Chương 241: Chuẩn bị xuất phát
Nghe vậy, trong lòng Lâm Bình thở phào.
Dĩ nhiên Lâm Bình thật sự muốn giết Tô Bảo Ngọc.
Nhưng Lâm Bình vẫn luôn đợi Tô Uyên lên tiếng.
Nếu Tô Uyên lên tiếng xin tha cho cô ta, Lâm Bình đồng ý, vậy sau này Tô Uyên vẫn sẽ lạnh lùng vô cảm với anh nữa không?
Chắc là không.
Tô Uyên nói xong, những người khác cũng cùng nhìn về phía Lâm Bình.
Ánh mắt mang theo sự mong đợi.
Một lúc sau.
Giọng điệu của Lâm Bình dịu đi: “Nếu Uyên đã nói như vậy, thì tôi nghe theo cô ấy
Nghe Lâm Bình nói vậy, nét mặt của Tô Thái Trọng hơi lúng túng.
Lúc nãy ông cụ định nói nhưng Lâm Bình lại không cho ông cụ chút mặt mũi nào. Nhưng Tô Uyên vừa nói, Lâm Bình phút chốc đã nghe theo.
Ông cụ sống đến tuổi này, cho rằng mình đã là nhân vật đẳng cấp nhất Tây Ninh, kết quả vẫn không bằng một cô cháu gái.
Sắc mặt của Tô Uyên càng lúng túng hơn.
Có điều, vì chuyện xảy ra trước đó, cộng thêm hiện tại Tô Uyên lên tiếng cầu xin cho Tô Bảo Ngọc, cuối cùng Tôi Uyên không thể làm mặt lạnh với Lâm Bình nữa.
Tô Uyên cũng không phản đối anh gọi tên của mình nữa.
Nhưng cô cũng không nói gì thêm mà chỉ ngồi xuống. Lúc này, toàn thân Tô Bảo Ngọc mất hết sức lực, giống như phút chốc bị rút cạn vậy.
Trán cô ta chảy đầy mồ hôi lạnh.
Nhưng cô ta lại thở phào nhẹ nhõm. Coi như, không cần phải chết nữa rồi.
Nhưng, một giây sau.
Tô Bảo Ngọc đã kêu lên thảm thiết. Lâm Bình vung tay một cái
Tô Bảo Ngọc như bị một bàn tay vô hình bắt thoảng chốc ném cô ta ra ngoài sảnh lớn. "Rac!"
Theo sau là tiếng xương gãy. “Chân... chân của tôi."
Tô Bảo Ngọc đau đến chết đi sống lại, không ngừng kêu gào
Hai chân của cô ta, đã bị gãy rồi!
Tô Minh Thành, Tô Thái Trọng cùng những người khác đều biến sắc,
Giọng nói lạnh lùng của Lâm Bình lại vang lên lần nữa: “Có thể miễn tội chết, nhưng tôi sống khó tránh
Chuyện này...
Tô Thái Trọng, Tô Minh Thành cùng những người khác không nói nên lời. Tô Bảo Ngọc chỉ bị ngã gãy chân, so với việc mất đi mạng sống, đã là một kết cục may mắn rồi.
Phạm lỗi, đến cuối cùng vẫn phải trả giá.
Trong lúc Lâm Bình vung tay, hoàn toàn không hề tiếp xúc mà Tô Bảo Ngọc đã bị văng đi, ngã gãy hai chân. Một lần nữa, Tô Thái Trọng, Tô Minh Thành cùng những người khác cảm thấy kính sợ trước thủ đoạn khó lường của Lâm Bình. Tô Thái Trọng căn dặn: “Đưa Tô Bảo Ngọc đi bệnh viện. “Chờ sau khi nó xuất viện, cấm túc trong nhà họ Tô, không có sự cho phép của tôi, không được đặt chân ra ngoài nhà họ Tô.”
Nét mặt Tô Thái Trọng nghiêm khắc lạnh lùng. Xảy ra loại chuyện này, người mất mặt cuối cùng vẫn là nhà họ Tô.
Còn suýt xung đột với Lâm Bình. Đây là điều mà Tô Thái Trọng không cho phép xảy ra.
Còn về việc nhà họ Tô xử lý Tô Bảo Ngọc thế nào, Lâm Bình không quan tâm.
Điều mà hiện tại anh quan tâm là thái độ của Tô Uyên dành cho anh. “Chúng ta đi hoàn thành bản hợp đồng đi
Tô Uyên đứng dậy, nhìn sang Lâm Bình, nét mặt hơi phức tạp.
Có điều, giọng nói của cô không còn lạnh lùng như trước nữa. "Ừ"
Lâm Bình đáp.
