"Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà đã có tổng cộng ba người Siêu Phàm chết trong tay anh ta rồi, đã thế còn đánh bại người giỏi nhất nước Úc là Blake nữa." "Lâm Thanh Sơn muốn thành thần hay gì!" "Anh ta hống hách kiêu căng như thế trên đất Úc, chẳng lẽ hoàng gia Úc chịu tha cho anh ta dễ dàng thế ư?" "Nếu ông dám làm thế thì nước Úc sẽ giết đến cùng nhưng Lâm Thanh Sơn ấy à... "Mấy người nói xem rốt cuộc Lâm Thanh Sơn này mạnh đến mức nào, đừng có nói là anh ta đã bước qua Thần Cảnh rồi nha? Nếu không thì sao dám làm việc bốc đồng xốc nổi thế?"
Ba ngày sau, Lâm Bình mở mắt ra.
Trong mắt anh bỗng lóe lên tia sáng. "Chỉ còn một chút nữa là về đến Thần Cảnh rồi, chỉ thiếu chút nữa thôi!" Lâm Bình vui vẻ nói.
Bấy giờ, quyền trượng anh đặt trước mặt đã nát hoàn toàn.
Sau đó, Lâm Bình đứng dậy.
Chuyện ở đây xong rồi, điểm đến tiếp theo là Đảo Phú Quốc!
Lâm Bình còn chưa tính nợ tính nần gì với lão già Triệu Thành Danh đấy.
Nhưng trước khi tới đó anh vẫn còn một việc phải làm đó là hỗ trợ Makino bước qua cảnh giới Hóa Cảnh Tông
Su!
Chỉ có như thế thì Makino mới có đủ sức mạnh để nằm giữ con quái vật Thiên Môn khổng lồ này trong tay! Nghĩ thế, Lâm Bình lập tức tìm người đi chuẩn bị cho anh một cái bồn tắm.
Thấy Lâm Bình ra tới, Makino lập tức chạy tới chỗ anh. "Ngài Thanh Sơn, bây giờ Coase Del đã nằm gọn trong tay chúng ta, tất cả những người có tư tưởng chống đối đều bị loại bỏ hết rồi. Tôi cùng đã đưa những người đắc lực trong tay mình tới trông chừng Coase Del!" Makino bảo cáo với Lâm Bình.
Nói xong, cô ta khá là hào hứng. Cô ta vẫn còn nhớ rất rõ Lâm Bình từng nói sẽ cho mình quản lý Thiên Môn. Dù Lâm Bình mới là người đứng phía sau lèo lái nhưng điều đó vẫn khiến Makino thích thú. "Làm rất tốt." Lâm Bình gật đầu.
Chờ đến khi người của Thiên Môn thêm nước vào đầy bồn tắm xong thì Makino nao nao nhìn Lâm Bình. "Ngài Thanh Sơn, để tôi phục vụ anh tằm nhé?" Makino cắn môi nói.
Với những người đàn ông Việt Nam đã quen ngắm nhìn nét đẹp của người con gái Á Đông như Lâm Bình thì người đẹp đầy quyến rũ của nước khác lại cho họ một cảm giác cực kì khác biệt, chẳng mấy ai giữ được bình tĩnh.
Nhưng Makino biết rõ Lâm Bình chính là người có thể nhìn cơ thể cô ta như vật vô hình.
Vì thế Makino không dám khoe khoang sự gợi cảm của mình trước mặt Lâm Bình nhưng dáng người cô ta nóng bỏng là thể cùng với gương mặt xinh xắn của phương tây, đó là sự hấp dẫn trời ban.
Quyến rũ không sao tả xiết.
Nói xong.
Makino nhanh nhẹn bổ sung thêm: "Ngày Thanh Sơn cứ yên tâm, tôi vẫn còn sạch sẽ."
Tuy Makino cực kì xinh đẹp và gợi cảm nhưng cô ta cũng nổi tiếng tàn nhẫn và hung dữ nên không ai dám đụng vào.
Cô ta đã dùng cơ thể và gương mặt xinh đẹp này như thứ vũ khí tốt nhất để giết rất nhiều người nhưng không một người nào có đủ may mắn chạm vào cô gái này,
Nghe thế, Lâm Bình cười nhạt. Anh giơ tay lên, anh cửa lớn đóng lại. Makino lập tức vui vẻ, nhanh tay cởi quần áo trên người mình. "Ngài Thanh Sơn, để tôi phục vụ anh nhé!" Một lát sau, Makino bắt đầu đi về phía Lâm Bình để cởi quần áo và tắm rửa cho anh.
