"Sao... Sao có thể thế này? “Sao Victor lại bại được chứ?" Lưu Sa Bửu và Brook nhìn thấy một màn này, cả hai đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Victor được tôn là "Thần” ở Thiên Môn
Là tín ngưỡng của tất cả bọn họ. Là sự tồn tại bất khả chiến bại
Nhưng hiện giờ, Chân Ti Kình của Lưu Sa Bửu không chỉ không phá vỡ được nắm đấm của thằng nhãi người Việt Nam đó, mà ngược lại còn bị thắng nhãi người Việt
Nam dùng một nắm đấm đánh bay? Mà Trương Hổ theo đó đi lên, đôi mắt cũng thu hẹp lại. Lâm Bình này lại có thể một đẩm đảm bay Victor của
Thiên Môn? Lúc này, trong lòng Trương Hổ tràn ngập vui mừng.
May mà lúc đón em họ anh ta ở sân bay quốc tế Thành phố Mộc Ngư, anh ta cảm nhận được sự uy hiếp của Lâm Bình nên đã thông minh lựa chọn cúi đầu.
Chứ không ỷ vào đang ở Úc và đảm thế lực dưới quyền anh ta mà tùy tiện ra tay với Lâm Bình, “Quả nhiên!”
So với sự kinh hãi của Lưu Sa Bửu và Brook thì trên mặt Makino còn mang thêm nụ cười gượng.
Trước đây, cô ta đoán Lâm Bình ỷ có chỗ dựa nên chẳng sợ điều gì như vậy thì chắc cũng chẳng sợ gì Victor.
Bây giờ xem ra, đúng thật là như vậy.
Nhưng mà. Tuy Makino đoán đúng, nhưng cô ta lại không hề vui vẻ vì việc bản thân cô ta “dự liệu như thần”.
Mà ngược lại lạnh run cả người!
Nếu như Victor cũng không đấu lại được Lâm Bình...
Vậy hậu quả đối với Thiên Môn mà nói, tuyệt đối là tại họa đáng sợ
Cho dù Victor thật sự không đấu lại được với Lâm Bình, nhưng bản thân ông ta là người siêu phàm hàng đầu, Victor còn có thể không cần đến du thuyền mà bước đi trên biển.
Một khi người đã đạt đến trình độ như Victor muốn chạy trốn, thì cho dù là người mạnh có cùng cấp bậc cũng phần lớn là không giữ được.
Nhưng, nếu như thật sự là như vậy.
Vậy thì kết cục của những người còn ở lại trên du thuyền như bọn họ có thể tưởng tượng ra được.
Tổng cộng cả đám tay chân của Thiên Môn ở trên du thuyền thì có khoảng hai, ba trăm người.
Lâm Bình không thể giết sạch những người này.
Nhưng, cô ta Lưu Sa Bửu và Brook, những người cấp cao của Thiên Môn, tuyệt đối sẽ không có chuyện Lâm Bình bỏ qua cho bọn họ.
Hơn nữa, Makino còn biết.
Người phụ nữ người Việt Nam đang đứng bên cạnh cô ta cũng là một Tông Sư Hóa Cảnh!
Trước đây, cô ta còn chưa cảm nhận được chút nào chân lực trên người Lâm Bình và Chu Thanh. Nhưng hiện giờ, cô lại có thể cảm nhận thấy nó một cách rõ ràng.
Giống như đại dương bao la.
Nghĩ đến đây, nét mặt Makino càng trở nên tuyệt vọng.
Nhưng mà.
So với sự tuyệt vọng của Makino, hay là sự kinh hãi của Lưu Sa Bửu và Brook, thì còn có sự hoang mang lo sợ của những du khách giàu có khác.
Victor, người vừa bị một đấm đánh bay, ngoại từ sắc mặt thay đổi lúc ban đầu thì ông ta rất nhanh đã phục hồi lại sự bình tĩnh.
Một đấm vừa rồi Lâm Bình đánh bay ông ta, trong mắt mọi người thì chính là Lâm Bình đã đánh bại ông ta.
Nhưng trên thực tế, một đấm này không hề tạo nên vết thương quá lớn cho ông ta.
Có thể nói là cực kỳ nhỏ.
Chỉ là nhìn thì có vẻ đáng sợ mà thôi.
Victor ổn định dáng vẻ, nhìn Lâm Bình, trầm giọng nói: “Cậu là Lâm Bình, người đã giết chết Trần Tấn Long?
Hiện nay, trên thế giới, tiếng Việt là ngôn ngữ có số lượng người dùng nhiều nhất, đồng thời lại là một trong những ngôn ngữ chính của Liên Hiệp Quốc. Victor đã sống hơn trăm tuổi, tiếng Việt của ông ta thậm chí còn tốt hơn cả Makino. “Đúng vậy!” “Nếu ông đã đoán ra tôi là ai, vậy hẳn là ông cũng đã biết lý do tôi đến giết ông rồi!”
