Nếu Lâm Bình chỉ là con rể nhà họ Tô, thậm chí là có thân phận khác trong giới kinh doanh, dẫn đến nhiều nhân vật lớn trong giới kinh doanh đến đây thăm viếng thì cũng thôi đi. ít nhất... ít nhất còn có một cơ hội nhỏ nhoi, tương lai nếu gặp được cơ may nào đó, thì cả nhà bọn họ có thể phất lên cao trong giới kinh doanh. khiến công ty nhà mình trở thành tập đoàn hàng đầu trong giới kinh doanh trong nước.
Đây cũng là chuyện có thể xảy ra.
Dù sao bây giờ trên mạng cũng có những công ty khi mới thành lập không hề có danh tiếng, nhưng không đến mấy năm đã đưa công ty lên thành những công ty hàng đầu trong nước, giá thị trường từ mấy chục nghìn tỷ đến hơn trăm nghìn tỷ.
Nhưng.
Lâm Bình lại là Lâm Thanh Sơn.
Điều này có thể giải thích được, vì sao Lâm Bình có thể khiến nhiều nhân vật lớn tới đây thăm viếng nhưthe.
Ha ha.
Nếu Lâm Thanh Sơn thật sự muốn có người tới thăm viếng thì bây giờ đâu chỉ có riêng những người này.
Những nhân vật có thân phận cao quý hơn Mạnh Nguyễn Trung cũng sẽ đi đến đây.
Giờ phút này.
Hai cha con Lâm An Châu và Lâm Khải hoàn toàn tuyệt vọng!
Rốt cuộc cũng không nhìn thấy một chút khả năng
Lâm An Châu nghiến răng.
Lúc này, ông ta có thể cảm nhận được, dường như bọn người Trần Lâm Vũ và tổng giám đốc Võ đang kéo giãn khoảng cách với ông ta, dường như là muốn giữ khoảng cách.
Mà ánh mắt của cha Tôn Lam khi nhìn ông ta cũng trở nên kì lạ.
Chuyện hai cha con Lâm An Châu và Lâm Khải liên tục nhắm vào Lâm Bình và Lâm An Quốc, những người quyền quý đến từ Sơn Trà đều thấy cả.
Giờ phút này, trong lòng cha của Tôn Lam lại cóhối hận.
Ông ta nghĩ đến chuyện có nên thừa dịp gạo sống chưa nấu thành cơm, thừa dịp còn chưa chính thức kết hôn, vội vàng hủy bỏ hôn ước giữa Tôn Lam và Lâm Khải hay không.
Dường như cảm nhận được sự thay đổi này.
Lâm An Châu cắn chặt răng, sắc mặt trông rất khó coi.
Trong lòng cảm thấy bối rối, mình có nên luồn củi, chủ động đi cầu hòa, lấy lòng Lâm An Quốc và Lâm Bình hay không.
Dù sao, Lâm Bình chính là Lâm Thanh Sơn, chuyện này ngoại trừ đã tát một cái thật đau lên mặt bọn họ, còn đối với bọn họ mà nói thì thật đúng là cơ hội.
Cơ hội trăm năm hiếm thấy!
Tất cả mọi người đều là người của nhà họ Lâm!
Là thân thích
Nếu Lâm Bình bỏ qua xích mích khi xưa, sẵn lòng nâng đỡ bọn họ một chút.
Lâm An Châu tin tưởng, trong khoảng thời gian ngắn, công ty của bọn họ có thể nhảy vọt. Trong tương lai cũng có thể trở thành công ty hàng đầu ởSơn Trà.
Nhưng mà
Ngay lúc Lâm An Châu tự ép buộc, an ủi mình đàn ông con trai có được giãn được, đang suy nghĩ mình có nên chủ động đi lên, tự và mặt mình mong Lâm Bình có thể bỏ qua xích mích lúc trước.
Dường như cảm xúc của Lâm Khải đã đến điểm giới hạn.
Cuối cùng.
Cuối cùng cũng bùng nổ lên.
Lâm Khải hất Tôn Lam bên cạnh ra, hất mấy người trẻ tuổi đi theo anh ta ra, gần giống như bị điện vọt ra. "Giả, đều là già, Lâm Bình, sao mày có thể là Lâm Thanh Sơn được!"
Lâm Khải vọt tới bên cạnh Lâm Bình và Hà Trí Huy, rong to.
Lâm Khải vừa nói ra lời này.
Sắc mặt của mọi người nhanh chóng thay đổi.
Lâm An Châu mới vừa đấu tranh nội tâm xong, hạ quyết tâm quyết định luồn cúi, giờ phút này cả người run lên.
Mắt tối sầm lại.Xong!
Nghe vậy.
Lâm Bình nhíu mày lại, quay người nhìn về phía Lâm Khải, vẻ mặt vô cùng hung dữ mà nhìn anh ta. "Anh không tin à?"
