Chương 280: Đụng độ!
Sau khi Lâm Bình và Blake đứng cách xa nhau thì chỉ trong nháy mắt hai người họ đã lao vào để chạm trán nảy lửa.
Chẳng mấy chốc mười chiêu đã trôi qua.
Âm thanh nổ tung liên tục xé tan bầu không khí và không hề để yên cho bất kì thứ gì xung quanh. Được một lát thì hai người lại tách ra. "Cơ thể cậu mạnh mẽ hơn tôi tưởng." Blake hơi giật mình nhưng tay ông ta thì lại chẳng chậm đi tí nào.
Blake giơ tay sang bên cạnh với lấy thứ gì đó và tảng đá trang trí công viên to đâu đó bằng chiến xe hơi bị ông ta lôi lại và cầm dễ như trở bàn tay.
Chẳng mấy chốc tảng đá đó đã lao đi như bay với tốc độ và sự dữ dằn của viên đạn có thể dễ dàng lấy mạng người, nó đang vụt thẳng về phía Lâm Bình.
Dù là một chiếc xe tăng đứng đó thì tảng đá cũng đập cho nát bươm như đừng nói tới người bình thường. "Phá!" Đột nhiên Lâm Bình giơ tay lên đấm tảng đá khổng lồ đó thành thật nhiều miếng đá vụn bay đầy trời. Sau đó, Hợp Chỉ Thành Kiểm, thanh kiếm đó chém thẳng về phía trước.
Ảnh nguyên kiểm cao vài trượng xuất hiện vài bắn ngược về phía Blake với tốc độ nhanh hơn cả tảng đá lúc nãy. "Được lắm, tôi cũng muốn chống mắt lên xem cậu bạn trẻ chiến thần nước Việt này có tài cán gì." Blake cười ha ha. Bây giờ ông ta đang gấp gáp không thể chờ những pha chiến đấu nhẹ nhàng rồi lại sung sướng thoải mái không sao tả được.
Nếu bây giờ ông chưa kịp tìm Trần Mạng Hữu thì lấy tạm Lâm Thanh Sơn để tập luyện tay chân tí cũng là một lựa chọn khá hợp lý.
Tuy là trước đó ông ta đã đồng ý vụ cá cược với Lâm Bình nhưng trên thực tế Blake cũng không quan tâm gì tới nó là mấy. Đằng nào thì ông ta cũng có tự tuyệt đối mình có thể đánh bại Lâm Bình.
Tới lúc đó Lâm Bình vẫn phải nói hết tất cả những gì anh biết với ông ta không giấu diếm bất kì điều gì!
Những người như bọn họ luôn phải xem lời hứa nặng hơn ngàn cân, một khi đã nói ra thì không bao giờ thay đổi.
Bấy giờ, Blake cũng giơ nắm đấm lên vung về phía ảnh kiếm như Lâm Bình đã đẩm nát tảng đá lúc nãy.
Chân nguyên như làn sóng siêu âm mạnh đột nhiên bùng nổ từ nắm đấm của Blake va chạm vào thanh kiếm của Lâm Bình.
Râm!
Sức mạnh lập tức lan rộng ra như hòn đá rơi xuống mặt nước phẳng lặng tạo thành bọt nước bắn tung tóe rồi lại khiến mặt nước gợn sóng. Nó khiến tất cả cây cối và hoa cỏ được gieo trồng trong công viên đều bị chặt đổ nghiêng ngả.
Sau đó.
Cả người Blake bỗng bay lên trời như quả bóng được bơm căng khí và nắm đấm liên tục vòng lên tạo thành hàng ngàn cú đấm ngọn xé toang bầu không khí ùn ùn bay thẳng đến chỗ Lâm Bình tạo thành áp lực cực kì mạnh mẽ. Những cú đấm đó không giống với những cú đấm
Victor từng vung ra, dù có hình ảnh nhưng không phải là thực thể. Cú đấm của Blake là thật còn hơn chữ thật.
Nó chẳng khác gì những nắm đấm thật từ bàn tay người lao thẳng đến những vị trí nguy hiểm nhất trên người Lâm Bình với tần suất cao không ngờ đến. "Đúng là ông chỉ thiếu quãng đường rất ngắn nữa để đạt tới cảnh giới của thần!" Lâm Bình không hề hoảng hốt tí nào, anh còn bình tĩnh lên tiếng.
Khi đã ngưng tụ chân nguyên thành hình dạng thực thế này thì chắc dõi mắt khắp cả thế giới này cũng không tìm thấy được bao nhiêu người.
Anh vừa nói xong thì hàng ngàn viên đá nhỏ vừa bị anh đánh nát từ tảng đá lớn lúc nãy bất ngờ bay lên và ghép lại thành bức tường chắn trước mặt anh. "Phá!" Lâm Bình hét lên, tất cả những viên đá ấy bắt đầu lao đi chẳng khác gì đạn của hàng ngàn thanh súng bắn tỉa cùng bóp còi một lần.
