Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

Chương 304: Quá giờ không tiếp!

Thời gian dần trôi, trời bắt đầu tối dần lại. Cũng vào lúc này, Triệu Thành dẫn đầu, theo sau đó các ông trùm kinh doanh giàu có lần lượt kéo tới nhà họ Trác. “Tất cả chúng ta gộp lại, dù cho có đi tới bất kì đầu chắc chắn sẽ gây chấn động nơi đó. E rằng nếu chúng ta tới nước Anh, thì ngay cả quốc vương cũng phải tới tiếp đón, hôm nay chúng ta tới nhà họ Trác đông đủ như vậy cũng coi như giữ thể diện cho Lâm Thanh Sơn rồi.” “Đúng vậy, anh ta đã muốn chúng ta tới đây, vậy thì chúng ta cho anh ta chút thể diện, để xem xem anh ta rốt cuộc muốn làm gì? Muốn một tay nâng đỡ nhà họ Trác cũng được, nhưng muốn giẫm lên tất cả chúng ta để nâng nhà họ Trác thì dù cho anh ta là Lâm Thanh Sơn cũng không thể liều lĩnh như vậy được!”

Phía bên ngoài nhà họ Trác, hàng loạt những chiếc xe Bentley hay Maybach sang trọng trị giá hàng chục thậm chí hàng trăm tỷ đồng xuất hiện, dễ dàng nhận thấy chủ sở hữu của những chiếc xe này đều là các đại gia, những nhà tài phiệt giàu có. Mỗi một cánh cửa được mở ra là một doanh nhân nổi tiếng của đảo Phú Quốc bước xuống đám động tụ họp rồi bắt đầu di chuyển về phía cổng chính nhà họ Trác, cười nói vui vẻ. Xem ra việc họ đến đây đã được coi là vinh dự cho chủ nhà rồi!

Triệu Thành Vinh đi giữa dòng người, có điều tâm trạng của ông ta lại không hề thoải mái như những người bên cạnh. Cả buổi chiều nay ông ta đã cố gắng liên lạc với Triệu Hồng Minh của nhà họ Trác, nhưng không hề nhận được câu trả lời từ Triệu Hồng Minh. Đồng thời ông cũng liên lạc với Triệu Thành Danh, chủ tịch hiệp hội pháp sư Huyền Môn đảo Phú Quốc và cũng là bậc thầy về bùa chú ở đây, chỉ có điều Triệu Thành Danh đã mất liên lạc. Trong nhà không có ai, còn nhớ ba ngày trước, ông ta vẫn còn gặp em trai của mình, lúc đó Triệu Thành Danh có nói một câu rằng sẽ rời khỏi đây một thời gian. Triệu Thành Vinh vốn không quá để tâm, bởi vì Triệu Thành Danh từ trước đến nay đều không quan tâm đến việc kinh doanh, dành hết tâm trí cho ma thuật, hy vọng có thể đạt tới cảnh giới cao hơn. Rời khỏi đảo Phú Quốc, đây không phải là một chuyện hiếm thấy, do vậy Triệu Thành Vinh cũng không hỏi quá nhiều. Nhưng hôm nay, ông ta đột nhiên cảm giác có gì đó không ổn ở đây, nếu ông ta nhớ không lầm lúc đó Triệu Thành Danh có mơ hồ nhắc tới một câu chính là rời khỏi đây để tránh khỏi sóng gió? Triệu Thành Vinh không còn nhỡ rõ, nhưng ông ta có cảm giác người em trai này của mình dường như đã biết trước điều gì đó. Một cao thủ pháp sư của Huyền Môn như Triệu Thanh Danh, có khi nào ông đã biết trước chuyện Lâm Thanh Sơn sẽ tới đảo Phú Quốc trong thời gian này rồi sao? Vì lo sợ sẽ có xung đột xảy ra với Lâm Thanh Sơn do vậy mới lựa chọn rời đi? Càng nghĩ, Triệu Thành Vinh càng cảm thấy rất có khả năng là như vậy, nếu là thật thì chỉ có thể nói rằng bọn họ đã đánh giá thấp Lâm Bình, bằng không, Triệu Thành Danh cũng sẽ không đến mức phải trốn đi. Triệu Thành Vinh chỉ có thể hy vọng rằng mọi thứ đều do bản thân suy nghĩ quá nhiều rồi.

Giữa tiếng cười nói rôm rả, cuối cùng bọn họ cũng đến trước cổng nhà họ Trác. Nhưng khi họ muốn vào trong bất ngờ bị cản lại. “Xin lỗi các vị, nhà họ Trác tạm thời không tiếp khách. Một người mặc đồ đen đứng trước cửa nhà họ Trác nói.

