Lâm Bình thở dài: “Đàn chỉ à, dù sao thì chị cũng là hiệu trưởng, có thể trường thành hơn một chút được không?"
Bỗng nhiên, khuôn mặt xinh đẹp mang khi khái anh hùng của Hứa Tình Nhì trở thành vẻ duyên dáng dễ thương: "Hả? Cậu muốn tôi trưởng thành hơn một chút à?"
Cô ấy đi về phía Lâm Bình.
Cùng lúc đó, Hứa Tình Nhi đưa ra hai lòng bàn tay lạnh hơn băng tuyết và sương giả của mình ra, bắt đầu cởi từng nút áo trên bộ đồng phục đặc biệt của trại huấn luyện Suối Vàng.
Rất nhanh.
Bắt đầu từ chỗ cổ, càng ngày càng lộ ra nhiều mảng da thịt trắng như tuyết trong tầm mắt của Lâm Bình.
Tay Hứa Tình Nhi vừa cởi nút áo, chân vừa đi về phía Lâm Bình, khẽ cắn môi dưới: "Như thế này đã đủtrường thành hay chưa?"
Hơn nữa, khi đi về phía Lâm Bình, động tác của tay cô ấy vẫn không có dấu hiệu dừng lại.
Những ngón tay trắng, mảnh mai đó tiếp tục trượt xuống, chạm đến từng nút áo tiếp theo.
Làm ra vẻ muốn cởi hết.
Đồng thời, cũng là nóng lòng muốn nhắc chân lên, dường như muốn ngồi lên đùi của Lâm Bình.
Thấy vậy.
Lâm Bình vội vàng nói: “Đàn chị, dừng lại được rồi, nếu tiếp tục thì có thể chị thật sự phải chịu thiệt thòi day."
Hứa Tình Nhi vẫn cắn môi như cũ, ánh mắt lộ sự quyến rũ, ngay cả giọng điệu cũng trở nên câu dẫn hơn: “Ai nói rằng tôi sẽ phải chịu thiệt? Sức khỏe của cậu tốt như vậy, mạnh như rồng như hổ, phải là tôi được lời mới đúng, nhưng mà cậu yên tâm, tôi không phải là loại người không có tình cảm, nhất định sẽ không trở mặt, đến lúc đó, tôi nhất định sẽ thanh toán cho cậu một chút chi phí của sự vất vả."
Nhưng mà,
Lập tức,
Nét mặt của Hứa Tình Nhi có chút thay đổi, dườngnhư nhớ ra điều gì.
Với vẻ mặt giật mình, Hứa Tình Nhi hỏi: “Nhóc con, cậu có phải là bị thương rồi, ảnh hưởng đến bản năng đàn ông đúng không?"
Trong chốc lát.
Lâm Bình lập tức đen mặt lại.
Rất muốn trực tiếp đè đàn chị không đáng tin cậy này xuống đất, đánh vào mông vài cái, dạy cho cô một bài học tử tế.
Nhưng mà.
Nghĩ đến cảnh tượng đó.
Hít!
Lâm Bình trực tiếp hít vào một hơi thật sâu.
Nếu như Lâm Bình thật sự làm như vậy, sợ rằng Hứa Tình Nhi không những sẽ không chống lại, trái lại còn nói thêm câu: "Đừng vì tôi là người phụ nữ yếu đuối mà thương tiếc tôi."
Nghĩ đến cảnh tượng đó, toàn thân Lâm Bình liền run lên một cái.
Cảm nhận thấy sự đáng sợ từ trước đến nay chưa từng có. “Nhóc con, sao cậu không nói gì vậy, chắc khôngphải là vì mấy tháng trước bị thương, thật sự ảnh hưởng đến chỗ đó xảy ra vấn đề gì rồi chứ?". “Trời ơi, tôi thật sự thông cảm cho cậu mà " "Mau qua đây, để đàn chị kiểm tra cho cậu, đừng có vấn đề gì nhé, nếu không thì cuộc sống hạnh phúc của cậu sau này coi như sụp đổ."
Vẻ mặt Hứa Tình Nhi hoảng hốt, tỏ ra đồng cảm, hai mắt liên tục nhìn lên cơ thể Lâm Bình.
Lâm Bình không biết phải làm như thế nào, nói rằng: “Đàn chị, nên mặc quần áo hẳn hoi, đoan trang hơn chút đi.”
Lúc này, Hứa Tình Nhi không tiếp tục cởi nút trên áo nữa, nhưng so với việc cởi bỏ nút áo thì điều này càng quyến rũ hơn: "Tôi mặc quần áo rất hẳn hoi mà, nếu không thì, mời cậu kiểm tra xem có chỗ nào mặc chưa nghiêm túc?"
Thật đúng như câu 'Mời gọi mãi mới ra tiếp khách, tay ôm đàn che nửa mặt hoa, ngược lại càng khiến cho người ta ngứa ngáy.
