Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

“Được lắm Lâm Thiên Sơn, là do cậu ép tôi đấy. Sắc mặt Triệu Huyền Thanh trắng bệch, ông ta nghiến răng nói.

Ông ta đã lường trước được việc Lâm Bình có sức mạnh vô cùng to lớn, nhưng ông ta không thể ngờ được là, sức mạnh của Lâm Bình lại nằm ngoài sức tưởng tượng của ông ta như vậy. Nhưng Triệu Huyền Thanh đã dám hẹn Lâm Bình giao đấu trên núi Côn Long, thì đương nhiên ông ta cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho tình huống xấu nhất.

Ông ta đã chuẩn bị kế hoạch khác.

Ngay sau đó, ông ta sắc mặt vặn vẹo, miệng lẩm bẩm gì đó, chỉ một lát sau, đỉnh núi Côn Long vốn đã bị phá hủy một nửa lại lần nữa phát sáng. “Sức mạnh chân chính của rồng, xuất hiện!” Sau đó,

Triệu Huyền Thanh lại hét lớn.

Cùng lúc này, cả đỉnh núi Côn Long giống như bị bao phủ bởi một lớp ánh sáng màu vàng vô cùng chói mắt, và bất thường.

Cả ngọn núi không ngừng rung chuyển giống như đang xảy ra động đất, khiến đảm nhà giàu không thể mở nổi mắt, trong lòng bọn họ vô cùng sợ hãi, lại lần nữa tìm đường xuống núi. Có kẻ nhát gan hơn còn chạy thẳng lên xe, đạp đá lung tung, cho đến khi chạy đến lưng chừng núi mới bình tĩnh lại. “Trên đỉnh núi xảy ra chuyện gì vậy?”

Bởi vì Triệu Huyền Thanh đã mua lại cả ngọn núi Côn Long, nên cho dù là những người dân từng sống trên đỉnh núi cũng không được bồi thường bao nhiêu, nên di cư từ trên đỉnh núi xuống sống quanh chân núi.

Bấy giờ, rất nhiều người dân đã ra khỏi nhà, hướng ánh mắt vừa rụt rè vừa tò mò nhìn về phía đỉnh núi, thậm chí còn có người báo cảnh sát, nói trên núi Côn Long xảy ra động đất. Thậm chí còn có người hoảng sợ hơn đã nói rằng có một con yêu quái nào đó đã xuất hiện trên núi Côn Long, sẽ gây nguy hiểm cho thiên hạ.

Bỗng chốc, điện thoại của cảnh sát khu vực núi Côn Long kêu liên tục, gần như là sắp nổ tung. Đám người Ngô Thiên Bằng lại càng thêm nóng lòng muốn biết rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì trên đỉnh núi, nhưng tiếc là máy bay không người lái vẫn chưa bay được lên đến đỉnh núi.

Bấy giờ, cả người Triệu Huyền Thanh bị một luồng ánh sáng màu vàng chói mắt bao quanh, khiến khí thế của Triệu Huyền Thanh càng lúc càng tăng thêm, càng lúc càng lên cao.

Lâm Bình nhìn Triệu Huyền Thanh ở đối diện, ánh mắt anh lóe lên.

Anh biết, nếu nói lúc trước Triệu Huyền Thanh mượn sức mạnh của long mạch trên núi Côn Long, thì giờ phút này, ông ta đang trực tiếp sử dụng sức mạnh của long mạch, dùng mắt thường cũng có thể nhìn ra sức mạnh của Triệu Huyền Thanh đã tăng lên rất nhanh chóng.

Lâm Bình có cảm giác, Triệu Huyền Thanh của lúc này còn mạnh hơn Blake, cao thủ số một nước Úc, người đã chạm đến ngưỡng cửa của Thần giới.

Hèn chi trước đây Triệu Huyền Thanh lại tự tin như thế.

