“Trần Lạc Hải? Nhà họ Trần ở Hải Nam?”
Lâm Bình nheo hai mắt lại, một tia sáng chói lòa xẹt qua mắt anh. “Đúng vậy, nhà họ Trần không hổ là bá chủ ở Hải Nam, cậu không biết là trước đây, dưới tầng của ký túc xá này chủ yếu toàn là xe sang đậu ở dưới, về cơ bản đều là dành cho nữ thần, nhưng sau khi Trần Lạc Hải bắt đầu theo đuổi nữ thần, những người theo đuổi khác đều đã rút lui dưới sức ép của Trần Lạc Hải. Bây giờ, Trần Lạc Hải vẫn thường đợi nữ thần ở đây
Hoàng Gia Tuấn tiếp tục nói.
Cùng lúc này, anh ta nhìn về phía Trần Lạc Hải, trong ánh mắt không kìm nổi mà lộ ra một tia ghen tị Nữ thần không phải là người mà người bình thường như họ có thể theo đuổi được.
Có lẽ cũng chỉ có người như Trần Lạc Hải, xuất thân trong một gia đình hàng đầu và bản thân lại vô cùng điển trai thì mới có thể xứng đối với nữ thần. “Thế thái độ của Lâm An Tuyền đối với cậu ta là gì?”
Lâm Bình hỏi lại, “Cái này." Vẻ mặt Hoàng Gia Tuấn lộ ra vẻ khó xử. “Điều này thì cũng không phải là chuyện tôi có thể giải thích được, dù sao thì tôi cũng không ở trong phạm vi của “Nhưng mà nghe nói, mặc dù Trần Lạc Hải thường đợi nữ thần ở dưới tầng nhưng nữ thần hay không nhìn cậu ta, hoặc nhiều lắm thì cũng chỉ là chào hỏi cậu ta, nhưng chưa có ai nhìn thấy nữ thần và cậu ta đi hẹn hò hay gì đó. “Còn về phần liệu có bất kỳ liên hệ riêng tư qua lại nào không thì đó không phải là chuyện chúng ta có thể biết được. “Đương nhiên, tôi tin tưởng với tính cách của nữ thần thì cũng sẽ không có nhiều liên hệ riêng tư gì với cậu ta, nếu không thì Trần Lạc Hải cũng sẽ không thường xuyên chạy đến dưới tầng ký túc xá nữ để đợi nữ thần. Nữ thần vẫn luôn lạnh nhạt không quan tâm đến cậu ta.”
Hoàng Gia Tuấn phân tích nói.
Lâm Bình gật gật đầu.
Với tính cách của Lâm An Tuyền thì việc cô ta không chú ý nhiều đến Trần Lạc Hải cũng là điều bình thường.
Mà khi Lâm Bình và Hoàng Gia Tuấn đang nói chuyện thì trong tầm nhìn của họ xuất hiện hai bóng hình xinh đẹp. Một bên cao gầy quyến rũ, một bên đáng yêu dễ thương.
Nhìn hai người Lâm An Tuyền và Đinh Hân Vi trực tiếp đi về phía Lâm Bình, đôi mắt Hoàng Gia Tuấn mở to.
Fuck.
Thực sự là hướng về phía Lâm Bình.
Lẽ nào giữa Lâm Bình và Lâm An Tuyền thực sự có quan hệ gì sao?
Nhưng.
Hoàng Gia Tuấn lén lút quan sát Trần Lạc Hải ở đẳng kia, vừa nhìn thấy cô nữ sinh kia trước đó cùng cậu ta giúp đàn em khóa dưới chuyển đồ vào trong đi ra.
Ngay lập tức, Hoàng Gia Tuấn nói với Lâm Bình: “Lâm Bình, bạn học của tôi ra rồi, chúng tôi phải đi chào đón tân sinh viên, vì vậy tôi đi trước."
Thực ra, Hoàng Gia Tuấn là đang lo lắng những phiên toái mà Trần Lạc Hải đến tìm Lâm Bình sẽ liên lụy đến cậu ta.
Lâm Bình không phải là người của trường học này nên đến lúc đó có thể phủi mông rời đi, nhưng nếu bị Trần Lạc Hải hiểu lầm, rồi gây rắc rối cho cậu ta thì cậu ta sẽ tiêu đời.
Cậu ta không có đủ khả năng để đắc tội với Trần Lạc Hải.
Nhìn trong ánh mắt của Hoàng Gia Tuấn lóe lên vẻ ý tứ hàm xúc không hiểu được nhưng Lâm Bình cũng không vạch trần.
Suy cho cùng thì họ vốn dĩ không quen nên lựa chọn này cũng là chuyện thường tình.
Ngay lập tức, Lâm Bình cười nói: “Được rồi, chuyện dẫn đường ngày hôm qua vẫn là cảm ơn cậu. “Đừng khách sáo." Hoàng Gia Tuấn đáp lại. Sau đó anh ta bước về phía bạn học nữ kia.
Mà cùng lúc đó.
Sau khi Trần Lạc Hải nhìn thấy Lâm An Tuyền bước ra từ ký túc xá thì khuôn mặt anh ta lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Anh ta trước đó đã gọi điện cho Lâm An Tuyền, gửi tin nhắn muốn hẹn Lâm An Tuyền xuống nhưng Lâm An Tuyền cũng không trả lời
Bây ra nhìn thấy Lâm An Tuyền ra ngoài nên Trần Lạc Hải theo bản năng nên đã nghĩ rằng Lâm An Tuyền vì anh ta gửi tin nhắn nên giờ mới ra ngoài. “An Tuyền, em cuối cùng cũng xuống rồi.
