnh khắc này, Tô Uyên bỗng thấy lòng mình thật nhẹ nhõm.

Giống như từ sau khi về nhà họ Tô, tảng đá vô hình luôn đè nặng trên người cô đột nhiên được đập vỡ.

Một cảm giác thoải mái dễ chịu chưa từng có.

Chỉ là, sắc mặt Chung Nhân Linh đột nhiên cứng đờ.

Nếu không phải đại sư Triệu Huyền Thanh đến từ Hồng Hải đã chỉ đích danh Tô Uyên thì bây giờ bà ta đã trở mặt từ lâu rồi.

Nhưng lúc này, bà ta chỉ có thể lặng lẽ nhìn cảnh tượng này.

Đúng như lời bà cụ trong nhà nói, cho dù Tô Uyên đã kết hôn thì vẫn phải gả Tô Uyên cho nhà họ Lý. Bà ta tin, nhà họ Tô sẽ cho bà ta một lời giải thích rõ ràng.

Bây giờ, ngay cả Tô Thái Trọng, người đã chứng kiến biết bao nhiêu sóng gió thăng trầm cũng phải biến sắc, không thể ngồi vững như Thái Sơn được nữa.

Ngay lập tức, Tô Thái Trọng đứng dậy, chỉ vào Lâm Bình, nói bằng giọng điệu sắc bén: “Buông Tô Uyên ra, sau đó rời khỏi nhà họ Tô của tôi.”

Thấy ông nội có phản ứng dữ dội như vậy, Tô Uyên đã bị sốc. Nhưng bàn tay đang nắm chặt tay cô của Lâm Bình lại hơi xiết lại, ra hiệu cho Tô Uyên yên tâm.

Sau đó, anh ngước mắt lên nhìn thẳng vào Tô Thái Trọng, nhàn nhạt đáp: “Niệm tình ông là ông nội của Tô Uyên nên cháu sẽ tôn trọng ông. Tương tự như vậy, đây là nhà họ Tô, ông cũng có quyền bảo cháu rời khỏi đây “Nhưng, có một điều tôi muốn nói rõ với tất cả mọi người.” “Ai dám ép Tô Uyên làm những chuyện mà cô ấy không muốn thì người đó chính là kẻ thù của Lâm Thanh Sơn này!”

Giờ phút này, Lâm Bình vẫn đứng nguyên tại chỗ, nhưng anh lại giống như một vị vua của thiên hạ này, không còn vẻ khiêm tốn nhã nhặn mà thay vào đó là sự sắc sảo được thể hiện rõ. “Cậu là cái thá gì mà dám ở trước mặt tôi nói xằng nói bậy” Bây giờ Tô Thái Trọng đã rất giận dữ. “Ông cụ Thái Trọng, cháu còn một câu nữa. Niệm tình ông là ông nội của Tô Uyên, cháu sẽ tôn trọng ông. Tương tự, cháu cũng sẽ giải quyết triệt để mối nguy mà nhà họ Tô phải đối mặt hôm nay, các người không cần phải dựa vào nhà họ Lý nữa. “Nhưng, không ai được ép Tô Uyên gả cho ai hết. Giọng nói của Lâm Bình dần trở nên lạnh lùng. Nói rồi, anh rút một tấm chi phiếu ra, nhét vào tay Tô Uyên. “Đây là tấm chi phiếu hơn ba nghìn tỷ, có thể dùng để giải quyết nhu cầu cấp bách của tập đoàn Tô Cường.

Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lâm Bình lại lấy ra một bản hợp đồng, cũng tương tự như vậy, anh lại đưa cho Tô Uyên. “Đây là hợp đồng mà tập đoàn Tô Cường vốn muốn giành về tay, nhưng cuối cùng lại bị tập đoàn Việt Huy cướp mất một cách ngang ngược. Hợp đồng hợp tác trị giá hơn sáu nghìn tỷ này chỉ cần tập đoàn Tô Cường ký tên đóng dấu là có thể liên thủ với tập đoàn Việt Huy cùng khai thác và phát triển. Lợi nhuận cuối cùng được chia theo tỷ lệ vốn đóng góp, tập đoàn Việt Huy có thể nhượng bộ cho các người nhiều nhất là năm mươi phần trăm lợi nhuận” Lâm Bình lại nói.

Khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều sững sờ.

Một tấm chi phiếu trị giá hơn ba nghìn tỷ? Hợp đồng hợp tác của tập đoàn Việt Huy? Sao bọn họ lại thấy như đang nghe truyện nghìn lẻ một đêm vậy?

Tô Uyên trợn tròn mắt.

Sao Lâm Bình có thể lấy ra được ba nghìn tỷ? Và chuyện gì đã xảy ra với hợp đồng của tập đoàn Việt Huy? Không phải anh chỉ là một người lính đã giải ngũ bình thường thôi sao?

Tô Uyên hơi nghi hoặc, nhưng chuyện này vốn dĩ đã không bình thường rồi, cô cũng không đi chất vấn về tỉnh chân thực của nó.