Núi Côn Long này là căn cứ địa của Triệu Huyền Thanh hơn 20 năm, ông ta đã làm rất nhiều thủ đoạn trên ngọn núi này, đương nhiên có thể nói nơi này là vùng đất bất khả chiến bại của ông ta.

Thậm chí, cho dù đối thủ có mạnh hơn ông ta, thì ông ta cũng có thể phản kích lại, lợi dụng lúc kẻ thù không chú ý giết chết đối thủ. “Đáng tiếc, đáng tiếc quá, nếu đổi lại là Blake, chưa biết chừng hôm nay hắn cũng phải chạy trốn, nhưng tiếc là ông lại gặp phải Lâm Thanh Sơn tôi!” Nụ cười nhàn nhạt xuất hiện trên khóe miệng Lâm Bình.

Bấy giờ, cuối cùng thì Triệu Huyền Thanh đã chịu ra tay. Thân người đang được bao phủ trong ánh sáng vàng từng bước tiến về phía trước, chèn ép Lâm Bình. Bỗng chốc, cuồng phong nổi lên.

Chỉ nhìn thấy một bàn tay to lớn tràn ngập ánh sáng vàng từ trên trời giáng xuống, đè thẳng xuống người Lâm Bình.

Đỉnh núi Côn Long bị bao phủ bởi vô số dấu bàn tay vàng, mặt đất dường như lún xuống vài phần. Cây cối hoa cỏ bốn bên cũng dần héo úa, khiến người ta có cảm giác, dường như thiên nhiên đang bị khuất phục.

Nhưng đối mặt với tình huống này, Lâm Bình chỉ hơi nheo mắt lại. “Phá!" Lâm Bình giảm mạnh chân xuống đất, bộ đô màu đen hiện đại trên người anh như biến thành một cô máy phóng tên màu đen, xông thẳng vào bàn tay to lớn màu vàng.

Ầm ầm!

Nháy mắt, bàn tay vàng với sức mạnh kinh người đã bị một năm đấm của Lâm Bình phá vỡ, biến thành những đốm sáng màu vàng, chầm chậm rơi xuống đất giống như một cơn mưa màu vàng, mang đến cảm giác thể lương. “Cơ thể cậu thực sự dũng mạnh đến như thế hay sao?” Một phía khác, đồng tử của Triệu Huyền Thanh co rút mạnh.

Vừa rồi, Lâm Bình chỉ dùng một đòn đã có thể phá tan bàn tay vàng ông ta ngưng tụ sức mạnh long mạch trên núi tạo thành, ông ta có thể cảm nhận dược rõ ràng, Lâm Bình mới chỉ dùng sức mạnh của cơ thể, chưa hề dùng đến sức mạnh của chân khí.

Mẹ kiếp, chuyện này là thế nào chứ?

Cho dù là cao thủ chuyên luyện tập cơ thể, chuyên tu luyện, hay cả những tôn sư tu luyện đến mức cao nhất, thì khi gặp phải cảnh giới biến hóa gần như là vô địch này của ông ta, cùng lắm thì chỉ có thể giữ thế lực ngang nhau thôi!

Nhưng một đòn của Lâm Bình đã đủ để phá vỡ thế trận của ông ta?

Bản thân anh còn không hề bị thương?

Lâm Bình không đáp, anh đứng trên không, hai tay chống lưng, nhìn anh giống như một vị thần, trên mặt mang theo nụ cười lạnh lùng: “Ông, còn chiêu thức gì nữa không?” “Tôi không tin là trên núi Côn Long này, cậu vẫn có thể bất khả chiến bại” Sắc mặt Triệu Huyền Thanh xẹt qua một tia hung ác.

Ông ta giậm mạnh chân, mặt đất bỗng nhiên nứt ra.

