“Hội trưởng thua rồi?”
Đám người trong giới bùa chú đều mắt chữ A miệng chữ O, không ai dám tin vào cảnh tượng đang xảy ra trước mắt mình.
Triệu Huyền Thanh hẹn Lâm Thiên Sơn giao đấu, đối với những người không liên quan đến lợi ích của hai nhà họ Triệu và nhà họ Trương, đặc biệt là với những người trong giới bùa chú và võ thuật, thì điều bọn họ quan tâm hơn cả là cuộc chiến giữa võ thuật và bùa chú.
Năm xưa, Trác Tư Nghị bại dưới tay Triệu Huyền Thanh, ngoại trừ liên quan đến lợi ích của hai nhà Triệu Trác, thì phần lớn nguyên nhân đến từ cuộc chiến giữa giới bùa chú và giới võ thuật, để khẳng định kẻ yếu và kẻ mạnh. Giờ đây, Lâm Thiên Sơn và Triệu Huyền Thanh, một người là thần chiến tranh đứng trên đỉnh của giới võ thuật, một người đứng trên đỉnh của giới bùa chú.
Nhưng bây giờ, Triệu Huyền Thanh thua rồi?
Đám người nhà họ Trác vô cùng vui mừng. Đám người của giới võ đạo vô cùng vui mừng. Còn đám người của giới bùa chú, mặt mày lại đang tối sầm lại.
Nhưng, giây tiếp theo, đám người của giới bùa chú đang vốn đang vô cùng tuyệt vọng, lại đột nhiên trở nên phấn khích.
Triệu Huyền Thanh vốn đang bị Lâm Bình đạp dưới đất, lại lần nữa bay lên trời.
Mặc dù quần áo của ông ta rách nát, đầu tóc hỗn loạn, bộ dạng vô cùng nhếch nhác, nhìn ông ta không còn cảm giác nhẹ nhàng thần tiên như lúc trước, nhưng khí thế của ông ta lúc này lại mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Cho dù đám người vây quanh đang đứng rất xa, nhưng bọn họ vẫn cảm nhận được một áp lực vô hình nào đó đang đè nặng lên bản thân mình, khiến bọn họ gần như quỳ sụp xuống đất. "Lâm Thiên Sơn, đúng là cậu rất mạnh, hèn gì cậu có thể liên tục đánh bại rất nhiều đại sư của Hoa Cảnh Tôn Sư, đánh bại cả Blake, người từng đứng thứ tư trong Ám Da." “Nếu là ở một nơi nào khác, tôi không phải là đối thủ của cậu, thậm chí tôi đã không còn sức chiến đấu nữa rồi.” “Nhưng rất tiếc đây là núi Côn Long, nói cho cùng thì đây vẫn là địa bàn của tôi.” “Tôi chọn giao chiến với cậu ở đây, sao tôi có thể chỉ chuẩn bị một chút như vậy được chứ?” Triệu Huyền Thanh bay vút lên, sắc mặt lộ ra vẻ hung ác.
Vì chuyện của Tô Uyên, Lâm Bình phải giết bằng được ông ta.
Cũng như vậy, bởi vì Trác Nguyên Võ vẫn còn sống, Triệu Huyền Thanh cũng phải đánh bại Lâm Bình, sau đó bắt Lâm Bình hứa hẹn sẽ ra mặt để khiến Trác Nguyên Võ không ghi thù với nhà họ Triệu, không ghi thù với ông ta nữa.
Ông ta bắt buộc phải đánh bại Lâm Bình. Đương nhiên ông ta vẫn còn một mục đích khác. Đối thủ như Lâm Bình ngàn năm khó gặp.
Ông ta cũng hy vọng có thể thông qua trận chiến này để rèn luyện bản thân, cho dù không thể đột phá trong trận chiến này, nhưng nếu ông ta có thể lĩnh hội được điều gì đó thông qua trận pháp này thì cũng có thể coi là tiến thêm một bước đến gần với thần tiên rồi.
Triệu Huyền Thanh vừa dứt lời, hai cánh tay của ông ta liền giơ lên, đánh mạnh vào không trung, khuôn mặt lộ ra vẻ đau đớn.
Có lẽ sau trận chiến này, long mạch trên núi Côn Long sẽ hoàn toàn biến mất.