Trần Lạc Hải ngay lập tức bước đến, vui vẻ nói.
Cùng lúc đó, anh ta trao chín mươi chín bông hồng ở trong tay tới trước mặt Lâm An Tuyền.
Chỉ là.
Lâm An Tuyền lại khẽ cau mày: “Tôi không thích loại hoa lộng lẫy này “Em không thích sao? Không sao cả, lần sau anh sẽ tặng em loại tao nhã hơn một chút. Trần Lạc Hải sửng sốt và sau đó nói.
Cùng lúc đó, tiện tay ném bó hoa hồng ở trong tay đi.
Bó hoa hồng đó bay theo một vòng cung parabol, xẹt qua một khoảng cách hơn chục mét và đáp xuống thùng rác một cách chính xác. “Trần Lạc Hải, hoa gì tôi cũng không thích, anh có thể hiểu ý của tôi không?”
Lông mày Lâm An Tuyền vẫn nhíu lại, cứng giọng nói. “Được, vậy sau này anh sẽ không tặng hoa nữa.” Trần Lạc Hải dường như không nghe ra ý tứ trong lời nói của Lâm An Tuyền, vẫn mỉm cười: “An Tuyền, anh biết một nhà hàng ẩm thực Nhật Bản mới mở, mùi vị rất chính thống, em có muốn buổi trưa chúng ta cùng đi nếm thử không?”
Dừng lại một chút.
Trần Lạc Hải nhanh chóng nói: “Hân Vị à, chúng ta cùng nhau đi nếm thử, thấy thế nào?” Cập nhật nhanh nhất trên Tamlinh247.vn
Nếu như một mình mời Lâm An Tuyền thì có lẽ Lâm An Tuyền sẽ không đi nên kêu Đinh Hân Vì đi cùng là được rồi. “Xin lỗi anh, chúng tôi còn có chuyện khác.
Nhìn thấy Trần Lạc Hải cố ý giả vờ như nghe không ra ý tứ bên trong lời nói của cô ta nên Lâm An Tuyền trực tiếp nói thẳng ra.
Sau khi nói xong, cô ta kéo Đinh Hân Vi đi về phía Lâm Bình. “An Tuyền, các em muốn đi thư viện sao? Vậy thì anh sẽ đi cùng hai người.
Trần Lạc Hải nhìn thấy trong tay Lâm An Tuyền đang cầm rất nhiều sách vở và tài liệu nên cho rằng Lâm An Tuyền muốn đi đến thư viện đọc sách, anh ta ngay lập tức nói.
Tuy nhiên, những lời nói của Trần Lạc Hải không nhận được phản ứng của Lâm An Tuyền.
Hai người Lâm An Tuyền và Đinh Hân Vi lập tức đi thẳng đến trước mặt Lâm Bình. “Anh Bình, đây là sách vở và tài liệu của tôi, tôi đều đã ghi chép lại, tôi cũng ghi lời chú giải ở bên trong. Quyền ghi chép này là một vài ghi chép của giáo viên, nhưng thực sự xin lỗi anh, ghi chép của giáo viên không được tự ý cho bên ngoài mượn, hi vọng anh không để ý
Lâm An Tuyền bước đến trước người Lâm Bình, đưa một số sách và tài liệu trong tay cho Lâm Bình và cũng giới thiệu qua. “Đương nhiên là không rồi.” Lâm Bình cười nói, “Cô giúp tôi nhiều như vậy, tôi cảm ơn cô còn không kịp nữa là “Vậy thì chúng ta đi đến quán cà phê của trường đi, sau khi anh đọc xong ghi chép của giáo viên thì tôi sẽ đem trả lại.
Lâm An Tuyền nhẹ nhàng gật đầu, nói. Nhưng.
Ngay sau khi Lâm An Tuyền nói ra điều này thì Đinh Hân Vi lại nói: “An Tuyền, nếu không thì để mình đi cùng với Lâm Bình, đến lúc đó mình sẽ thay cậu lấy lại tài liệu"
Trong khi nói, Đinh Hân Vi lén lút nhìn Trần Lạc Hải, người đang ở phía sau họ không xa.
Vẻ mặt Trần Lạc Hải lúc này đã không được tốt cho lắm.
Lâm An Tuyền từ chối Trần Lạc Hải nhưng lại đi đến quán cà phê với Lâm Bình. Mặc dù họ đều biết nguyên do chỉ là vì Lâm Bình muốn xem những ghi chép này nhưng Đinh Hân Vi chắc chắn rằng Trần Lạc Hải sẽ không bao giờ nghĩ như vậy.
Đến lúc đó, nếu như Trần Lạc Hải đến tìm Lâm Bình gây rắc rối thì thật sự gay go.
Đừng nói là Lâm Bình, ngay cả nhìn toàn bộ Hải Nam dường như cũng không có nhiều người dám đắc tội với Trần Lạc Hải.
Cho dù Đinh Hân Vi đã từng nhìn thấy Lâm Bình ở nước Úc được một số người mặc quần áo đen cúi đầu chào, nhưng suy cho cùng thì đây là Hải Nam, trung tâm của nhà họ Trần.
Thế lực của nhà họ Trần rất mạnh.