Bop!
Bop!
Bop!
Tiếng nổ mạnh liên tục vang lên trong không khí.
Tất cả nằm đấm đều bị mấy viên đá nhỏ cản lại giữa không trung và chẳng có cái nào chạm đến được một góc áo của Lâm Bình.
Xem ra tôi đã đánh giá cầu quá thấp rồi!" Vẻ lo lắng và nặng nề bắt đầu hiện lên trên mặt Blake.
Những Hóa Cảnh Tông Sư bình thường ngoài kia không thể có khả năng ngưng tụ chân nguyên thành thực thể mạnh bằng ông ta được, có thể nói khoảng cách ấy cực kì to lớn như trời với đất. Đối mặt với hàng ngàn năm đầm lao đến thế này, dù có thể ngăn cản được một phần thì cũng không bao giờ cản được tất cả.
Thế mà Lâm Bình chẳng những cản được hết tất cả mà anh còn chẳng tổn bao nhiều sức lực vào đó! "Làm Thanh Sơn, cái danh hiệu chiến thần nước Việt ấy hoàn toàn xứng đáng với cậu!" Blake gật đầu. "Blake à, mấy cái chiều bình thường đó của ông không thể tạo thành thương tổn nào với tôi cả. Chi bằng ông cứ lấy mấy chiêu ông dùng để dành bấy lâu nay ra để thử một lần đì thì tốt hơn." Lâm Bình thản nhiên nói.
Thế à?" Blake chợt cười khẩy. Ủng hộ team chúng mình bằn*g cách theo dõi truyện tại Tamlinh247.vn
Tuy ông buộc lòng phải thừa nhận rằng Lâm Bình rất mạnh nhưng điều đó không có nghĩa là ông ta xem anh như đối thủ đáng để mình phải dốc hết sức.
Mấy chiêu ông ta g góp giấu nghề bao lâu nay để dành lại cho Trần Mạng Hữu cơ mà. “Lâm Thanh Sơn, Victor từng đến tìm tôi để học hỏi, ngoài trả lời những câu hỏi cũng như khúc mắc cậu ta đưa ra thì tôi còn dạy cho cậu ta vài mảnh khỏe hay họ, chắc là cậu đã được thưởng thức rồi! Hôm nay tôi sẽ cho cậu mở mang kiến thức thêm một lần nữa!"
Dứt lời, Blake vung tay lên liên tục và mười ngón tay của ông ta như con nhộng tầm đang nhả tơ bắt đầu ngưng kết ra hàng ngàn sợi tơ trắng toát
Tất cả những sợi tơ trắng đó giống hệt như kình khí Thực Ti Victor từng sử dụng ngày đó.
Điểm khác biệt duy nhất nằm ở chỗ Kình Khí Thực Ti Victor tạo ra không nhiều bằng số lượng ngưng tụ từ tay Blake và cũng không thể tạo thành tơ thật trắng toát như thứ Blake có thể làm được.
Nếu Victor Kình Khí Thực Ti của Victor chỉ là những sợi sương mì mờ ảo thỉ Kình Khí Thực Ti của Blake lại chắc chắn như sợi dây thừng bằng kim loại mạnh mẽ nhất thế gian.
Thấy thế, Lâm Bình bỗng chốc trở nên nặng hề hơn hẳn nhưng anh lại không nao núng trong vấn đề này!
Dưới cảnh giới của thần thì tạm thời vẫn không thể trở thành đối thủ của anh được! "Đúng lúc, tôi cũng muốn được mở mang kiến thức xem sức mạnh thật sự của Kinh Khí Thực Tỉ là gì đấy!" Lâm Bình thản nhiên nói.
Sau đó, Lâm Bình bỗng nhấc chân lên, anh lao thẳng về phía Blake như mũi tên hình người nhanh như tia chớp.
Cú đấm ngang trời! "Ha ha ha, cậu bị lừa Lâm Thanh Sơn ạ!"
Khi Lâm Bình bắt đầu cử động thì Blake chợt nở nụ cười như thể âm mưu của ông ta vừa được thực hiện. Lâm Bình đã xuất hiện ngay trước mặt Blake.
Hàng ngàn sợi tơ kình khí ẩn mình trong khoảng không, chẳng có máu mè sắc hương vị gì cả nhưng nó lại chợt hiện lên và không hề mất quá nhiều thời gian để quấn lấy Lâm Bình.
Nó quấn quanh người anh như xác ướp, hết vòng này đến vòng khác.
Song, những sợi tơ được ngưng tụ không phải là miếng vải quần xác ướp bình thường.
Dù là bất kì thứ gì kể cả hợp kim cứng rắn nhất trên đời này cũng bị cắt thành mấy miếng chứ nói chi là cơ thể người!
Lâm Thanh Sơn, nguy hiểm!