Chương 220: Phan Huy Vũ và Ngô Vân Thái
Ngay từ lúc Trịnh Khanh Kiều hỏi Lâm Bình, Trịnh Hiểu Vẫn đã vểnh tại lên nghe.
Muốn nghe xem Lâm Bình sẽ nói thế nào. Nhưng, cô ta lại nghe thấy hai chữ "Sẽ thua".
Ngay tức khắc, Trịnh Hiểu Vân hừ lạnh một tiếng: "Lâm Bình, rốt cuộc anh có dã tâm gì? Thầy Phan Huy Vũ chính là hy vọng của thôn Trịnh Vân chúng tôi, anh nguyền rủa Phan Thiên Hành thua đã đành, bây giờ anh lại bắt đầu nguyền rủa thầy Phan Huy Vũ sao?"
Dứt lời, cô ta nhìn về phía Trịnh Khanh Kiều: "Trịnh Khanh Kiều, không phải là cô cố ý mời bạn học cũ của cô đến để nhục mạ thôn Trịnh Vân chúng ta chứ, tôi nói cho cô biết, tôi sẽ kể lại chuyện này từ đầu đến đuôi cho ông nội nghe." "Chúng ta hãy chờ xem."
Mà người phản ứng như vậy không chỉ có Trịnh Hiểu Vận mà những con cháu nhà họ Trịnh khác cũng lạnh lùng nhìn Lâm Bình, e là đã bất mãn với Trịnh Khanh Kiều.
Ngược lại là Trịnh Nguyễn Đản, anh ấy nhìn Lâm Bình với ánh mắt phức tạp: "Anh Lâm Bình, tại sao anh lại cảm thấy thầy Phan Huy Vũ sẽ thua?"
Những người khác cảm thấy vừa nãy Làm Bình nói
Phan Thiên Hành sẽ thua là vì không ưa Phan Thiên Hành nên nguyền rủa anh ta nhưng Trịnh Nguyên Đán lại lờ mờ cảm thấy có gì đó không thích hợp ở đây.
Vì tuy rằng Lâm Bình liên tục nói hai lần rằng hai cha con nhà họ Phan thất bại nhưng trong ánh mắt anh không hề có sự ghen ghét hay là oán hận, cố tình gì đó.
Mà lại giống như đang rất bình tĩnh nói một việc thật hơn.
Giọng điệu khẳng định như vậy, cùng với ánh mắt bình tĩnh làm lòng Trịnh Nguyên Đán bất an không thôi. "Anh nhìn tiếp sẽ biết
Lâm Bình bình tĩnh nói với Trịnh Nguyên Đán.
Trịnh Nguyên Đán nhíu mày. Nhưng không nói thêm gì nữa.
Sau đó quay đầu nhìn về phía sàn đấu
Lúc này, trên khán đài, Ngô Vân Thái siết quả đấm một cái, ngay tức khắc, tiếng khớp xương nằm chặt lộp bộp vang lên. "Quyền vương đấu quyền thế giới ngầm Thanh Bình, Ngô Vân Thái.
Ngô Vân Thái nhe răng cười.
Trên sàn thi đấu của thế giới ngầm, chưa từng có ai có thể rời khỏi sàn đấu với ông ta một cách nguyên vẹn.
Đáng tiếc, đó chỉ là sân so tài của thế giới ngầm mà
Nghe vậy, Phan Huy Vũ nhíu mày.
Ông ta có thể cảm nhận được sát khí nồng đậm từ người đối phương.
Ông ta cũng có sự hiểu biết nhất định về đấu quyền trong thế giới ngầm, những chỗ đó thật sự rất độc ác tàn nhẫn, đánh chết người cũng là chuyện thường xuyên xảy ra.
Tuy rằng Phan Huy Vũ luyện võ đã nhiều năm, cũng có chút thành tựu về nội lực, kinh nghiệm chiến đấu cũng coi như là phong phú nhưng tay ông ta chưa bao giờ dính mạng người.
Chẳng qua, sát khí trên người nồng chưa chắc năng lực của người này bằng ông ta, chỉ có thể nói là khi đối phương đấu quyền trên sàn đấu thường xuyên ra tay vô cùng độc ác, tàn nhẫn mà thôi.
Phan Huy Vũ đã tu luyện được nội lực, lại còn đạt đến cảnh giới tiểu thành, ông ta vẫn còn tự tin có thể đánh bại đối phương.