Nhưng giờ phút này ông ta không nghĩ được nhiều như “Ầm!” Sau cú đánh lần này của Triệu Huyền Thanh, núi vậy.
Côn Long lại một lần nữa rung chuyển.
Lần này dường như cả bốn phía của núi Côn Long đều đang tỏa ra tia sáng vàng lấp lánh. Một trận pháp còn lớn hơn trận pháp vừa rồi đột nhiên phát ra từ bên trong ngọn núi.
Bỗng chốc, sức mạnh cuồn cuộn từ trung tâm long mạch tỏa ra.
Cùng lúc này, thậm chí còn có tiếng rồng kêu
Thấy thế, mắt Lâm Bình hơi nheo lại, Triệu Huyền Thành định dùng cạn long mạch để đấu với anh một trận cuối sao? “Triệu Huyền Thanh, nếu tôi không nhầm thì, việc nhà họ Triệu các ông có thể phát triển đến ngày hôm nay, trở thành một trong những gia tộc hàng đầu Hồng Hải có liên quan rất lớn đến long mạch của ngọn núi này?” “Hôm nay, nếu ông rút cạn long mạch của ngọn núi này, ông không sợ nhà họ Triệu sẽ suy tàn sao?” Khỏe miệng Lâm Bình nhếch lên nụ cười mỉa mai, anh bình thản nói. “Chỉ cần thắng được cậu, nhà họ Triệu sẽ tồn tại vĩnh viễn!” Triệu Huyền Thanh gằn giọng nói. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo d*õi truyện tại Tamlinh247.vn
Sau đó, động tác của Triệu Huyền Thanh nhanh thêm vài phần. “Gào!” Khoảnh khắc ấy, dường như thực sự có tiếng gầm của rồng.
Sau đó, ánh sáng vàng bao quanh ngọn núi dần dần tập trung lại, một con rồng vàng chầm chậm hiện ra, chỉ có điều thân hình của con rồng không hề chắc chắn. Nhưng cho dù là một hình bóng không thật, thì từng đợt cuồng bạo nó mang đến cũng đủ để khiến núi Côn
Long giờ phút này không còn một nơi nào nguyên vẹn.
Giờ phút này, tất cả những người đang chứng kiến trận đấu đều đã nhìn thấy Triệu Huyền Thanh lợi dụng sức mạnh của long mạch để tạo ra con rồng thần này. “Trời ơi, hóa ra... hóa ra là rồng thật... “Trên đời này thực sự có rồng thần sao?” Rất nhiều người vô cùng kinh hãi khi chứng kiến cảnh tượng này.
Rất nhiều người xung quanh núi Côn Long, thậm chí là trong khu vực thành phố cách ngọn núi cả trăm dặm, đều bị tiếng động trên núi Côn Long thu hút. “Rốt cuộc thì trên núi Côn Long đang xảy ra chuyện gì vậy?” “Sao lại xuất hiện thứ gì giống như ảo ảnh vậy?”
Rất nhiều người đều đang hướng ánh mắt vừa hiếu kỳ, vừa khó hiểu về phía núi Côn Long.
Nhưng đương nhiên do khoảng cách quá xa nên rất ít người có thể nhìn rõ được hình ảnh rồng thần do Triệu Huyền Thanh tạo ra.
Mà cho dù có nhìn thấy thì cũng sẽ có rất ít người ngạc nhiên.
Mạng xã hội bây giờ vô cùng phát triển, mọi người cũng đọc được rất nhiều kiến thức trên mạng, cho dù bọn họ có tận mắt nhìn thấy thì chưa chắc đã tin, thậm chí bọn họ còn cho rằng những điều này đều là do con người cố tình tạo ra để thu hút sự chú ý của dư luận mà thôi.
Còn Ngô Thiên Bằng, giờ phút này, cuối cùng anh ta cũng đã điều khiển được chiếc máy bay không người lái của mình bay được lên đến đỉnh núi.
Sau khi máy bay không người lái bay được lên đến đỉnh núi Côn Long, đám người Ngô Thiên Bằng ngay lập tức nhìn thấy hình ảnh của rồng thần đang vẫy đuôi, gầm rú trên màn hình máy tính. “Trời ơi.. Cho dù là Ngô Thiên Bằng cũng mở trừng mắt không dám tin.