Nhịn không được, trong ý đầu xuất hiện một cảnh tượng. "Được thôi."
Thấy Hứa Tình Nhi ngày càng lại gần mình hơn,Lâm Bình không còn ngại ngùng nữa, ngược lại còn đưa tay ra, kéo lấy Hứa Tình Nhi vào trong lòng, làm ra vẻ muốn có ý xấu.
Thế nhưng,
Trong giây phút Lâm Bình đưa tay mình ra thì Hứa
Tình Nhi đánh lại.
Đồng thời,
Hứa Tình Nhì giống như một con cá chạch trơn bóng, thoát khỏi vòng tay của Lâm Bình dễ như trở bàn tay, ngồi lên chiếc ghế ở phía đối diện.
Dường như trong chớp mắt, hai nút áo vừa bị cô cởi ra cũng đã được cài lại rồi, cứ như là chưa từng bị tháo ra.
Sau khi ngồi lên ghế, Hứa Tình Nhi nhìn Lâm Bình, nói một cách yếu ớt: "Nhóc con, cậu học hư rồi."
Ánh mắt đó, giống như một người vợ giận người chồng lâu ngày không để mắt tới mình.
Lâm Bình cười, đáp lại rằng: "Đàn chị, nếu như chị vẫn cố tình trêu chọc tôi, cần thận tôi trở mặt mà xơi luôn chỉ, đến lúc đó, tôi sẽ không trả cho chị bất cứ chi phí tổn thất nào đâu.
Nhưng mà,
Lâm Bình nhìn ánh mắt của Hứa Tình Nhi, cũnghơi có chút khác thường, đàn chị này của mình, những ngày qua, ở trại huấn luyện Suối Vàng, thực lực cũng tiến bộ không ít. *Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Tamlinh247.vn
Đừng nhìn cảnh Lâm Bình kéo Hứa Tình Nhi vào trong lòng vừa rồi, mà hãy nhìn vào việc Hứa Tình Nhi lại như người vợ ngại ngùng, thoát khỏi cái ôm của Lâm Bình.
Nhìn cứ như hai người yêu nhau đang đùa giỡn.
Nhưng trên thực tế, đây cũng được coi là vượt qua được một thủ đoạn.
Thực lực hiện tại của Lâm Bình, mặc dù không thể lấy lại được Thần Cành, nhưng cũng chỉ cách có nửa bước để đạt được Thần Cảnh, đừng nói là trong Hóa Cảnh không hề có một kẻ địch nào, cho dù là người đã đạt được Thần Cảnh tới đây, cũng có thể chiến đấu chống lại.
Đừng nhìn việc ban nãy Lâm Bình tùy ý kéo Hứa Tình Nhi vào lòng.
Nhưng nếu đổi lại là một Tông Sư Hóa Cành khác, nhất định sẽ không thể nào có khả năng dễ dàng thoát khỏi vòng tay Lâm Bình giống Hứa Tình Nhi.
Cho dù là Chu Thanh, cũng không thể làm được nhẹ nhàng như Hứa Tình Nhi.
Hứa Tình Nhì nhìn Lâm Bình, thở phì một tiếng,bày tỏ sự khinh bì: "Hừ, câu có gan thì cứ làm, lần này tôi sẽ không chống lại nữa." Lâm Bình không đùa với cô ấy nữa, mà nghiêm mặt hỏi rằng: “Đàn chị, thực lực của chị tăng nhanh như vậy, có phải là đã lén đi tới đầu luyện tập đúng không?"
Hứa Tình Nhi chớp mắt, tò mò hỏi: “Nơi nào chứ?"
Vẻ mặt Lâm Bình trầm xuống, lần này, anh thật sự không phải là đang nói đùa: "Rõ ràng là biết rồi còn hỏi."
Hứa Tình Nhi xua tay: “Thôi được rồi, tôi thừa nhận, đúng là tôi từng đi, cậu nghiêm túc như vậy làm gì."
Hứa Tình Nhi tiếp tục nói: “Tôi nói cho cậu biết, tôi cũng không phải là lén đi, mà là đi cùng thầy giáo, có được sự cho phép của thầy thì tôi mới đi
Nghe những lời này, lông mày của Lâm Bình mới dần thả lỏng ra.
Nếu như là có được sự cho phép của thầy giáo, vậy thì không có vấn đề gì cả.
Hứa Tình Nhi biết được mức độ nghiêm trọng của sự việc, sẽ không nói dối trong những câu hỏi như thế này.Lúc này, Hứa Tình Nhi nhìn Lâm Bình, khẽ nói rằng: "Cậu mời được bậc thầy võ thuật số một của nước Úc là Blake đến đây, cùng với pháp sư bùa chú đến từ Đảo Phú Quốc là Triệu Thành Danh, trong suy nghĩ của cậu, sợ rằng không chỉ vì muốn để hai bậc thấy đạt trình độ cao nhất của Hóa Cảnh này tới đây dạy dỗ học sinh của chúng ta đúng không?"