Cả người Triệu Huyền Thanh được bao bọc trong sức mạnh của long mạch, biến thành một luồng sáng vàng, lao thẳng vào người Lâm Bình. “Ha." Lâm Bình không đáp, chỉ cười nhẹ một tiếng. Cập nhật chương mới nhấ*t tại TгцуenАРР.cом

Anh đang đứng vững vàng trên không, bỗng nhiên cả người anh giống như một luồng ánh sáng đen bắn ra, vô cùng chói mắt, lao thẳng đến đâm vào Triệu Huyền Thanh.

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Sau đó, tất cả những người đang có mặt ở đây, bao gồm đám công tử ở Hồng Hải, và tất cả những người trong giới bùa chú và giới võ thuật, không hẹn mà cùng nuốt nước miếng lùi ra xa. Trong lòng bọn họ vừa phần khích, nhưng cũng xuất hiện một tia bàng hoàng chưa từng gặp.

Đã rất lâu Triệu Huyền Thanh chưa trực tiếp ra tay rồi, mọi người đều biết ông ta rất mạnh, nhưng lại không ai biết rõ sức mạnh của ông ta đến đâu. Cuối cùng thì hôm nay bọn họ đã được tận mắt chứng kiến. Hóa ra, sức mạnh của ông ta lại đáng sợ đến mức này.

Đây có còn là người hay không?

Còn cả cái người tên Lâm Thiên Sơn này nữa, tuổi còn trẻ, nhưng khi đối mặt với Triệu Huyền Thanh, đại sư hàng đầu Hồng Hải, thậm chí có thể nói là đại sư đứng đầu Việt Nam, người đứng thứ ba trong giới đại sư khu vực Đông Nam, lại không hề run sợ. Còn đánh qua đánh lại với Triệu Huyền Thanh.

Nhưng giờ đây, đám đông xung quanh cũng không rõ tình hình giao chiến đang như thế nào. Bọn họ chỉ nhìn thấy một luồng sáng màu đen và một luồng ánh sáng vàng liên tục va vào nhau.

Thậm chí bọn họ chỉ nghe thấy tiếng giao chiến “bịch bịch bịch” liên tục vang lên, và âm thanh của cây cỏ, hoa lá, núi non bị trận chiến ảnh hưởng xung quanh.

Giờ phút này, trong lòng đám người nhà họ Trác như sắp hòa vào nhau, mặc dù nhìn bề ngoài có vẻ như giếng cạn không có sóng, nhưng trong lòng bọn họ đang vô cùng lo lắng cho Lâm Bình.

Lâm Bình, anh nhất định phải thắng!

Ngoại trừ vì Lâm Bình đã ra mặt giúp đỡ nhà họ Trác, thì còn vì Lâm Bình đã rộng lượng cho nhà họ Trác một tỷ đô la tiền ân tình, và cũng còn là vì Lâm Bình đã từng nói, anh được Trác Nguyên Vũ chỉ điểm, anh cũng coi như một nửa là học trò của Trác Nguyên Vũ.

Những người đứng đầu nhà họ Trác gần như đã coi

Lâm Bình là người nhà họ Trác.

Trong lúc mọi người còn đang mải đắm chìm trong suy nghĩ của riêng mình, bỗng nhiên một tiếng nổ lớn từ trên đỉnh núi truyền đến.

Ai thắng rồi?

Ánh mắt của tất cả mọi người không hẹn mà cũng hướng về phía âm thanh vang lên. Hai người đang giao đấu bên kia cuối cùng đã phân thắng bại.

Triệu Huyền Thanh được ánh sáng vàng bao phủ, đang bị Lâm Thiên Sơn mặc đồ đen giảm thẳng lên người.

Ầm! Cả người Triệu Huyền Thanh giống như một đường thẳng, lăn thẳng xuống dưới, khiến đỉnh núi như rung chuyển.

Bóng dáng của Triệu Huyền Thanh chìm xuống lòng đất, biến mất trước tầm mắt của mọi người. Xì! Đám người xung quanh như hít phải một hơi lạnh.

Không một ai lên tiếng:

Nhấn Mở Bình Luận