Lâm Bình đến văn phòng làm việc của tổng giám đốc kiêm chủ tịch, nhẹ nhàng gõ cửa. "Thưa anh, xin hỏi...?"
Tuy nhiên, trong phòng làm việc không có động tĩnh gì, thay vào đó là một cô gái có vẻ là thư ký đi tới, vừa khó hiểu tò mò, cũng vừa cành giác nhìn Lâm Bình hỏi. "Tôi đến tìm chủ tịch Nhã."
Lâm Bình trực tiếp nói. "Xin lỗi, chủ tịch Nhã hiện đang họp. Nếu anh muốn gặp chủ tịch Nhã, anh cần đợi đến khi cuộc họp kết thúc."
Cô thư kỷ nói.
Nói xong cô ta định hỏi Lâm Bình có muốn đặt lịch hẹn không, để cô ta sắp xếp thời gian.
Đúng lúc này ở bên kia, cánh cửa của phòng họp lớn được mở ra, một số lãnh đạo cấp cao của tập đoànBắc Thanh tham gia hội nghị cũng vừa bước ra khỏi phòng họp.
Sau khi nghe thấy động tĩnh, Lâm Bình quay đầu lại nhìn.
Vừa nhìn thoáng qua, anh đã nhận ra Lâm Nhã trong đám đông.
Lúc này, trên gương mặt của Lâm Nhã đã mất đi nét trẻ con ngây thơ của trước đây, dần trở nên trưởng thành hơn, trên người cũng mơ hồ xuất hiện khí thế của một nữ chủ tịch.
Là một người phụ nữ, cô ấy bây giờ so với trước đây thì hấp dẫn hơn nhiều. "Nhã."
Sau khi nhận ra Lâm Nhã, Lâm Bình vừa cười vừa gọi tên cô ta.
Đồng thời, anh vẫy tay với Lâm Nhã.
Lâm Nhã vẫn đang nói chuyện với Dương Thiên Long, nhưng sau khi nghe thấy giọng nói này, toàn thân Lâm Nhã đột nhiên cứng ngắc, sau đó liền vội vàng ngẩng đầu lên.
Cô ta nhìn thấy bóng dáng mà cô ta đã ngày đêm nghĩ đến.
Lông mi cô ta hơi run lên.Trong ánh mắt của cô ta, là sự ngạc nhiên, bất ngờ, mong đời... Nhiều cung bậc cảm xúc đan xen lẫn nhau.
Cuối cùng, tất cả cảm xúc ấy được chuyển thành một từ "Anh"
Lâm Nhã run rầy.
Cô ta trực tiếp sải bước chân dài, chạy vội đến bên cạnh Lâm Bình
Không quan tâm đến ánh mắt của những người khác trong công ty, cô ta lao đến ôm lấy Lâm Bình.
Cô ta ôm chặt lấy Lâm Bình. “Anh, sao anh lại quay về?" “Anh trở về, sao không nói trước với em, để em đến đón anh."
Lâm Nhã hưng phần nói.
Lâm Bình cũng duỗi tay ra, nhẹ nhàng ôm lấy Lâm Nhã thật chặt vào trong lòng.
Đồng thời, anh đưa tay phải xoa đầu cô, cười nói: "Chẳng phải là do anh sợ em quá bận sao, và anh cũng muốn tạo bất ngờ cho em nữa." “Thà rằng anh nói trước với em, để em còn sớm có chuẩn bị..."
Lâm Nhã cắn môi nói. "Ha ha ha, được thôi, nếu lần sau có quay lại, anh sẽ báo trước cho em"
Lâm Bình bất lực cười nói. "Tuy nhiên, bây giờ em có thể buông tay không ôm anh nữa được không? Mọi người trong công ty đều đang nhìn chủ tịch xinh đẹp là em đây.
Sau đó, Lâm Bình tiếp tục nói, với một nụ cười hài hước trêu chọc trên khuôn mặt.
Nghe vậy.
Thân thể Lâm Nhã đột nhiên cứng ngắc.
Sau đó, trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ta khẽ ửng hồng.
Cô ta nhanh chóng buông tay không ôm lấy Lâm Bình nữa và hơi lùi lại một bước.
Lúc này.
Những người trong công ty đã choáng váng.
