Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

"Vừa bước vào cấp bậc tông sư hóa cảnh, vẫn chưa hiểu được chân lý hóa cảnh mà đã dám khiêu khích tôi?" "Ông tưởng mình đánh bại Viên Thiên Bảo là đã có thể vô địch à?" Lâm Bình đi về phía Trần Tấn Long với vẻ mặt lạnh lùng.

Trần Tấn Long nhìn Lâm Bình đến gần, không nói năng gì.

Tuy rất không muốn thừa nhận nhưng sự thật là thế. Nếu đấu ngay mặt, ông ta không phải đối thủ của Lâm Bình.

Mấy cú đá vừa rồi của Lâm Bình đã khiến nội tạng của ông ta bị thương tổn.

Trần Tấn Long đứng dậy, ánh mắt nghiêm nghị: "Với thực lực của mày, chắc chắn không phải kẻ vô danh. Mày là ai?" "Ông không có tư cách biết." Lâm Bình lạnh nhạt đáp.

Nghe thấy thế, Trần Tấn Long im lặng, chỉ nhìn Lâm Bình bằng ánh mắt nghiêm nghị, dường như không muốn đấu lại với anh.

Đúng lúc Lâm Bình đi đến trước mặt ông ta, Trần Tấn Long bỗng há miệng.

Một mũi tên máu bất ngờ lao ra ngoài.

Sau khi bị thương ở nội tạng, khí huyết sôi trào, rất nhiều võ giả sẽ phun máu tụ trong người ra qua đường miệng. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến nhân vật trong phim điện ảnh phun máu sau khi bị thương.

Từ trước tới giờ, sau khi bị thương, rất nhiều võ giả đều thích ngậm máu tụ trong miệng, đến khi đánh thì bất ngờ phun ra, dùng thứ này để làm nhiều tầm mắt của kẻ địch, từ đó giành được thời cơ.

Nhưng trên thực tế, những võ giả giàu kinh nghiệm đều có thể kịp thời phản ứng, nhẹ nhàng tránh khỏi sự quấy nhiều đơn giản này, hiệu quả của chiêu đó cũng không cao.

Nhưng chiêu mà Trần Tấn Long dùng không có tác dụng quấy nhiễu đối phương.

Đây là chiêu giết người ẩn chứa sát khí vô tận.

Mười năm trước, khi chưa bước vào cấp bậc tông sư hóa cảnh, nội kình chưa chuyển thành chân nguyên, không thể phóng ra ngoài, Trần Tấn Long đã mở một lối riêng, tốn thời gian dài để nghiên cứu ra chiêu Huyết Tiến Thuật này. Dùng nội kình để bao bọc mũi tên máu trong khoang miệng rồi phun ra để giết địch ở khoảng cách gần, tấn công bất ngờ, hiệu quả còn tốt hơn đạn.

Ông ta đã từng dùng thứ này để giết địch, đối phương còn tưởng đó chỉ là một ngụm máu tươi quấy nhiễu tầm mắt bình thường mà thôi, cuối cùng bỏ mạng dưới Huyết Tiền Thuật này.

Bây giờ ông ta đã bước vào tông sư hóa cảnh, hiệu quả của Huyết Tiến Thuật mà ông ta sáng tạo đã lớn hơn mấy lần so với lúc còn ở nội kình đỉnh phong.

Cho dù ở phía trước là một tấm thép, Trần Tấn Long cũng tin chắc rằng mũi tên máu của mình sẽ xuyên thủng nó.

Càng không cần nói đến Lâm Bình.

Hơn nữa Lâm Bình đã đến gần ông ta, chắc chắn khoảng cách không quá một mét. Ngay cả tông sư hóa cảnh cũng không thể né tránh, càng không thể ngăn cản.

Trần Tấn Long tự tin như thế.

Bởi vì khi vào đất thục, lên Bát Quái Môn đánh với Viên Thiên bảo, ông ta đã nhờ vào chiều này để khiến Viên Thiên bảo bị thương, cuối cùng giành được chiến thắng.

Sau khi phun mũi tên máu ra ngoài, Trần Tấn Long phủi bùn đất trên người, chuẩn bị nhặt xác Lâm Bình.

Nhưng chỉ thoáng chốc sau, ông ta đã trợn trừng hai mắt, tựa như gặp ma.

Mũi tên máu của ông ta vừa ra khỏi miệng, còn chưa kịp đến trước mặt Lâm Bình thì đã hóa thành một màn sương, bị đánh nát trong không trung.