Sau đó Tô Uyên chào hỏi với Tô Thái Trọng và những người khác rồi rời khỏi sảnh lớn.
Còn Lâm Bình thì đi theo Tô Uyên.
Chờ khi Lâm Bình và Tô Uyên rời khỏi, Tô Thái Trọng mới dời mắt sang Tô Minh Thành.
Bị Tô Thái Trọng nhìn, Tô Minh Thành thầm giật mình.
Trong lòng có linh cảm không lành.
Quả nhiên, giây tiếp theo, Tô Thái trọng đã nói: “Minh Thành, sau này chiếc ghế tổng giám đốc tập đoàn Tô Cường, con nhường đi. “Cha..” Mặt của Tô Minh Thành chợt biến sắc. “Sau này, con hãy hỗ trợ Hùng Cường cùng quản lý công ty.
Tô Thái Trọng nói tiếp.
Giọng điệu không cho phép từ chối
Toàn thân Tô Minh Thành chợt run rẩy, dù vì mối quan hệ của Tô Uyên và Lâm Bình, trước đây Tô Thái Trọng vẫn đang phân vân, nhưng hôm nay bởi vì chuyện của Tô Bảo Ngọc, ông ta biết, cha mình cuối cùng đã ra quyết định rồi.
Nhưng ông ta có thể chống đối sao?
Hiện tại có Lâm Bình ở đây, ông cụ cũng khỏe mạnh, Tô Minh Thành dù không muốn, nhưng không thể không đồng ý. “Vâng. Cuối cùng Tô Minh Thành đáp bằng giọng run run...
Hôm đó, Lâm Bình rời khỏi nhà họ Tô như đã hứa.
Nửa tháng này, tuy Tô Uyên đối xử với Lâm Bình không nhiệt tình cũng không lạnh nhạt. *ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nhật nhanh nhất
Nhưng cũng không còn ghét Lâm Bình như trước kia, không muốn gặp anh nữa.
Ít ra, vào ngày cuối tuần được quy định trong hợp đồng, Lâm Bình vẫn có thể đường hoàng đến gặp Tô Phi Tuyết, ở cạnh Tô Phi Tuyết.
Tô Uyên cũng không gây khó dễ nữa.
Từ góc độ nào đó mà nói, hành động của Tô Bảo Ngọc, đã thúc đẩy mối quan hệ của Lâm Bình và Tô Uyên. Cho dù đến hiện tại Tô Uyên còn khá lâu mới đón nhận Lâm Bình.
Nhưng họ đã đi được những bước tiến quan trọng rồi.
Nửa tháng trước khi kết thúc một năm. Những ngày không thể đến thăm Tô Phi Tuyết, Lâm Bình bắt đầu bế quan.
Hấp thu nước thần sinh mệnh.
Cuối tháng mười hai, tổn thương trong cơ thể của Lâm Bình cuối cùng đã lành được bảy tám phần.
Trong Hóa Cảnh, không còn đối thủ!
Còn trên Hóa Cảnh Tông Sư, cảnh giới mà anh từng đạt, được gọi là “Lục Địa Thần Tiên”, lại thiếu một bước. Đây đã là việc mà nước thần sinh mệnh không làm được.
Nhưng cũng đủ để Lâm Bình tung hoành bốn phương, loại bỏ tên Viktor thực lực khó lường của Thiên Môn.
Một chuyện cũng đáng để nhắc đến là trong vòng nửa tháng này, gia tộc Raphael ở phía tây thành phố New York, cùng với tộc Sato của Nhật Bản đều cử người đến Tây Ninh, nghĩ cách tiếp xúc với người của Lâm Bình.
Sau khi biết tin Hóa Cảnh Tông Sự của mình chưa bị
Lâm Bình giết, hai gia tộc vô cùng phấn khích. Cử người đến bàn bạc với Lâm Bình, xem làm cách nào mới có thể thả người!
Chỉ có điều, Lâm Bình từ chối thả người.
Anh chỉ bảo Chu Thanh hồi âm một câu “vẫn chưa đến lúc”! Sau khi loại bỏ Thiên Môn, khiến toàn cầu khiếp sợ, lúc đỏ Lâm Bình mới dừng.
Đến lúc đó, có một ví dụ hiển hiện như Thiên Môn, những người đứng đầu bị Lâm Bình bắt, các thế lực của họ dĩ nhiên sẽ mang đến cho anh thành ý lớn nhất.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Cuối cùng đã đến cuối tháng mười hai.
Ngày ba mươi tháng mười hai.
Lâm Bình dự định cùng Chu Thanh đến Úc! Bởi vì cuộc thi mà Thiên Môn tổ chức có địa điểm xuất phát nằm ở bến cảng của Úc.