"Thanh Sơn, khoảng thời gian tới này, chúng tôi nắm được tư liệu của các cao thủ boxing bên ngoài Tây Ninh, đại đa số đều trong giám sát của tổ chức Ám Dạ, nhưng vẫn còn một số bộ phận, cho dù là tổ chức Ám Dạ cũng không tìm được tung tích đối phương."
Chu Thanh cầm trong tay một cái ipad, đưa cho Lâm
Bình.
Bên trên đã ghi chép kĩ lưỡng tư liệu của những cao thủ sắp tới tiến vào ngoài Tây Ninh.
Có thành viên tổ chức sát thủ toàn cầu. Còn có một vài nhân vật nòng cốt có thể lực lớn.
Cũng có một vài nội kinh võ giả của nước ta. Thậm chí, còn có hai siêu phàm giả, một người là Tông sư Hóa Cảnh trong nước bị tổ chức Ám Dạ chú ý đến! "Một người cũng không tha, bắt hết"
Ánh mắt Lâm Bình lạnh lùng!
Trong phòng khách sạn nằm sao hào hoa ở Tây Ninh. Charles Fergus bò dậy khỏi giường, sau đó lấy một xấp tiền giá trị lớn từ trong túi bên cạnh ra, vứt lên mặt một cô gái phương đông xinh đẹp mặt đang đỏ ửng, mồ hội đầm đìa nằm trên giường. "Trong vòng ba phút, mặc lại quần áo, rời khỏi căn phòng này!" Charles dùng tiếng việt một cách kỳ quặc, lạnh giọng nói. "Anh... Cái người này sao có thể kéo quần lên là không nhận người nữa vậy?"
Cô gái lấy chăn che đi bộ ngực sữa, vô cùng lẳng lơ liếc Charles một cái.
Nhưng tốc độ trên tay không hề chậm chạp, nhanh chóng cất đi xấp tiền dày kia, chỉ sợ đối phương sẽ đổi ý.
Đợi đến lúc tiền đã vào tay, cô gái mới nũng nịu nói: "Tôi cho anh số điện thoại nhé, nếu..." "Còn hai phút rưỡi!"
Chỉ là, cô gái còn chưa nói hết, Charles đã lạnh giọng nói lần nữa.
Ánh mắt lạnh lùng!
Nhất thời, cô gái rùng mình, giống như rơi vào động băng vậy, không dám nói nhiều nữa.
Chỉ là trong lòng thầm hừ một tiếng, ra vẻ cái gì, nếu không phải vì mười mấy triệu này, bà đây mới không thèm ở cùng thằng giặc tây mày.
Trong lòng mắng thì mắng, nhưng cô gái vẫn bị ánh mắt của Charles dọa sợ, nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo, cầm xấp tiền giá trị lớn kia, chuồn mất
Charles liếc nhìn cô ta một cái, không thèm quan tâm nữa.
Mà lấy một chiếc túi đen từ bên cạnh ra. Bên trong là súng bắn tỉa cỡ lớn OSV96 dễ thảo lập và mang theo của Nga, dù là áo giáp loại nhẹ cũng dễ dàng bị bắn thủng.
Tông sư Hóa Cảnh có thể tay không bắt được đạn của súng lục, mà đối với súng bắn tỉa cỡ lớn uy lực mạnh mẽ này, cũng chỉ đành hết cách.
Chỉ cần không chú ý, cũng sẽ thành xác dưới họng súng!
Đây chính là điểm dựa lớn nhất của anh ta khi lần này tiến vào Tây Ninh, anh ta đã hao tổn rất nhiều sức lực, mới mang được vào Tây Ninh.
Bây giờ, những cao thủ bên ngoài tiến vào Tây Ninh, căn bản đều đã nghe ngóng qua rồi, ngày đó người chém giết Trần Tấn Long trên đỉnh núi Ngũ Hành tên là Lâm Bình!
Theo miêu tả, có lẽ là một Tông sư hóa cảnh của Việt
Nam. "Nước thần sinh mệnh, tôi xác định rồi!" (Tiếng Anh) Charles hừ lạnh nói.
Mà lúc này, người con gái phương đông kia đã bước đến bên cửa.
Nhưng, khi cửa vừa mở ra, đôi mắt cô ta đột nhiên trợn to lên.
Ngoài cửa, lại có hai người mặc áo đen đứng đó. Cô gái lập tức muốn cất giọng hỏi, bọn họ đang làm gì.
Có điều, còn chưa đợi cô gái mở miệng, hai người mặc áo đen nháy mắt đã bước qua cô ta, tiến vào trong phòng. "Mấy người làm gì vậy?"
Cô gái lúc này mới phản ứng lại, sau đó vội vàng quay người bước vào phòng nhìn.
Chỉ là.
Cô gái vừa nhìn, lại nhìn thấy người ngoại quốc uy phong lẫm liệt vừa rồi, trong nháy mắt đã cầm túi đen lên, nhanh chóng nhảy qua cửa sổ chạy rồi.
Làm cô ta kinh ngạc đến ngày người! Ngay lúc cô gái kia mở cửa, Charles đã cảm thấy có gì đó không đúng. Cập nhật nhanh nhất trê*n Tamlinh247.vn
Trực giác cho anh ta biết, có nguy hiểm! Charles không quản gì nữa, lập tức quay người, nhảy qua cửa sổ mà anh ta sớm đã động tay vào.
Anh ta chọn phòng ở là trên tầng bốn.
Đối với anh ta mà nói, khoảng cách bốn tầng không quá cao, vừa có thể phòng ngừa người khác trèo cửa sổ đánh lén, lại có thể để bản thân một khi có tình huống đột ngột dễ dàng tháo chạy.
Đây là bản năng mà anh ta đã hình thành qua nhiều năm!
Thế nhưng, ngay khoảnh khắc Charles xoay người tháo chạy. "Pång!"
Anh ta liền cảm thấy nơi cổ có chút lạnh.
Một cái đầu kim, cắm sâu vào cổ anh ta Charles thầm than một tiếng không hay rồi.
Anh ta vốn có thể tránh đi.
Nhưng theo thói quen của Charles, mỗi khi đến một nơi mới, đều phải tìm một cô gái bản địa
Lúc trước cùng cô gái kia mây mưa một hồi, khiến trạng thái của anh ta lúc này không được tốt lắm. Anh ta cũng không ngờ rằng, hai người vừa bước vào phòng đó, lại chỉ là ngụy trang, không phải mối đe dọa thật sự, mối đe dọa thật sự là đến từ bên ngoài kia. Súng thuốc mê
Nhưng khi Charles phát giác bản thân bị trúng thuốc mê thì đã muộn rồi
Cho dù ngoại trừ thần súng bách phát bách trúng ra, anh ta còn là còn là người thức tỉnh ở phương tây, thực lực võ đạo tương đương với những nội kình võ giả cao nhất ở phương đông.
Nhưng, thuốc mê này cũng không phải thuốc mê thông thường!
Charles trực tiếp ngã xuống đất.
Lúc này, Diệp Thành mặc đồ áo đen bước đến trước mặt anh ta, nhìn nhìn gương mặt anh ta, lại nhìn nhìn tấm ảnh trong tay. "Sát thủ thần điện Locke, Charles Fergus, xác nhận không sai!" "Dẫn đi!"
Đêm hôm đó, đội một và đội hai của tổ chức Ám Dạ đã được Chu Thanh điều đến, tổng cộng hai trăm người, đồng loạt xuất phát
Đi bắt về những thành phần đáng nghi mà tổ chức Ám Dạ đã âm thầm theo dõi.