Người này chính là thành viên của đội tình báo bí mật đảo Phú Quốc, về phần đội trưởng Lý Dịch Nhu, anh ta sẽ cần phải đóng quân trên đảo Phú Quốc một thời gian dài, trước rất nhiều ông trùm như vậy không thích hợp để lộ diện thân phận.

Nghe người này nói như vậy, một đại gia giàu có trung tuổi, bụng phệ, lạnh lùng cười nói: “Mày không có mắt à? Không nhìn ra những người ở đây là ai sao? Cũng chỉ là một con chó trông nhà thay chủ thôi, dám đắc tội với các ông đây đấy à?” “Bất kể là ai, không có sự cho phép đều không được đặt chân vào nhà họ Trác. Người mặc đồ đen tiếp tục nói. Quản gia nhà họ Trác đứng ở phía sau, lúc này khi nhìn thấy Triệu Thành Vinh cùng rất nhiều những nhân vật máu mặt khác cùng lúc xuất hiện trước cửa nhà, trong lòng có chút hoảng loạn. Sức ảnh hưởng của đám người này ra sao, không ai là không biết.

Lời nói của người mặc áo đen lập tức khiến đám người xung quanh Triệu Thành Vinh nổi giận. Tuy nhiên, ngay sau đó, Triệu Thành Vinh đã giơ tay ra hiệu yêu cầu mọi người đừng quá kích động. Ông ta bình tĩnh lên tiếng nói: “Chúng tôi được anh Lâm Thanh Sơn mời tới nhà họ Trác, anh có chắc rằng cản chúng tôi như vậy là làm đúng không?” “Thì ra là mấy người. Người mặc đồ đen điềm tĩnh nói. Cập nhật nhanh nhất trên Tamlinh247.vn

Thấy người này biết họ là ai, người đàn ông giàu có khi nãy nhếch mép bật cười, nhấc gót đi vào trong nhà họ Trác. Nhưng không, người mặc đồ đen lại giơ tay ngăn cản ông ta lại. “Lâm Thanh Sơn nói rồi, quá giờ không tiếp, mấy người đến muộn rồi!”

Nghe thấy điều này, sắc mặc của đám người này ngay lập tức thay đổi. Lâm Thanh Sơn chỉ nói rằng nội trong hôm nay, nhưng bây giờ vẫn còn cách hai tư giờ tới năm sáu tiếng đồng hồ. Triệu Thành Vinh vốn định chờ tới phút cuối mới đến, nhưng cuối cùng mọi người lại quyết định sẽ tới đây khi trời trở tối, điều này đã được coi là giữ thể diện cho Lâm Thanh Sơn rồi. Bây giờ, Lâm Thanh Sơn lại cho người chặn lại họ, rốt cuộc anh có ý gì? Triệu Thành Vinh nén giận, thấp giọng nói: “Ngày hôm nay vẫn chưa trôi qua hết!” “Lâm Thanh Sơn nói rằng quá thời gian có nghĩa là qua rồi!” Người mặc đồ đen thản nhiên nói. “Hừ, thân phận của Lâm Thanh Sơn tuy là cao quý, nhưng chúng tôi cũng đều là những trụ cột kinh tế của đảo Phú Quốc, ở đây có ai là nhân vật không có máu mặt chứ? Chúng tôi tới đây như vậy vẫn chưa đủ để giữ thể diện cho anh ta hay sao? Bây giờ quả nhiên lại không cho chúng tôi vào!” “Đúng vậy, ai muốn tới nhà họ Trác chứ? Nếu như không phải vì Lâm Thanh Sơn, tôi nào có rảnh rỗi để bớt thời gian tới đây! “Vì anh đã ngăn không cho chúng tôi vào, vậy thì tới lúc đó Lâm Thanh Sơn đừng nói rằng do chúng tôi không tới để cố tình gây rắc rối cho chúng tôi.

Những tiếng cười nói đầy ý chế nhạo vang lên, đảm người này đều không vui, chuẩn bị quay người bỏ đi. Dù cho Lâm Thanh Sơn có lợi hại tới đầu, nhưng đây dẫu sao cũng là đảo Phú Quốc, Lâm Thanh Sơn cũng không thể làm gì với họ trước tòa án, muốn dùng vũ lực để uy hiếp bọn họ lại càng không thể. Tất cả dường như đều hiểu ra điều này, ngay lập tức quay người rời đi.

Nhấn Mở Bình Luận