Chương 269: Victor lại thua?
Chỉ cần có hi vọng giết được Lâm Bình thì Victor sẽ không bỏ qua.
Bởi vì, một khi ông ta bỏ qua, chạy trốn khỏi du thuyền, thì trên cơ bản cũng có nghĩa là ông ta từ bỏ Thiên Môn.
Trừ phi thật sự có chuyện không thể làm, nếu không Victor sẽ không lựa chọn chạy trốn!
Lâm Bình thấy vậy.
Bỗng nhiên dừng lại. "Cũng khá là trọng nghĩa."
Lâm Bình khẽ nhếch khóe miệng cười lạnh. "Đáng tiếc, ông vẫn phải chết như vậy!"
Đi vào Thiên Môn của Tây Ninh Việt Nam, lúc Trần Tấn
Long đi bắt Tô Uyên thì cũng đã định trước rồi. "Lâm Bình, là cậu ép tôi, hôm nay tôi nhất định phải khiến cậu chết bằng cách đau khổ nhất
Victor nổi giận quát lên một tiếng.
Tinh khí thần đã đạt đến đỉnh cao
Trạng thái cơ thể lớn tuổi của ông ta dường như cũng khôi phục lại được dáng vẻ trung niên.
Sau đó Victor chắp tay trước ngực, từ phía trên đỉnh đầu Lâm Bình, mạnh mẽ chém xuống.
Trong nháy mắt, một luồng khí lực vô cùng mạnh mẽ, bộc phát ra.
Nó chém thẳng về phía Lâm Bình.
Lâm Bình và Victor đang ở giữa mặt biển, phía dưới luồng khí lực này đều bị tách ra, hướng về hai phía tạo lên vô số bọt nước.
Nhóm người đứng ở phía trên du thuyền, nhìn thấy tình cảnh này thì vẻ mặt lập tức thay đổi.
Lúc này Lưu Sa Bửu và nhóm người Brook lại dâng lên niềm hy vọng một lần nữa. Lúc này cho dù Vitor không giết chết được Lâm Bình, nhưng hắn có thể một địch một
Dù sao, cho dù cách xa như vậy, bọn họ cũng có thể cảm nhận được một đòn uy thế đáng sợ này của Victor.
Nhóm người Lưu Sa Bửu không hề nghi ngờ rằng, nếu một đòn này của Victor chém ở trên du thuyền thì sẽ mang đến sự tổn hại vô cùng lớn cho du thuyền. "Một đòn này của ông rất mạnh nhưng vẫn chưa đủ!"
Lâm Bình cười lạnh một tiếng.
Đạp chân xuống.
Lập tức vô số chân nguyên dung nhập vào bên trong nước biển.
Sau một khắc.
Mặt biển trực tiếp bị xé nứt.
Một dòng nước biển hóa thành đầu Giao Long, đột nhiên phá vỡ mặt biển, gào thét vượt ra
Mang theo uy thế ngập trời
Sóng lớn cuồn cuộn nổi lên mấy trượng.
Há to miệng ra.
Đột nhiên nuốt khí lực có thể chém một chiếc xe hơi thành hai mảnh do Victor chém ra kia vào trong bụng. "Điều này. . . Điều này sao có thể?" Đôi mắt Victor co lại mãnh liệt.
Nhưng mà đầu Giao Long Hải kia, sau khi nuốt khí lực cũng không dừng lại chút nào, giống như nộ long lao ra biển lớn, gào thét xoay quanh, phi thẳng đến chỗ Victor.
Sắc mặt Victor thay đổi, bàn chân đạp mạnh trên mặt biển. Ngay lập tức, mặt biển lõm xuống dưới, mà Victor thì bị bắn ra ngoài. "Tram Long!"
Victor hét lớn một tiếng.
Trên nắm tay xuất hiện khí lực tơ tằm được biến hóa từ nội lực trong cơ thể một lần nữa.
Sau đó, đột nhiên đánh vào trên đỉnh đầu Giao Long
Hải.
Ngay lập tức vô số khí lực tơ tằm quấn quanh xung quanh Giao Long được biến hóa từ nước biển.
Sau đó chém xuống.
Trong chốc lát, đầu Giao Long được biến hóa từ nước biển tan vỡ ra, lại hóa thành vô số nước biển lần nữa, lả tả rơi xuống, giống như mưa to, xối xả rơi trên mặt nước biển. "Đến tôi!" "Vịnh Xuân chưởng!"