Đặc biệt là cô thư ký lúc nãy, cô ấy là thư ký riêng của Lâm Nhã, nhưng cô ấy biết nữ chủ tịch trẻ tuổi của bọn họ tuy vẻ ngoài dễ gần, cũng không phải một chủ tịch lạnh lùng.Nhưng trên thực tế, đối với bất kì người đàn ông nào, cũng đều chỉ là xã giao khách sáo mà thôi.
Hôm nay, vậy mà lại có hành động thân mật như vậy với một người đàn ông.
Bất chấp cả hình tượng ở ngay trong công ty, cô ta trực tiếp ngã vào vòng tay của đối phương. Điều này làm cô thư ký không khỏi tò mò nhìn Lâm Bình.
Đây chẳng lẽ là bạn trai của chủ tịch Nhã?
Đối với cách gọi "anh" cô ta cũng không nghĩ nhiều, dù sao cô ta cũng gọi bạn trai của mình là "anh" mà.
Đây cũng là một cách gọi phổ biến trong xã hội hiện đại mà thôi.
Nhưng ngay sau đó, ánh mắt tò mò của cô thư kí bỗng biến thành kinh ngạc.
Chỉ nhìn thấy,
Hầu hết các vị quản lý cấp cao của tập đoàn Bắc Thanh vừa có cuộc họp với chủ tịch Nhã trong phòng họp, ngoại trừ một nhóm người có chút bối rối, thì đều bắt đầu đi về phía họ.
Trong số đó, đặc biệt dẫn đầu lại là tổng giám đốc Dương Thiên Long của công ty.đến trước mặt Lâm Bình, tất cả mọi người đều chào: "Ngài Bình Ủng hộ team chúng mình bằng* cách theo dõi truyện tại Tamlinh247.vn
Lâm Bình nhìn Dương Thiên Long đi tới trước mặt, trên mặt vẻ hứng Long bây giờ càng ngày càng giống một doanh nhân, rất phong thái
Cho dù bây giờ nhìn Dương Thiên Long cũng không
Tuy nhiên, khí chất xã hội đen trên người nhiều với trước kia. “Tất cả đều nhờ sự giúp đỡ của ngài Bình.
Nụ cười một tâng bốc nọt
Thậm còn Những người khác cũng vội vàng chào hỏi Lâm
Trong số đó,
Sau khi Lâm Bình chào hỏi từng người một, anh nói: "Được rồi, mọi người mau đi làm việc riêng của mình đi."
Nói xong.
Lâm Bình và Lâm Nhã trở lại phòng làm việc của Lâm Nhã.
Các vị quản lý cấp cao khác, cũng bắt đầu rời đi. Lúc đó, tại một phòng làm việc gần đó, các nhân viên đã nhìn thấy những gì xảy ra vừa rồi, bắt đầu tự tập lại thành từng nhóm, tò mò trò chuyện với nhau. “Người vừa rồi là ai vậy? Liệu có phải là bạn trai của chủ tịch Nhã không?" “Mọi người không nghe thấy vừa nãy chủ tịch Nhã gọi anh sao? Chắc hẳn không phải bạn trai của chủ tịch Nhã đâu?" "Chẳng lẽ cô và anh trai mình, có thể ở dưới mắt nhìn của bao nhiêu người lại kích động và thân mật như vậy sao? Tôi nghĩ phần lớn chắc là bạn trai. Nếu không, ở thành phố Hải Châu có rất nhiều người theo đuổi chủ tịch Nhã, trong số đó có rất nhiều người là người thừa kế xuất sắc trong các dòng họ giàu có. Nhưng chủ tịch Nhã đầu có quan tâm đến họ?" “Được rồi, mấy người mới gia nhập công ty không lâu đừng nói bừa. Người vừa nãy chính là Lâm Bình, người sáng lập của tập đoàn Bắc Thanh chúng ta, cũng chính là anh trai của chủ tịch Nhã." "Đó chính là Lâm Bình?" “Trước đây tôi nghe nói, tại thành phố Hải Châu chúng ta, Lâm Bình chính là một nhân vật lớn khôngthể coi thường, đến cả bốn gia tộc lớn cũng không dám đắc tội anh ấy"
Sau khi biết được đó là Lâm Bình, cuộc thảo luận này không những không lắng xuống mà càng thêm sôi noi.