Chương 285: Lần đầu tiên rung động với một người đàn ông
Lâm Bình không ở lại lâu.
Công viên có rất nhiều người, phức tạp không thể nào tả nổi. Sau khi bắt chuyện với Đinh Hân Vi và Lâm An Tuyền xong thì anh cùng với Chu Thanh, Makino bỏ đi.
Đinh Hân Vi nhìn theo bóng lưng đám người Lâm Bình, noi: "An Tuyền, nhìn thế nào cũng không thấy Lâm Bình giồng đại ca của thế lực đen tới tí nào." Đinh Hân Vi lẽ lưỡi, cười khẽ nói.
Hôm đó bọn họ trông thấy rất nhiều người mặc đồ đen kh lưng cúi đầu chào Lâm Bình, sau đó họ đã đưa ra kết luận anh là anh đại của một thế lực nào đó trong thế giới ngầm.
Điều đó có thể giải thích tại sao tên đầu đinh trên máy bay kiêu căng và ngạo mạn là thế nhưng sau khi xuống máy bay vẫn phải cúi đầu với Lâm Bình dù người của mình đã có mặt. "Không nên trông mặt mà bắt hình dong. “Ngài Blake đó trông cũng có giống người mạnh nhất của nước Úc đâu, nếu gặp ông ta ngoài đường thì ai mà biết được?" Lâm An Tuyền khẽ cười nói. "Cũng đúng ha." Đinh Hân Vi bĩu môi: "Thì đẳng nào cũng không giống người xấu" "Thế cậu nói xem Lâm Thanh Sơn chiến thần nước Việt chúng ta đó có quay lại và đang đi trong dòng người này và thậm chí còn chạm mặt chúng ta nhưng không ai nhận ra không nhỉ?" Đinh Hân Vi lại hào hứng hỏi.
Lâm An Tuyền lườm Đinh Hân Vi.
Nhưng mà cũng có thể lắm!
Chiếc xe Lâm Bình ngồi để đến đây đang nằm giữa đám đông, Lâm Bình lại không muốn gióng trống khua chiêng nên tạm thời để nó lại.
Khi Lâm Bình dẫn Chu Thành và Makino vất vả chen ra khỏi đám người để ra khỏi công viên thì sau lưng có tiếng người vang lên: "Cậu Thanh Sơn."
Nghe thế, Lâm Bình đừng bước xoay người lại .
Anh trông thấy người giàu nhất nhì vùng phía nam Mạnh Nguyên Trung và cô con gái Mạnh Tuyết Ly và ông quản gia già Triệu Thạch vội vàng đi tới chỗ bọn họ.
Trước đó Mạnh Nguyên Trung luôn dõi mắt tìm bóng dáng Lâm Bình nhưng tìm mãi vẫn không thấy, ông ta cứ tưởng Lâm Bình đã đi từ lâu rồi.
Không ngờ thất tha thất thiểu ra khỏi công viên thì lại trông thấy Lâm Bình nên vội vàng chạy tới bắt chuyện. "Chào ông Nguyên Trung, cô Tuyết Ly và quản gia Thạch!" Lâm Bình lần lượt chào hỏi từng người một.
Mạnh Nguyên Trung đến đây anh cũng không bất ngờ gì mấy vì ngoài ông ta thì Lâm Bình còn trông thấy mấy Hóa Cảnh Tông Sư và rất nhiều Nội Kình Võ Gia khác của nước mình.
Nhưng Lâm Bình không quen thân gì nên coi như không thấy. “Chúc mừng cậu Thanh Sơn đã đánh bại Blake, trận chiến này có ý nghĩa cực kì to lớn với nước Việt chúng ta. “Điều khiến tôi luyến tiếc nhất là không được tận mắt xem cuộc chiến." Mạnh Nguyên trung hào hứng nói.
Lâm Bình thắng Blake chứng minh rằng nước Việt có thể giảm nát giới tu luyện võ đạo của Úc cưới chân Cùng là người Việt Nam nên ông thấy rất hãnh diện!
Nhưng song song đó là nỗi tiếc nuối khi không được tận mắt xem cuộc chiến này! "Sau này vẫn còn rất nhiều cơ hội." Lâm Bình cười nói.
Nghe thế, Mạnh Nguyên Trung thoáng ngẩn ngơ, chẳng lẽ sau này Lâm Bình định sang các nước khác để thách đấu những người mạnh hơn nữa ư?
Lâm Bình không giải thích gì nhiều.
Mạnh Tuyết Ly nhìn Lâm Bình với đôi mắt xinh đẹp chất chứa những tia sáng lấp lánh.
Cô ta rất muốn được nói chuyện với Lâm Bình nhiều hơn.
Nhưng lời lên đến miệng Mạnh Tuyết Ly lại phát hiện ra giữa mình và Lâm Bình chẳng có chủ đề chung gì để nói với nhau cả
Bấy giờ, Mạnh Tuyết Ly lại trở nên ủ rũ.
