Chương 221: Lâm Bình, anh lên đó doa ai?
Tiếng xì xì.
Nhất thời, âm thanh hít khí lạnh dưới đài trở nên rõ ràng.
Nhìn anh ta rất cường tráng cứng cáp, Viên Gia Lâm so với anh thực sự không bằng. Tất cả mọi người đều cho rằng cao như thế thì sẽ rất vụng về.
Nhưng là chẳng ai ngờ rằng thân hình Ngô Vân Thái như vậy nhưng lại vô cùng linh hoạt, phản ứng rất nhanh nhẹn.
Nhìn thấy Phan Huy Vũ bị ném ra ngoài, không có gì làm điểm tựa, đảm người Trịnh gia đang đau khổ bị thương.
Nếu Phan Huy Vũ bị vứt xuống lôi đài, thì thôn Trịnh gia thua cuộc rồi.
Cuộc thi năm nay sẽ không có chỗ cho thôn Trịnh gia nữa.
Mà trái lại Ngô Vân Thái từ thôn Hồ gia thôn lại được hoan nghênh. "Lão Trịnh, xem ra ông sắp thua rồi."
Trên đài cao, thôn trưởng thôn Hồ là Hồ Phúc Ngân cười nói.
Năm nay, hằn nghe nói những thôn đều mời cao thủ bên ngoài đến, rất có thể thực lực không kém hơn Viên Gia Lâm, Hồ Phúc Ngân chính hợp tác với thầy thuốc, giới thiệu trần đấu quyền anh ngầm ở Trường Bình. Ông biết được Ngô Vân Thái là nhà vô địch quyền anh, liền dùng nhiều tiền để mời Ngô Vân Thái về.
Chỉ cần chiến thắng cuộc thi năm nay thì có thể có quyền sử dụng những mẫu ruộng trồng thuốc kia Nghe vậy, Trịnh Dịch Thành sắc mặt vô cùng khó coi tới.
Lúc ấy nhìn thấy Phan Huy Vũ một quyền dùng sức đấm vào cây kia, ông ta kích động như gặp được cứu tinh, vốn cho rằng năm nay đấu ở lôi đài, thôn Trịnh gia sẽ dành chiến thắng là điều đương nhiên.
Kết quả, bọn họ lại bị loại sớm như vậy? Không chỉ có Trịnh Dịch Thành, lúc này, cho dù là trưởng thôn Hà Đức Trọng của thôn Hà gia, trưởng lão Trần Thụ Vĩ thôn Trần gia thôn đều mang sắc mặt nặng nề.
Hiển nhiên, sự tự tin trước đó đã không còn nữa.
Chỉ có ngồi người ngồi phía trên là thôn trưởng thôn Nhạc gia là Nhân Vân Tùng còn đang bình tĩnh. Bất quá, ngay sau đó, Trịnh Dịch Thành gần như tuyệt vọng thì đột nhiên lại dâng lên hi vọng.
Chỉ thấy Phan Huy Vũ khi bị ném trên không lại quát lớn một tiế
Thắt lưng đột nhiên phát lực, trên không trung lưu chuyển mấy vòng, hạ thân rất nhiều.
Vừa vặn, anh rơi xuống mép võ đài, Phan Huy Vũ đặt tay lên mép võ đài, sau đó cánh tay dùng lực làm cho cả người Phan Huy Vũ quay về lại Võ đài. "Tốt "Phan Huy Vũ sư phụ, cố lên."
Ngay lúc đó, Chung Thời của thôn Trịnh gia hướng về võ đài cổ vũ.
Mọi người như lại nhìn thấy hy vọng. Nhưng mà, Lâm Bình khẽ lắc đầu.
Kết quả đã định!
Quả nhiên.
Phan Huy Vũ trở lại võ đài trở nên thận trọng hơn.
Tuy nhiên, sự thận trọng này không mang lại lợi thế cho anh.
Bởi Ngô Vân Thái không những không thua kém anh về sức mạnh mà còn không cho anh bất kỳ lợi thế nào.
Cho dù Phan Huy Vũ luôn nhắm vào điểm yếu của Ngô
Vân Thái, công kích mạnh mẽ, nhưng Ngô Vân Thái không hề chống đỡ, trực tiếp đánh vào yếu điểm của Phan Huy
Vũ.
Quyết liệt và tàn nhẫn
Thương đổi thương! Ngô Vân Thái dám làm nhưng Phan Huy Vũ lại không dám.
Anh ta ở đây để kiếm tiền, không phải để liều mạng. Cho dù đã nói trước, không được phép làm tổn thương tính mạng, nhưng anh ta lại là một chủ võ quán, nếu để mất một tay một chân, thì nửa đời sau cầu anh ta sẽ bị phế bỏ.
Trong trường hợp này, Phan Huy Vũ chỉ có thể bị Ngô
Vân Thái đánh bại.
Đau khổ chống đỡ!
Tuy nhiên,
Ngô Vân Thái càng trở nên hào hứng hơn khi chiến đấu, còn Phan Huy Vũ trở nên sợ hãi và đau đớn hơn. Không mất nhiều thời gian.
Phan Huy Vũ bị Ngô Vân Thái loại khỏi sàn đấu. Cho dù luôn cẩn thận, Phan Huy Vũ cũng không có bị thương nặng, nhưng là vô cùng thảm hại.
Hình ảnh này hoàn toàn trái ngược với hình ảnh anh ta nhảy cao hai ba mét, tư thế lên sân đấu một cách thoải mái
Ngay lúc này, thôn Hồ gia đều trầm trồ tán thưởng. Còn phía Trịnh gia mặt mũi tràn đầy thống khổ! Điều này. . .