Con người Trần Tấn Long co lại. "Không thể nào!"

Không thể tin được!

Ngay cả tông sư hóa cảnh Viên Thiên Bảo đã nổi tiếng từ lâu cũng không thể làm được chuyện này, tại sao Lâm Bình có thể chứ?

Nhưng sự thật ở ngay trước mắt, ông ta buộc phải tin.

Trần Tấn Long lập tức dùng sức ở chân, khiến mặt đất lõm xuống, còn ông ta thì lao ra ngoài theo hướng khác. Nhanh như chớp!

Tốc độ của Trần Tấn Long nhanh đến mức gần như tạo thành một bóng mờ trong không trung.

Vào giờ phút này, trong lòng ông ta chỉ còn một suy nghĩ.

Trốn!

Trốn càng xa càng tốt.

Sau khi rèn luyện ở cấp bậc tông sư một thời gian thì quay lại giết Lâm Bình sau.

Nhưng tốc độ của Lâm Bình còn nhanh hơn Trần Tấn

Long.

Khi Trần Tấn Long đã chạy được mười mét với tốc độ vượt xa vận động viên có kỷ lục thế giới hiện nay, tốc độ của Lâm Bình còn nhanh hơn hẳn.

Anh lập tức xuất hiện trước mắt ông ta.

Lần này Lâm Bình không ngừng lại, đá thẳng vào ngực Trần Tấn Long. Ông ta lập tức văng về phía sau với tốc độ còn nhanh hơn lúc trốn. Nhớ đọc truyện trên Tamlinh247.vn để ủng hộ team nha !!!

Ầm ầm!

Trần Tấn Long rơi xuống ngọn núi mà ông ta vừa đứng, tạo thành một cái hố cực lớn, khiến cả ngọn núi rung chuyển dữ dội.

Vô số đất đá ào ào rơi xuống như lở đất. "Phụt!"

Trần Tấn Long lại phun một ngụm máu ra. Lần này có thể thấy rõ mảnh nội tạng vụn trong vũng máu.

Sau đó ông ta ngã xuống, tựa như một con chó vườn đã mất nửa cái mạng. "Tao... tao nhận thua...

Khi thấy Lâm Bình lại xuất hiện trước mặt, Trần Tấn Long gắng gượng bò dậy, toàn thân đều có vết máu, khó khăn nói.

Từ khi trở thành võ giả nội kình, bắt đầu cầm quyền ở

Thiên Môn, Trần Tấn Long chưa bao giờ chật vật như ngày này.

Ngay cả khi đối mặt với đội lính đánh thuê trang bị đầy đủ của nước ngoài, ông ta cũng có thể giết đối phương bằng tốc độ và sức mạnh.

Nhưng hôm nay, ông ta lại bị một kẻ vai dưới đánh nát niềm tin, buộc phải kh lưng cúi đầu nhận thua.

Chuyện này không chỉ khiến kế hoạch nổi tiếng Hà Nam, thi triển thần uy, vẻ vang cao quý của ông ta tan tành mà cũng trở thành nỗi sỉ nhục cả đời của ông ta.

Trần Tấn Long cụp mắt, trong mắt tràn ngập sự căm hận.

Sau hôm nay, chắc chắn ông ta sẽ điều động lực lượng của Thiên Môn để vây giết Lâm Bình, trả mối nhục này. "Nhận thua ư?" Lâm Bình cười lạnh rồi nói bằng giọng âm u: "Không được, tôi muốn ông chết"

Sau khi nói xong, anh không nương tay nữa, đá một cú nhanh như chớp vào ngực Trần Tấn Long.

Trần Tấn Long lại văng ra ngoài.

Lần này ông ta thật sự bị khảm vào đỉnh núi, để lại một cái hố hình người rất to. "Bắt người phụ nữ của tôi, giết thuộc hạ của tôi, làm loạn trong nước, cho dù là lý do gì thì ông cũng đáng chết trăm lần."

Giọng nói của Lâm Bình thoảng truyền đến. "Rốt... rốt cuộc mày là ai?"

Trước khi chết, Trần Tấn Long khó khăn mở miệng. "Lâm Thanh Sơn!"

Lâm Bình lạnh lùng trả lời. "Mày... mày là Lâm Thanh Sơn?" Trần Tấn Long bỗng trợn tròn mất, trong mắt ẩn chứa nỗi sợ trước nay chưa từng có, sau đó bỏ mạng với sự không cam lòng.

Nhấn Mở Bình Luận