Cô ta và Lâm Bình thật sự không phải là người của cùng một thế giới. “Nếu đã gặp được nhau thì cùng ăn bữa cơm đi." Lâm Bình nói. "Nếu cậu đã lên tiếng thì từ chối cũng không hay.” Mạnh Nguyên Trung vui vẻ ra mặt.
Với những người bước trên con đường tu luyện võ đạo thì ông ta có rất nhiều câu hỏi, nếu có thể nhờ Lâm Bình nhắc nhở đôi câu thì chắc chắn tất cả mọi chi tiết dù là nhỏ nhất đều có tác dụng rất tốt với Hóa Cảnh Tông Sư như ông ta.
Sau đó, Makino vội vàng sắp xếp bữa trưa.
Trên bàn ăn, Lâm Bình lần lượt nói hết những điều mình biết cho tất cả mọi câu hỏi Mạnh Nguyên Trung đặt ra, không hề giấu đi bất kì điều gì khiến Mạnh Nguyên Trung phục Lâm Bình sát đất và biết ơn không sao tả xiết.
Nên biết rằng hầu hết người bước đi con đường võ đạo này đều thích giữ lấy cho mình. Dù là tốt hay không tốt thì cũng không chia sẻ những thứ mình đúc kết được cho người khác.
Nhất là thời kì trước giải phóng, việc giữ kín miệng như bưng được đẩy lên đến mức cao nhất.
Mãi đến khi khoa học kỹ thuật bắt đầu phát triển lên và võ đạo trở nên mai một, tư tưởng con người ta mới bắt đầu mở rộng, không còn ích kỉ và giữ lấy như ngày xưa, cảnh các môn phái mọc lên như nấm, mọi người tranh đua nhau không còn thì tình huống này mới tốt lên.
Nhưng có những vấn đề mấu chốt quyết định thì họ vẫn giữ khư khư cho mình. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Tamlinh247.vn
Ngoài những người thân thiết nhất thì không ai được nói ra ngoài.
Nhưng Lâm Bình thì khác.
Thậm chí anh còn nói thẳng tất cả những điều Mạnh Nguyễn Trung muốn hỏi ra trước mặt tất cả mọi người. Để Triệu Thạch đi cùng và Makino cũng gắt hái được kha khá.
Sau khi ăn xong.
Lâm Bình chào tạm biệt gia đình Mạnh Nguyễn Trung vì anh phải đến trụ sở của Thiên Môn, "Coase Del". "Cha, con cũng muốn luyện võ. Sau khi bọn Lâm Bình đi hết thì Mạnh Tuyết Ly đột nhiên quay sang nói với Mạnh Nguyễn Trung
Ông ta nghe thể cũng giật mình.
Trước kia ông ta từng có ý định giúp con gái mình luyện võ nhưng con đường võ đạo này cực kì vất vả và gian khổ, ông ta không nỡ để Mạnh Tuyết Ly chịu cực khổ và Mạnh Tuyết Ly ngày xưa cũng là cô công chúa cành vàng lá ngọc nên không có hứng thú gì với thứ này.
Mạnh Nguyễn Trung đã gạt nó sang một bên từ lâu. Nhưng nay Mạnh Tuyết Ly lại chủ động nói mình muốn học.
Mạnh Nguyên Trung lập tức hiểu ra suy nghĩ trong lòng con gái mình. “Tuyết Ly, luyện võ vất vả lắm đấy." Mạnh Nguyên Trung nói. “Con không sợ cực khổ." Mạnh Tuyết Ly cắn răng, kiên quyết nói.
Dù cô ta là con gái một của Mạnh Nguyễn Trung nhưng ngày xưa cô ta không hề nghĩ tới việc mình sẽ tiếp nhận tập đoàn Mạnh thị, trở thành nữ doanh nhân thành dat.
Có thể nói là ngực lớn nhưng chỉ không lớn.
Thế nhưng hôm nay cô ta lại bị Lâm Bình hấp dẫn. Rung động với anh.
Đây là cảm giác cô ta chưa từng trải qua trong suốt hai mươi mấy năm cuộc đời mình.
Dù nơi cô ta sống có rất nhiều cậu ấm cô chiêu nhà trâm anh thế phiệt, người tài giỏi nhiều như nêm cối nhưng Mạnh Tuyết Ly sinh ra trong gia đình thượng lưu chưa từng có cảm giác rung động với một người nào.
Đây là lần đầu tiên cô ta rung động với một người đàn
Dù đó chỉ là tình yêu đơn phương không hồi kết. ông.
Khi cô ta nhìn thấy Chu Thanh và cô gái người nước ngoài đó có thể theo bên cạnh Lâm Bình vì họ biết võ và có thể nói chuyện được với anh thì Mạnh Tuyết Ly lại phát hiện ra mình có một mục tiêu trong đời rồi.
Cô ta không muốn làm con gái nhà giàu "bình thường" nữa.
Cô ta mong một ngày nào đó mình có thể nói thật nhiều chuyện trên đời với Lâm Bình, dù không thể đứng cùng một độ cao với Lâm Bình thì cô ta vẫn muốn mình có đủ tư cách để đứng bên cạnh anh như Chu Thanh vậy.