Phan Huy Vũ là chỗ dựa duy nhất của thôn Trịnh gia thôn, nhưng bây giờ cũng bị đánh bại.
Điều này có nghĩa là thôn Trịnh gia thôn đã bị loại!
Rốt cuộc không không thể cạnh tranh cho quyền sử dụng các ruộng dược liệu tỏng năm tới.
Trịnh Hiểu Vân và mấy tên đàn em Trịnh gia quay đầu lại, hung ác nhìn Lâm Bình.
Ánh mắt kia như đang nói, Phan Huy Vũ thất bại là do
Lâm Bình có cái miệng quạ đen.
Lâm Bình làm ngơ.
Trịnh Dịch Thành ngồi trên cao kia dường như bị rút hết sinh lực.
Ông ta vốn tràn đầy tự tin.
Nhưng thực tại đã cho ông ta một bài học.
Lúc này, ông đột nhiên nhớ tới thực lực của Lâm Bình mà cháu gái Trịnh Kỳ Kỳ đã nói
Nhưng,
Ý niệm trong đầu gần như mới mạnh nha, Trịnh Dịch Thành đã cười tự giễu.
Mình đúng là lão hồ đồ.
Tại thời điểm này, thậm chí ông thậm lại tin vào điều vô lý của cháu gái mình nói. Với thân hình của Lâm Bình, nếu thật sự đi lên võ đài sợ là không chịu nổi một đấm của Ngô Vân Thái. "Lão Trịnh, nếu ta không nhầm, đây hắn là con bài tẩy của thôn Trịnh gia. Xem ra, bên thôn Trịnh gia của người đầu năm nay sẽ xuất bị loại rồi."
Trưởng thôn Hồ Phúc Ngân của Hồ gia thôn cười nói. Trước khi mời Ngô Văn Thái, ông ấy đã đích thân đến xem Ngô Vân Thái đấu quyền, những cảnh tàn bạo đến mức ông không thể chịu được phải rời đi. Nhớ đọc truyện trên ТгцуeлАРР.c*ом để ủng hộ team nha !!!
Thời điểm vừa rồi thực sự chưa phải là lúc Ngô Văn
Thái mạnh nhất.
Vì vậy, Hồ Phúc Ngân gần như chắc chắn quyền sử dụng dược liệu năm nay sẽ rơi vào tay thôn Hồ gia của bọn ho.
Mời Ngô Vân Thái với giá cao thật có lãi
Sau đó, Hồ Phúc Ngân xem xét một số cửa hàng khác, các người còn muốn cử người ra thì sao?
Ông nở một nụ cười tự tin trên khuôn mặt của mình. "Ông cho rằng vậy là thắng rồi sao?" Thôn trưởng Hà
Đức Trọng của thôn Hà gia cười nói.
Tuy trong lòng tỏ vẻ không có gì. Nhưng ông ta cũng chi rất nhiều tiền và mời một người từ bên ngoài có kỹ năng như bộ đội đặc chủng tới đây.
Tóm lại phải thử qua.
Lập tức, Hà Đức Trọng đứng dậy, hướng về thôn Hà gia phất tay. Nhất thời, từ phía thôn Hà gia, một người đàn ông với nước gia ngắm đen đi ra.
Anh ta không cao lắm so với Ngô Vân Thái. Nhưng không giống như Ngô Vân Thái, trên người anh ta có một khí chất đàn ông.
Kỹ năng cũng cực kỳ nhanh. So với Phan Huy Vũ, đấu pháp cũng rất sắc bén, không ngại thương đổi thương.
Ngay cả Viên Gia Lâm cũng chưa chắc đã là đối thủ của hắn. Nếu anh ta có mặt tại võ đài này vào năm ngoái, thì có thể đánh bại tất cả các đối thủ và giành chiến thắng là điều đương nhiên.
Nhưng đối mặt với Ngô Vân Thái người đàn ông da ngăm đen này vẫn bị thua trận.
Không một ai!
Cho dù sức mạnh và kỹ năng chiến đấu không thua Ngô Văn Thái, nhưng anh ta chưa trau dồi nội lực.
Sau đó.
Thôn Trần gia mời đến một cao thủ, nhưng cũng chẳng chống đỡ được bao lâu liền thua trận.
Trên đài cao, nụ cười trên khuôn mặt Hồ Phúc Ngân rõ ràng hơn.
Người của thôn Hồ gia thôn cũng rất phấn khởi "Lâm Bình, anh giúp chúng ta đi?"
Trịnh Kỳ Kỳ lúc này mới nhìn về phía Lâm Bình, nhẹ giọng nói.
Thôn Trịnh gia thôn còn một người có cơ hội.
Trịnh Kỳ Kỳ tin tưởng chỉ cần Lâm Bình lên đài, sẽ có thể giúp thôn Trịnh gia dễ dàng chiến thắng cuộc thi này. Nhưng mà, sau khi nghe Trịnh Kỳ Kỳ nói, Lâm Bình vẫn chưa trả lời. Trịnh Hiểu Vân hừ lạnh một tiếng: "Trịnh Kỳ Kỳ, não của em sẽ bị úng nước không? Thân thể nhỏ bé của anh ta, đi lên đó dọa ai?" (Xin chào! Mình là tác giả của truyện này, chân thành xin lỗi các bạn độc giả thân mến. Vì dạo này mình liên tục thức khuya để viết truyện nên bị đuối sức phải nằm viện mấy hôm, nên mấy ngày tới mình không cập nhật được nhiều chương nữa đâu. Tuần sau mình khỏe, mình sẽ cập nhật nhiều hơn để tặng các bạn nha. Thương mến)