Ngay sau đó, Phan Huy Vũ nhanh chóng ôm quyền, nói: "Quán chủ võ quán Phan Hành, Phan Huy Vũ!" "Moi!" "Moi!"
Hai bên nói cùng một lúc.
Đồng thời ngay khi tiếng nói vừa dứt, hai người lập tức ra tay ngay.
Ngô Vân Thái gần như không sử dụng mưu kế gì, cơ thể hơi cong, đặt hai năm đấm trước người, vừa tấn công vừa phòng thủ.
Chân ông ta bước một bước, hai nằm đấm đánh ra trước sau, một đấm đánh thắng vào đầu Phan Huy Vũ, một đấm tấn công vào vị trí trái tim của Phan Huy Vũ.
Tốc độ ra quyền của Ngô Văn Thái cực nhanh, sức mạnh cũng cực đại, tiếng xé gió vang lên trong không trung.
Mà dự định của Phan Huy Vũ vốn là đánh một quyền như pháo quyền mạnh mẽ đã đánh gãy cây dương ở cửa thôn Trịnh Vân. Ông ta thăm dò Ngô Văn Thái, Ngô Vân Thái cũng thăm dò ông ta, nhưng ông ta lại thấy hình như Ngô Vân Thái không có ý định thăm dò ông ta, mà lập tức ra hai quyền bén nhọn không gì sánh được, đánh thẳng vào bộ phận quan trọng của ông ta.
Lập tức, sắc mặt Phan Huy Vũ thay đổi.
Thứ làm ông ta kinh hãi cũng không chỉ có chuyện Ngô Vân Thái bỏ qua việc thăm dò mà còn có lối đánh sắc bén tấn công mạnh mẽ của người này. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi tr*uyện tại Tamlinh247.vn
Cũng từ lúc Ngô Vân Thái đang ra quyền, Phan Huy Vũ đã đoán được tên Ngô Vân Thái này cũng tu luyện được nội lực như ông ta.
Trong quả đấm của Ngô Vân Thái có nội lực. ít nhất là đã đạt đến cảnh giới tiểu thành.
Giống như bản thân ông ta.
Nếu hai người đã ở cùng cảnh giới tiểu thành, vậy thì cho dù về mặt lý thuyết năng lực của ông ta và Ngô Vân Thái tương đương nhau nhưng Ngô Vân Thái lại là người được sàn đấu thế giới ngầm tôi luyện, chưa chắc năng lực thật sự của hai người đã tương đương nhau, rất có thể Ngô Vân Thái ở vị trí cao hơn ông ta không chỉ một bậc.
Dù sao thì ông ta chỉ là một thầy dạy võ ở một võ quán mà thôi, còn Ngô Vân Thái đã từng chém chém giết giết trên sàn đấu quyền thế giới ngầm không biết bao nhiêu lần rôi.
Sắc mặt Phan Huy Vũ biến đổi mạnh.
Ông ta lập tức thu lại quyền vừa đánh ra, hóa quyền thành xưởng, vung hai cánh tay lên cao rồi đột ngột đè xuống, chắp lên nằm đẩm phải của Ngô Vân Thái đang đánh vào đầu ông ta.
Cùng lúc đó, Phan Huy Vũ sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, cơ thể mượn lực bay cao hai mét, bay qua trên đầu Ngô Vân Thái, sau đó đá một cước ra phía sau, thừa cơ hội Ngô Vân Thái vẫn chưa xoay người lại đá thẳng vào gáy ông ta. "Thầy Phan Huy Vũ giỏi lắm." Nhìn thấy một màn này, Trịnh Dịch Thành đang ngồi trên đài cao hưng phấn kêu lên.
Mà đám người Trịnh Hiểu Vân ở dưới sàn đấu cũng nhanh chóng vỗ tay hưng phấn. Đồng thời, muốn lên tiếng mỉa mai Trịnh Khanh Kiều và Lâm Bình.
Sau đó, ngay lúc cổ Trịnh Hiểu Vân mới giương lên, còn chưa kịp nói ra mấy lời châm chọc, đột nhiên sắc mặt Trịnh Hiểu Vân cứng ngắc, tay đang vỗ cũng đột ngột dừng lại giữa không trung.
Ngô Vân Thái chuyển tay về một cái, bắt được mắt cá chân Phan Huy Vũ.
Sau đó, cầm vào mắt cá chân của Phan Huy Vũ, xoay một vòng ba trăm sáu mươi độ, ném Phan Huy Vũ ra ngoài.