Sau khi đấm bay Victor, Lâm Bình chống tay đứng đó chứ không hề lập tức tiếp tục ra tay.
Một đấm vừa rồi, Lâm Bình cũng chỉ là thử thăm dò mà thôi. Thử xem rốt cuộc thực lực của một ông già sắp xuống lỗ như Victor là như thế nào!
Dù sao hiện giờ Lâm Bình còn chưa khôi phục lại Thần Cảnh. Tuy anh tự tin bản thân vô địch trong Hóa Cảnh, nhưng nếu như ông già Victor này một lòng muốn trốn thì chuyện có thể ngăn ông ta lại hay không, Lâm Bình không quá chắc chắn.
Nhưng hiện giờ, trong lòng Lâm bình đã có đáp án rồi.
Thực lực của ông già Victor này quả thật là đỉnh cao trong Hóa Cảnh.
Thực lực cao thâm khó dò!
Nhưng, ông ta đã quá cao tuổi rồi.
Khí huyết đã không còn như ở thời kỳ đỉnh cao nữa.
Sức chiến đấu đã giảm đi nhiều.
Hôm nay, giữ lại vị Victor của Thiên Môn này cũng chẳng có bao nhiêu hồi hộp. “Rốt cuộc cậu có quan hệ gì với chiến thần Việt Nam, Lâm Thanh Sơn?”
Cuối cùng, Victor lên tiếng hỏi.
Đây mới là vấn đề luôn quấy nhiễu ông ta. Cập nhật chương mới n*hất tại TгцуeлАРР.coм
Đến hiện giờ Chung Hiểu, người ông ta phải đến Việt Nam, vẫn chưa báo tin về cho ông ta, rốt cuộc Lâm Bình và Lâm Thanh Sơn có quan hệ thế nào. "Vào lúc tôi chém chết ông, tôi sẽ nói cho ông biết. Lâm Bình cười lạnh, nói. “Vậy cậu có phần cũng quá tự tin rồi đó!”
Trên khuôn mặt già nua của Victor cũng lộ ra một nụ cười lạnh.
Cùng lúc đó, trên người Victor đột nhiên bạo phát một luồng uy lực trước nay chưa từng có.
Người đang vây quanh Victor đều bị luồng uy lực này ào ào ép tới mức họ phải liên tục lùi lại.
Thậm chí có không ít người bị ép tới quỳ luôn xuống. Sau đó
Một luồng chân lực vô cùng mạnh mẽ đột nhiên bạo phát ra từ trong người Victor, bắn thẳng vào trong không trung, ngưng tụ thành một cánh tay lớn đến hai mét.
Hung hãn đánh về phía Lâm Bình.
Uy lực cuồn cuộn ngất trời!
Một chưởng này đủ để đánh nát một ngọn núi nhỏ. Chiêu này giống như Chân Ti Kình lúc trước, vẫn là thủ đoạn công kích với uy lực cực lớn của Victor.
Bàn tay cực đại này còn chưa rơi xuống mà khí lực mà nó mang theo đã gào thét xông đến, Trực tiếp khiến một vài công trình giải trí xung quanh sụp đổ.
Thế nào là siêu phàm?
Đây chính là sức mạnh của người siêu phàm.
Không sợ sức mạnh của lực lượng vũ trang hiện đại. “Trò vặt vãnh!”
Đối mặt với một chiêu mạnh mẽ ác liệt này của Victor, Lâm Bình cười lạnh một tiếng.
Anh đưa tay phải ra, đánh ra một chưởng vào trong không khí.
Giống như Như Lai Thần Chưởng của nhân vật chính giảng từ trên trời xuống trong những bộ phim võ thuật, một dấu tay chân nguyên mà mắt thường có thể nhìn thấy được đột nhiên xuất hiện.
Uỳnh!
Hai dấu tay đâm thẳng vào nhau trong không trung.
Giống như pháo hoa bùng nổ trên bầu trời.
Trong nháy mặt, một làn sóng khí lực đột nhiên lan ra!
Đống ghế tựa xung quanh chịu sự tác động của khí lực này, lập tức hóa thành bột.
Du khách đã trốn đi ra xa từ lâu.
Nhưng, xung quanh còn rất nhiều tay chân của Thiên môn, bố trí canh phòng xung quanh.
Nhưng vào thời khắc này, hàng chục người đều bị đánh bay đi.
Hoặc là bị thương nặng, hoặc là chết ngay tại chỗ.
Lần này.
Trong đôi mắt của Victor đã xuất hiện một tia trầm trọng.
Ông ta biết bản thân đã gặp phải kẻ địch lớn rồi.