Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

Chương 193: Tôi chính là Lâm Thanh Sơn, vậy thì sao?

Trên đảo.

Lâm Bình cầm máy truyền tin trong tay, trả lời lại tên sát thủ cửu tinh của Hồng Diệp. Sau đó, anh khẽ đảo mắt nhìn một vòng xung quanh rồi nhàn nhạt nói: “Tôi không thích người khác chĩa súng vào người mình” “Những người làm ra hành động như vậy, trên căn bản đều đã chết hết rồi.”

Giọng nói của anh vô cùng bình tĩnh, tựa như đang nói một chuyện nhỏ nhặt vậy, thế nhưng lọt vào tai mọi người lại khiến cho tất cả đều cảm thấy sợ hãi. “Buông xuống.”

Lúc này, tên sát thủ cửu tinh của Hồng Diệp đã toát mồ hôi lạnh, vội vàng nói.

Kể từ lúc anh ta truyền tin tức hỏi hai tên thủ lĩnh về việc tại sao Lâm Bình lại xuất hiện ở đây, sau đó thì cứ cầm lấy máy truyền tin miết, đến bây giờ anh ta vẫn không thể hiểu rõ.

Nhưng anh ta lại biết một điều người đàn ông trước mắt này chính là Lâm Thanh Sơn, là người đã rèn luyện ra tất cả sát thủ, đặc công, lính đánh thuê. Gọi chung là cấm địa tồn tại của Lâm Thanh Sơn.

Chỉ cần giơ tay đã có thể giết chết tất cả mọi người ở đây ngay tại chỗ.

Cho dù là tên sát thủ cửu tinh của Hồng Diệp, ngoại trừ vô cùng tinh thông các loại kỹ xảo ám sát, biết sử dụng súng ống và giỏi ẩn nấp ra thì cũng là một tên cao thủ võ đạo nhất nhì thành phố. Người chết trong tay anh ta nhiều vô số kể, không có một trăm cũng phải có tám mươi người, thế nhưng trước mặt Lâm Thanh Sơn thì anh ta lại cảm thấy mình giống như một chiếc thuyền đơn độc, còn Lâm Thanh Sơn lại là sóng biển ầm ầm vang dội, mênh mông vô bờ bến.

Đối mặt với Lâm Thanh Sơn, anh ta chỉ như giọt nước giữa biển cả mà thôi.

Chỉ cần một suy nghĩ trong đầu đối phương thì anh ta chắc chắn sẽ chết không có chỗ chôn.

Lúc này, trong lòng những tên sát thủ của Hồng Diệp cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, sau khi nghe thấy mệnh lệnh thì vội vàng buông súng xuống.

Chỉ là bọn họ đều vô cùng căng thẳng nhìn chằm chằm vào Lâm Bình như cũ.

Thế nhưng vào lúc này, đột nhiên có một giọng nói truyền đến: “Phùng Khang Kiện, uổng công cho cậu là cửu tinh lâu năm của Hồng Diệp chúng ta. Người ta đã đánh đến cửa tổng bộ rồi mà thậm chí cậu còn không dám đánh rắm nữa à? Tôi xem ra, cậu cũng đừng làm sát thủ cửu tình gì đó nữa, dứt khoát lấy thau vàng rửa tay rời khỏi giang hồ là được rồi, để khỏi phải khiến Hồng Diệp chúng tôi xấu hổ”

Vừa dứt lời, phía sau đã có một chàng trai ngăm đen di ra.

Đồng thời, sau lưng anh ta cũng có gần hai mươi tên sát thủ của Hồng Diệp.

Người nào người nấy đều trang bị vũ khí đầy mình. Tất cả họng súng đều nhằm thẳng vào hai người Lâm Bình và Chu Thanh.

Nhìn thấy người tới, tên sát thủ cửu tinh có tên Phùng Khang Kiện đang đứng bên cạnh Lâm Bình kia thầm mắng một tiếng ngu xuẩn.

Chàng trai mới đến này có làn da ngăm đen, biệt danh “Tay Đen". Gần đây trong lúc Hồng Diệp khai thác thị trường ở nước ngoài thì anh ta đã có mấy lần hoàn thành nhiệm vụ ám sát, tuần trước vừa mới được đám thủ lĩnh của sát thủ Hồng Diệp tấn thăng lên làm sát thủ cửu tinh.