Mà vào lúc Victor đánh tan Giao Long được biến hóa từ nước biển, thì Lâm Bình xuất hiện trước mặt ông ta một lần nữa, sau đó đánh một chưởng tới.
Nhìn như bình thường không có gì lạ, rất giống như một người bình thường vung ra một đấm.
Thậm chí cũng không giống như trước đó, một chưởng có thể làm nổ không khí, mang theo tiếng nổ âm ầm.
Một chưởng này giống như phong cách cổ xưa. Trở lại nguyên trạng!
Trước đây chính Lâm Bình đã từng truyền dạy Vịnh Xuân chưởng cho Trần Chính Quốc một lần cuối cùng!
Nhưng, uy lực của một chưởng này lại vượt qua bất kể các chưởng khác trước đó của Lâm Bình. Victor cũng tranh thủ thời gian đánh ra một chưởng giống như vậy.
Lúc này, sức chiến đấu của ông ta đang đứng ở đỉnh cao, nên Victor vô cùng tự tin sẽ không thua Lâm Bình.
Nhưng mà, trong nháy mắt từng chưởng chạm vào nhau thì Lâm Bình bị dao động lùi về sau ba bước. Mà Victor lại bị bay ngược ra ngoài một lần nữa.
Lần này, Victor trực tiếp bị Lâm Bình đánh rơi vào trong biển.
Bọt nước bắn lên cao mấy mét. Giờ phút này, tất cả mọi người trên du thuyền lại bị kinh hoảng lần nữa. "Victor, lại... Lại thua?" Cập nhật nhanh n*hất trên Tamlinh247.vn
Mặt mũi Lưu Sa Bửu và.Brook trắng bệch.
Makino thì hoàn toàn không còn ôm lấy bất kỳ một hy vọng nào nữa.
Hiện tại trong đầu có ý nghĩ nếu Victor chết rồi, hoặc là chạy trốn thì cô ta nên làm gì?
Lâm Bình sẽ giết cô ta hay không?
Nếu trước đó Makino còn có thể cảm thấy, với cơ thể chưởng rũ gợi cảm này của mình, có lẽ còn có thể làm Lâm Bình rung động, lại thêm thực lực không tầm thường của mình sẽ khiến cho Lâm Bình thu nhận mình dưới chưởng của anh.
Cho dù là làm một người hầu cũng được.
Nhưng bây giờ Makino lại nảy sinh nghi ngờ đối với cơ thể quyến rũ và sức hấp dẫn của mình.
Nếu như Lâm Bình lưu luyến cơ thể của mình, thì trước đó sẽ không lỗ mãng đối với cô ta như vậy.
Mình, sẽ chết sao?
Ngay vào lúc Makino đang suy nghĩ cách để cứu mạng mình thì bỗng nhiên mặt biển lại trào lên một cơn sóng gió động trời.
Sau đó, đột nhiên Victor vọt ra từ bên trong nước biển.
Cả cơ thể ướt sũng giống như con chuột lột. "Lâm Bình, cậu đáng chết, cậu đáng chết!"
Mặt mũi Victor tràn đầy oán giận.
Với tư cách là cường giả siêu phàm uy tín thành danh đã lâu, cho dù là trên quốc tế, ông ta cũng hưởng thụ sự nổi tiếng này.
Trên bảng xếp hạng hắc ám của trang mạng ngầm lớn nhất trên trái đất này, Victor ghi tên ở vị trí thứ tám. Nhưng hôm nay ông ta lại không đánh lại được một tên nhóc trẻ tuổi của Việt Nam.
Đây là nỗi sỉ nhục to lớn "A!"
Victor hét to một tiếng.
Hai tay ông ta đánh liên tiếp trên mặt biển, tạo nên vô số bọt biển.
Sau đó, trong nháy mắt tất cả bọt biển tạo thành hàng ngàn giọt nước.
Sau đó, một tay Victor vung ra, tất cả những giọt nước trên không trung tạo thành châm nước vô cùng nhỏ, tạo thành một mạng lưới châm nước nhỏ lít nha lít nhít, đột nhiên bắn về phía Lâm Bình. "Khai hỏa!"
Cùng lúc đó, Victor hét to một tiếng về phía du thuyền. Nhóm người Thiên Môn phía trên du thuyền, đầu tiên là sửng sốt một lát.
Sau đó, Lưu Sa Bửu lập tức phản ứng lại.
Sau đó, bảo tất cả cấp dưới Thiên Môn, cầm súng chĩa thẳng về phía vị trí của Lâm Bình, cùng nhau khai hỏa.