Lâm Bình cũng chỉ về phía bồn tắm: "Vào đi!" "Hả?" Makino giật mình ngẩn ngơ. "Hôm nay tôi sẽ giúp cô bước vào Hóa Cảnh Tông Sư Lâm Bình bình thản nói.
Nghe thế, Makino lập tức hào hứng hẳn lên.
Điều đó còn rung động hơn bất kì thứ gì trên đời này. Vì quá hào hứng nên máu nóng sôi trào khiến mặt cô ta lại càng đỏ ửng.
Sự quyến rũ và ma mị lập tức hiện lên trên gương mặt xinh đẹp.
Lâm Bình giữ bình tĩnh rất giỏi cũng phải tăng nhịp tim. Nhưng chẳng mấy chốc anh đã đè nén ngọn lửa đang dâng lên trong lòng. "Cô còn chần chừ gì nữa?"
Lâm Bình khẽ nhíu mày. "Dạ thưa ngài Thanh Sơn!"
Makino lập tức hoàn hồn rồi nhấc chân vào trong bồn tăm.
Bấy giờ, Lâm Bình lấy bình nước sinh mệnh trong kho tàng của Victor ra.
Nhìn thấy nó, Makino lại càng xúc động.
Sau đó, Lâm Bình đổ hết tất cả nước thần sinh mệnh vào trong bồn tắm. "Hấp thu là luyện hóa tất cả năng lượng sinh mệnh và đi theo chân nguyên của tôi dẫn nó ra khắp cơ thể. Ủng hộ team ch*úng mình bằng cách theo dõi truyện tại Tamlinh247.vn
Makino không dám lơ là, lập tức bình tĩnh lại.
Nữa tiếng sau!
Lâm Bình rụt tay về
Bấy giờ. trán Lâm Bình đã lấm tấm mồ hôi. Hỗ trợ người khác bước qua Hóa Cảnh cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì cho cam.
May là Makino đã ở mức cao nhất của Nội Kình, hơn nữa cô ta có nền tảng vững chắc nên hấp thu được rất nhiều năng lượng từ nước thần sinh mệnh.
Nếu không, chỉ với sức mạnh của Lâm Bình thì rất khó giúp Makino bước qua Hóa Cảnh.
Nếu làm thế được thì, Hóa Cảnh Tông Sư là thứ có thể tạo ra được bằng sức người! Nhưng hiển nhiên đó là chuyện không thể
Lâm Bình lấy tay về.
Makino nhằm nghiền hai mắt lại còn nước ấm trong bồn thì liên tục sủi bọt như đang sôi lên.
Lại thêm nửa tiếng nữa trôi qua.
Makino đột nhiên mở to hai mắt.
Ánh sáng lóe lên!
Makino thở một hơi thật dài.
Vẻ hào hứng trên mặt cô ta là thứ không thể diễn tả được bằng ngôn ngữ bình thường., Sau đó cô ta đứng dậy bước một chân ra khỏi bồn tắm: "Cảm ơn ngài Thanh Sơn đã hỗ trợ, từ này về sau Makino này sẽ dốc hết sức mình có để hỗ trợ ngài." Makino đã quỳ một gối xuống, cúi đầu nói với Lâm Bình. "Với tình hình này thì cô vẫn còn năm năm nữa mới bước qua Hóa Cảnh, hôm nay tôi giúp cô rút ngắn giai đoạn đó nhưng sau này cô phải tự lực cánh sinh. Nếu cô không chịu cố gắng thì chỉ nằm lại ở mức thấp nhất của Hóa Cảnh thôi." Lâm Bình thản nhiên nói. "Tôi xin nghe lời ngài Thanh Sơn đã dạy bảo!" Makino liên tục gật đầu. "Đứng dậy mặc quần áo vào đo!"
Sau đó Lâm Bình cầm quần áo ném cho Makino. Xoay người cất bước ra ngoài.
Chuyện ở đây đã được giải quyết xong.
Nên về đảo Phú Quốc thôi! "Triệu Thành Danh, tôi đến thăm nhà ông tí nhé!"
Rời khỏi căn cứ dưới lòng đất của Thiên Môn xong, Lâm Bình dõi mắt nhìn về phía xa như có thể nhìn xuyên qua muôn sông nghìn núi để trông thấy đảo Phú Quốc vậy.