Gần đây trùng hợp lại không có nhiệm vụ mới nên cứ ở trụ sở chính đợi mãi.

Con người này rất ngông cuồng!

Thế nhưng, anh ta lại dám khiêu khích Lâm Thanh Sơn, quả thật là ngay cả chữ chết cũng không biết viết như thế nào mà. “Tay Đen, tôi đã thông báo cho thủ lĩnh rồi. Bọn họ sẽ lập tức đến đây ngay, cậu không được càn rỡ, nhanh chóng lui ra đi.”

Những lời này của Phùng Khang Kiện gần như là mắng chửi anh ta, vì thế sau khi nghe xong, trên mặt Tay Đen lại lộ ra nụ cười nhạt tràn ngập sự khinh thường.

Anh ta không nhìn Phùng Khang Kiện nữa mà lại nhìn về phía Lâm Bình. “Anh chính là Lâm Thanh Sơn sao?”

Tay Đen cười nhạt.

Thị trường trong nước lớn đến chừng nào chứ, hằng năm lợi nhuận của tập đoàn sát thủ Hồng Diệp ở trong nước phỏng chừng đều tầm bảy nghìn tỷ trở lên. Nhưng đây chỉ là bề ngoài anh ta thấy được mà thôi, trên thực tế thì con số có thể cao hơn rất nhiều.

Thế nhưng, nếu như bỏ qua thị trường trong nước thì Tay Đen cảm thấy đây là một hành vi vô cùng không sáng suốt.

Chỉ là anh ta không thể, cũng không dám đi chất vấn quyết định của thủ lĩnh.

Tuy nhiên, bây giờ Lâm Thanh Sơn đã chủ động đưa tới cửa rồi, làm sao có thể bỏ qua được chứ?

Xử lý Lâm Thanh Sơn không chỉ có thể lấy lại thị trường trong nước, mà đối với Tay Đen thì còn có thể khiến cho anh ta chiếm lấy một vị trí thủ lĩnh nữa. Kể từ đó, trở thành một trong những người có quyền quyết định ở Hồng Diệp, càng có thể tham dự vào hoa hồng của toàn bộ tập đoàn Hồng Diệp.

Hôm nay, những người thủ lĩnh thứ ba, bốn, năm của tập đoàn Hồng Diệp đang trong kỳ hạn khảo hạch.

Tay Đen đã thành công được thăng làm sát thủ cửu tinh, vì thế đương nhiên anh ta cũng muốn vượt mặt những cửu tinh lâu năm khác để có thể thăng thức lên làm thủ lĩnh. Nếu như có thể giết chết Lâm Thanh Sơn thì anh ta tuyệt đối sẽ là lựa chọn tốt nhất cho vị trí kia.

Tay Đen tin rằng nếu như giết được Lâm Thanh Sơn thì công lao sẽ càng cao hơn so với việc anh ta đi làm mười, hai mươi, thậm chí là cả trăm nhiệm vụ ám sát cấp S. Không chừng có thể thuận tiện chiếm luôn vị trí thủ lĩnh thứ ba.

Bởi vì chuyện này không chỉ có thể giành lại thị trường ở trong nước mà còn có thể báo thù cho đảm thủ lĩnh kia nữa.

Vì Hồng Diệp, anh ta lại lấy lại mặt mũi cho mọi người.

Đây là cơ hội ngàn năm có một, làm sao có thể bỏ qua được chứ?

Huống chi, cho dù Lâm Bình có thần kỳ hơn nữa thì sao chứ? Đây rõ ràng là trụ sở chính của Hồng Diệp mà. Ngay hôm nay, tất cả các sát thủ của Hồng Diệp tụ tập lại cũng đã vượt qua cả trăm người rồi.

Người người đều cầm lấy vũ khí.

Chẳng lẽ không biết được một tên Lâm Thanh Sơn hay sao?

Cho dù anh có là thần đi chăng nữa thì Tay Đen cũng tin rằng chỉ cần mỗi người trong số bọn họ nổ một phát súng thì cũng có thể bắn anh tan nát giống như cái rỗ vậy.