Lâm Bình bình tĩnh nói. "Đúng, tôi không tin "
Lâm Khải gần như phát điên, nghiến răng nói "Cậu là cái thả gì, cậu dựa vào cái gì mà là Lâm Thanh Sơn chứ?" "Cậu mới bao nhiêu tuổi?" "Năm năm đó, cậu chỉ là một tên tội phạm ngồi trong ngục giam mà thôi, cậu dựa vào cái gì mà là Lâm Thanh Sơn chứ?" "Dù cho cậu nói cậu đã từng đi lính, nhưng trước sau gì cũng chỉ trong năm năm mà thôi, thử hỏi ai có thể trong vòng năm năm mà ngồi vào vị trí như thế. Thậm chí nguyên soái Bắc Cảnh còn phải xưng là thuộc hạ trước mặt cậu hả?" "Cậu chỉ là một thằng con rể dựa vào Tô Uyên để trèo cao mà thôi, cậu có điểm nào giống Lâm Thanh Sơn đầu?""Cậu chính là một kẻ vô dụng, cậu..."
Càng nói, Lâm Khải cảm xúc càng kích động. Giờ phút này, các loại cảm xúc hâm mô, ghen ghét, không cam lòng, phẫn nộ... Cùng nhau dâng lên, khiến cho Lâm Khải gần như là đã mất đi lý trí.
Nhưng.
Lâm Khải còn chưa nói xong, lại chẳng thể nói được nữa.
Chỉ thấy trên người Hà Trí Huy xuất hiện sát khí mãnh liệt.
Một tay nắm cổ Lâm Khải. Tamlinh247.vn trang web c*ập nhật nhanh nhất
Nhắc Lâm Khải lên. "Không thể sỉ nhục Thanh Sơn, người sỉ nhục sẽ phải chết!"
Hà Trí Huy nói bằng giọng lạnh lùng.
Trong giọng nói mang theo sự phẫn nộ và sát ý chưa từng có.
Thanh Sơn là thần thoại trong lòng bọn họ.
Là tín ngưỡng trong lòng bọn họ!
Giống như Chu Thanh, Hà Trí Huy tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào sỉ nhục Thanh Sơn
Thấy cảnh này, suýt chút nữa thì Lâm An Châu đãngất đi.
Bây giờ, Lâm Khải không chỉ làm mích lòng Lâm Bình, mà còn gây hấn với Hà Trí Huy. "Đừng... đừng
Lúc này, Lâm An Châu hoàn toàn không còn chút hình tượng nào, vội vàng vọt ra, miệng lớn tiếng kêu lên.
Ông ta thật sự cảm nhận được Hà Trí Huy đã có ý muốn giết người.
Ông ta sợ nếu mình chậm một bước, thì con trai độc nhất của mình sẽ chết tại chỗ. "Đừng giết con tôi..."
Lâm An Châu nói với giọng điệu run rẩy.
Sau khi vọt tới trước mặt Lâm Bình, nhìn Hà Trí Huy một chút, Hà Trí Huy xem như không nhìn thấy ông ta.
Lâm An Châu lại nhanh chóng nhìn về phía Lâm Bình.
Chỉ có Lâm Bình mới có thể cứu Lâm Khải thoát khỏi tay Hà Trí Huy. "Lâm... Lâm Bình... Xem như bác cả van xin con..."
Nói xong.ngất đi.
Bây giờ, Lâm Khải không chỉ làm mích lòng Lâm Bình, mà còn gây hấn với Hà Trí Huy. "Đừng... đừng
Lúc này, Lâm An Châu hoàn toàn không còn chút hình tượng nào, vội vàng vọt ra, miệng lớn tiếng kêu lên.
Ông ta thật sự cảm nhận được Hà Trí Huy đã có ý muốn giết người.
Ông ta sợ nếu mình chậm một bước, thì con trai độc nhất của mình sẽ chết tại chỗ. "Đừng giết con tôi..."
Lâm An Châu nói với giọng điệu run rẩy.
Sau khi vọt tới trước mặt Lâm Bình, nhìn Hà Trí Huy một chút, Hà Trí Huy xem như không nhìn thấy ông ta.
Lâm An Châu lại nhanh chóng nhìn về phía Lâm Bình.
Chỉ có Lâm Bình mới có thể cứu Lâm Khải thoát khỏi tay Hà Trí Huy. "Lâm... Lâm Bình... Xem như bác cả van xin con..."
Nói xong.Lâm An Châu đang muốn quỳ xuống trước mặt Lâm Bình.
Đừng nói tương lai gì đó, cái gì mà luồn cúi lấy lòng Lâm Bình, mượn lực của Lâm Bình để phát triển công ty.
Giờ phút này, Lâm An Châu không hề đoái hoài đến những chuyện đó.
Trong lòng chỉ có một suy nghĩ.
Cứu Lâm Khải.
Cho dù bảo ông ta quỳ xuống dập đầu với Lâm Bình cũng được.