Còn Lý Nguyên Bảo đứng ở bên cạnh, trong sắc mặt đã hơi trắng bệch, luôn không nói được gì, lúc này hừ nhẹ một tiếng, nói: “Hơn ba nghìn tỷ? Tập đoàn Việt Huy? Anh tưởng anh là cái thá gì? Cũng không biết tự cầm gương soi lại mình đi?” Mặc dù Chung Nhân Linh nghĩ rằng chỉ là cưới Tô Uyên về nhà họ Lý. Nhưng đứng dưới góc độ của Lý Nguyên Bảo, anh ta biết được Tô Uyên đã từng sinh con gái, danh tiếng không tốt, từ tận đáy lòng anh ta đã rất coi thường Tô

Uyên.

Cho dù trước đây Lý Nguyên Bảo đã từng xem ảnh của Tô Uyên, nhưng ảnh dù sao cũng chỉ là ảnh, anh ta không hề động tâm một chút nào mà chỉ coi Tô Uyên là một công cụ để kéo dài cái tuổi thọ của mình.

Cũng chính hôm nay đến đây, tận mắt nhìn thấy Tô Uyên, Lý Nguyên Bảo mới bị cô thu hút. Lúc đó, anh ta đã độc chiếm Tô Uyên làm người của riêng mình. Nhớ đọc truyện trên Tamlinh247.vn để ủng hộ* team nha !!!

Nhưng Lâm Bình lại nắm tay cô, điều này khiến Lý Nguyên Bảo rất khó chịu. “Nếu tôi là anh, bây giờ tôi sẽ ngậm chặt miệng lại chứ không phải lên tiếng tự tìm đường chết như vậy đâu.

Ánh mắt Lâm Bình đặt lên người Lý Nguyên Bảo, giọng nói của anh cũng đột nhiên trở nên lạnh lùng.

Nếu không phải đang ở nhà họ Tô thì Lý Nguyên Bảo kia đã chết từ lâu rồi.

Chỉ là Lâm Bình không muốn mang lại phiền phức cho nhà họ Tô, hoặc là nói không muốn mang lại phiền phức cho Tô Uyên.

Lý Nguyên Bảo lập tức cảm thấy cả người lạnh toát, dựng hết cả tóc gáy, như thế anh ta se bị xé xác ngay tức khắc nếu còn nói thêm một câu nữa.

Cuối cùng, Lý Nguyên Bảo mấp máy môi, nhưng không dám nói gì nữa. “Còn bà nữa, tốt nhất bà cũng nên im miệng lại đi. Lâm Bình nhìn sang Chung Nhân Linh, anh định lên tiếng mắng mỏ bà ta, nhưng sau cùng chỉ nhàn nhạt nói: "Dám đề nghị kết thông gia với nhà họ Tô, cướp người phụ nữ của tôi ư? Nếu bà còn không biết điều, tôi không ngại chuyện khiến nhà họ Lý các người suy sụp rồi chỉ còn được lưu danh trong sử sách ở Tây Ninh đâu. “Cậu...

Chung Nhân Linh trợn tròn mắt, thế mà lại có người dám uy hiếp nhà họ Lý như vậy, còn muốn biến nhà họ Lý ở Tây Ninh chỉ còn trong sử sách ư?

Đúng là ăn gan hùm gan báo rồi.

Chung Nhân Linh nhìn Lâm Bình, vốn định nổi giận, nhưng ngay khi từ “cậu” vừa thốt ra, bà ta lại cảm nhận được nỗi sợ hãi chưa từng có, sau cùng cũng không dám nói tiếp nữa.

Mà sau đó, Lâm Bình nhìn quanh một vòng.

Cho dù là Tô Thái Trọng, Tô Minh Thành, hay Tô Hùng Cường và những người khác, lúc ánh mắt Lâm Bình quét qua, bọn họ đều không dám đối diện với anh.

Lúc này Lâm Bình mới nhìn sang Tô Uyên, nói: “Tô Uyên, tôi biết trong lòng cô có nhiều điểm nghi hoặc, nhưng sau này đợi đến lúc thích hợp, tôi sẽ giải thích rõ cho cô biết.” “Yên tâm đi, cô là người nhà họ Tô, tôi sẽ không để nhà họ Tô xảy ra chuyện gì đâu. Tôi cũng không muốn cô gả cho người mà cô không yêu. “Hạnh phúc của bản thân cô sẽ do cô làm chủ, không ai được ép buộc CÔ”

Lâm Bình nhẹ nhàng nói.

Sau đó anh mới ngẩng đầu lên nhìn sang Tô Hùng Cường: “Ông Hùng Cường, tôi có năng lực đem lại hạnh phúc cho Tô Uyên hay không không phải do ông quyết định, mà là do tôi quyết định.” “Hơn ba nghìn tỷ là thật hay giả, các người có thể đến ngân hàng kiểm chứng. Các người cũng có thể đến tập đoàn Việt Huy để xác minh tính xác thực của bản hợp đồng kia.” “Tôi sẽ giải quyết mối nguy của nhà họ Tô.”

Nói rồi, Lâm Bình chào Tô Phi Tuyết một tiếng rồi quay người rời đi.

Anh sẽ giải quyết mối nguy cho nhà họ Tô, con gái của nhà họ Tô cũng không được gả cho người khác.

Nhưng đồng thời, sự giúp đỡ của anh dành cho nhà họ Tô cũng phải thu về một chút gì đó.

Nhấn Mở Bình Luận