Chương 319: Chiến thần Việt Nam, xứng đáng chữ Thần
Nghe vậy Triệu Huyền Thanh nhắm mắt lại. Không bước vào cảnh giới của Thần, vậy là sẽ vĩnh viễn không bị phiền phức bám theo sao? “Được.”
Cuối cùng, Triệu Huyền Thanh cũng đáp ứng.
Đạt tới cảnh giới của Thần rất khó, khó như lên trời. Cho dù Triệu Huyền Thanh có tìm được con đường chính xác để bước vào cảnh giới của Thần thì đó cũng không phải là chuyện một sớm một chiều.
Mười năm?
Hai mươi năm?
Cụ thể là bao lâu, Triệu Huyền Thanh cũng không dám nắm chắc. Trác Nguyên Võ nói sẽ không tìm tới Triệu Huyền Thanh, không động tới nhà họ Triệu, như vậy vẫn là có lời. Cả đời này không bước vào cảnh giới của Thần đồng nghĩa cả đời này sẽ không bị Trác Nguyên Võ tìm tới.
Nhưng điều này Triệu Huyền Thanh lại chưa hề nghĩ tới. Ông ta có niềm tin rằng ông ta có thể bước vào cảnh giới của Thần. Cho dù mười năm, hai mươi năm không thể vậy thì ba mươi năm, năm mươi năm, chắc chắn sẽ có cơ hội. Đây có thể nói là có lòng tin tuyệt đối vào bản thân mình.
Cảm giác trên người Triệu Huyền Thanh là sự quyết tâm, Lâm Bình không chê cười mà ngược lại gật đầu công nhận. Triệu Huyền Thanh chính là một hạt giống tốt. So với đám người còn mơ mơ hồ hồ chưa vào cảnh giới của Thần thì hiển nhiên Triệu Huyền Thanh chính là một hạt giống tốt để vun trồng. Ông ta hoàn toàn có khả năng bước vào cảnh giới của Thần. “Triệu Huyền Thanh, tôi cùng ông làm một giao dịch, thế nào?”
Bỗng nhiên, Lâm Bình từ tốn nói. “Giao dịch gì?
Triệu Huyền Thanh nhìn về phía Lâm Bình, đồng thời có chút cảnh giác. Nói sao thì, đưa Lâm Bình đến chỗ này thật sự có chút nguy hiểm. Nhưng ông ta đánh cược, rằng Lâm Bình là Chiến thần Việt Nam sẽ không thể hạ độc thủ. “Trong vòng năm năm, tôi đảm bảo ông sẽ bước vào cảnh giới của Thần, nhưng trước khi ông bước vào cảnh giới của Thần, ông phải ra sức mình vì nước.”
Lâm Bình nhìn thẳng vào Triệu Huyền Thanh mà nói. Về phần sau khi Triệu Huyền Thanh bước vào cảnh giới của Thần sẽ làm gì, khi đó không cần Lâm Bình quyết định nữa, ông ta sẽ tự lựa chọn quyết định của mình. “Ra sức vì nước?”
Triệu Huyền Thanh lẩm bẩm. Sau đó ông ta cười lạnh. “Cậu Lâm Bình, mục đích của cậu là muốn tôi vì cậu mà tận lực ư?” “Ý tử là vậy, nhưng ý nghĩa không giống nhau. Nhưng nếu ông đồng ý thì những nhiệm vụ giao cho ông sẽ do tôi sắp đặt. Nhiệm vụ sẽ không có gì nguy hiểm.
Lâm Bình từ tốn nói. Nhưng tất nhiên Triệu Huyền Thanh sẽ không vì vậy mà bị thuyết phục. “Cậu Lâm Bình, cậu rất mạnh, tôi không phải đối thủ của cậu. Nhưng cậu nói trong năm năm tôi sẽ bước vào cảnh giới của Thần, cậu nói xem tối có thể tin được hay không?”
Triệu Huyền Thanh cười lạnh nói. Chỉ là ông ta vừa dứt lời thì bỗng nhiên ông ta cảm thấy có một lực đạo đè nén xuống ông ta. Trong nháy mắt, sắc mặt ông ta trắng bệch, hoàn toàn không có cách nào chống trả. Thân thể cũng không còn đứng vững mà phải lùi về sau mấy bước. Sau khi ổn định lại thân thể, ông ta trường lớn hai mắt nhìn về phía Lâm Bình. “Cậu...
Triệu Huyền Thanh kinh hãi không thôi. Ông ta cảm giác được, vừa rồi chỉ cần Lâm Bình muốn thì anh hoàn toàn có thể biến ông ta thành kẻ ngốc.
Chuyện này, chuyện này sao có thể. Chuyện này chẳng phải có nghĩa là nếu Lâm Bình có sát ý... vậy thì trận đấu trên đỉnh Còn Long kia rõ là một trò cười rồi. Cậu ta chỉ cần muốn là sẽ có thể biến ông ta thành kẻ ngu. Lại còn muốn giao đấu? “Năm năm trước tôi mới bắt đầu gia nhập giới võ đạo, tu luyện không tới một tháng đã trở lành nội kình cường giả. Hai năm trở thành tông sư, thêm một năm rưỡi trở thành hóa cảnh đỉnh phong chạm đến cảnh giới của Thần. Nửa năm sau chính thức bước vào cảnh giới của Thần. Tổng cộng chỉ mất có bốn năm.” Lâm Bình từ tốn nói. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Tamlinh247.vn
Nghe vậy, Triệu Huyền Thanh biển sắc, Lâm Thanh Sơn vậy mà chính là cường giả mức Thần? Khó trách...
Khó trách vì sao Lâm Thanh Sơn có thể dùng sức mạnh tinh thần khiến cho ông ta chẳng thể phản kháng. Khó trách, Lam Thanh Sơn lại là bạn cũ của Trác nguyên Võ. Nhưng tại sao trước đây lại chưa từng nghe qua?
Nhưng quan trọng là cậu ta còn trẻ như vậy. Triệu Huyền Thanh nuốt nước bọt. Giờ khắc này ông ta đã dần hiểu ra, rằng vì sao Lâm Thanh Sơn còn trẻ như vậy, trong thời gian ngăn như thế lại trở thành nguyên soái Bắc Cảnh, được vinh danh là Chiến thần Việt Nam!
Chiến thần!
Chiến thần!
Một chữ “Thần” này hoàn toàn xứng đáng!
Sau khi trải qua kinh hãi, sắc mặt Triệu Huyền Thanh dần đỏ lên.
Là kích động!
Là hưng phấn! “Cậu Lâm Bình, cậu nói trong năm năm tôi có thể bước vào cảnh giới của Thần là thật sao?” Triệu Huyền Thanh kích động.
Nếu như có thể, đừng nói năm năm, cho dù là mười năm, hai mươi năm ông ta cũng làm. Thứ ông ta theo đuổi chính là cảnh giới của Thần. Nếu có thể tìm ra con đường ấy thì sẽ chẳng có cường giả nào do dự. "Là thật. “Được, điều kiện của cậu tôi đáp ứng.
Nghe thấy thế, trên mặt Lâm Bình hiện lên nụ cười. Có Triệu Huyền Thanh, một trong những người mạnh nhất cả nước, lại thêm võ đạo tông sư Blake, vậy thì trại huấn luyện Suối Vàng sẽ như hổ mọc thêm cánh, bước lên một nắc thang mới.