Lâm Bình liếc nhìn Tay Đen, nhàn nhạt nói: “Tôi chính là Lâm Thanh Sơn, vậy thì sao?” “Con mẹ nó, đến trụ sở chính của Hồng Diệp mà còn dám huênh hoang như vậy, anh là người đầu tiên đấy. Có tin ông đây sẽ hạ gục anh chỉ trong một phát thôi không? Để tôi xem thử ánh có phải thần thánh như lời đồn trong truyền thuyết kia hay không. Tamlinh247.vn trang web cập* nhật nhanh nhất

Tay Đen vừa nói vừa đi về phía Lâm Bình, ngay khi tiếng nói vừa dứt thì anh ta đã đến bên cạnh anh. Trông vẻ mặt anh ta vô cùng tự tin, anh ta tin rằng một khi mình ra tay thì Lâm Bình tuyệt đối sẽ không cách nào tránh thoát được.

Ngay sau đó, anh ta lập tức ra lệnh cho những sát thủ Hồng Diệp đi theo mình khi nãy đồng loạt bóp cò.

Dùng đạn phong kín toàn bộ xung quanh, hoàn toàn nhằm vào Lâm Bình mà công kích, khiến cho anh muốn tránh cũng không được.

Anh ta muốn trực tiếp bắn Lâm Bình thành một cái rổ, khiến anh mất mạng ngay tại chỗ này. “Số phận đã định rồi, nếu như có người muốn chết thì tôi cũng không ngại tiền anh ta lên đường" Đột nhiên ánh mắt Lâm Bình lại trở nên sắc bén. “Ngược lại ông đây cũng muốn nhìn xem cậu có năng lực này hay không đấy

Vừa dứt lời, Tay Đen đã muốn bóp cò.

Thế nhưng cùng lúc đó, đột nhiên có một giọng nói truyền đến: “Tay Đen, không được làm càn “Tất cả mọi người để súng xuống!” Ngay lập tức, những tên sát thủ đi theo Tay Đen đến kia đều cả kinh.

Là giọng nói của thủ lĩnh số một.

Lúc này, tất cả mọi người đều bỏ súng xuống. Nhưng mà Tay Đen lại vẫn đang cắn răng cố chấp.

Cơ hội đang ở trước mắt.

Đánh cược một trận, nếu như anh ta có thể tiêu diệt được Lâm Thanh Sơn thì có lẽ thủ lĩnh số một không chỉ không giết anh ta mà ngược lại sẽ càng trọng dụng hơn nữa.

Vì thế, lúc này Tay Đen trực tiếp bóp cò.

Pång!

Một tiếng súng vang lên, một viên đạn bay thẳng đến đầu Lâm Bình. Tay Đen tin rằng với khoảng cách gần như vậy, tuyệt đối Lâm Bình sẽ không thể trốn đi đâu được.

Dù sao, những người có thể tránh được đạn hầu hết đều là nhanh chân trốn đi trước khi đạn bay tới mà thôi, khoảng cách đó tối thiểu cũng phải cách năm mét.

Hơn nữa, anh ta lại là người nổi tiếng bách phát bách trúng ở Hồng Diệp. Trước mặt anh ta mà muốn né đạn, đây thật sự là chuyện tiểu lầm mà.

Gần như Tay Đen đã có thể tưởng tượng ra được khung cảnh đầu Lâm Bình nổ tung lên, ngã xuống đất bỏ mạng.

Anh ta đã chuẩn bị sẵn sàng để đón nhận ánh mắt khiếp sợ của mọi người, anh ta cũng đã có thể tưởng tượng ra được nếu như mình tự tay nổ một phát súng trực tiếp giết chết Lâm Thanh Sơn mà thủ lĩnh số một cũng phải kiêng kỵ thì hùng dũng cỡ nào. Tuy nhiên, một giây sau đó, ánh mắt Tay Đen đột ngột trợn lên thật to. Anh ta chỉ thấy bàn tay phải đang chấp sau lưng của Lâm Bình có tốc độ giống như thuấn di vậy, đột nhiên giơ ra giữa trán anh.

Điều càng khiến cho Tay Đen sợ hãi hơn chính là ngón trỏ và ngón giữa của Lâm Bình đang kẹp lấy một viên đạn. Đó chính là viên đạn mà anh ta vừa mới bắn ra!

Nhấn Mở Bình Luận