"Lâm Thanh Sơn, khắp thế giới sắp không có ai địch nổi hẳn nữa rồi."
Ai đó nói với vẻ mặt đầy phức tạp.
Cho dù trước đây người ta đồn thổi Lâm Thanh Sơn có thực lực đến đâu, hay khi hắn còn chấp chưởng biên giới phía Bắc, bao nhiêu cao thủ cảnh giới Hóa Cảnh chết trong tay hắn, nhưng Lâm Thanh Sơn chưa từng lộ diện chiến đấu trước mặt nhiều người, chỉ có kết quả là lan truyền rộng rãi, khiến uy danh của hắn được nâng lên đến một tầm cao không thể nào tưởng tượng nổi.
Thế nhưng rất nhiều người không được tận mắt chứng kiến, rốt cuộc trong lòng vẫn không khỏi sinh nghi.
Đến hôm nay, khi bọn họ đã được chứng kiến rồi, mới biết, thì ra còn mạnh đến trình độ này. "Cha."
Nhìn thấy Trần Mạng Hữu bị một đòn của Lâm Bình đẩy lùi lại hai mươi mét, hộc ra máu tươi, trái tim Trần Đình Vũ không khỏi hụt một nhịp. "Lão tổ, sẽ không thua chứ?"
Trong đám con cháu nhà họ Trần, có người sầu thương đầy mặt, nói.
Có Trần Mạng Hữu ở đây, bọn họ trước đây ra đời luôn ngẩng cao đầu kiêu ngạo, hoành hành ngang ngược ở đất Hải Nam này, dù cho khi chơi với con cháu các nhà hào tộc, bề ngoài có hòa hòa khí khí, bình bình đẳng đẳng nhưng nội tâm luôn kiêu ngạo, ý thức mình là kẻ bề trên. Thế nhưng hôm nay, người mà nhà họ Trần bọn họ luôn dựa dẫm, lại thua dưới tay một người trẻ tuổi sao? "Câm miệng."
Nghe đám con cháu nhà họ Trần hỏi vậy, Trần Đình Quân lập tức mở miệng ra mắng một câu. Nhưng sắc mặt của anh ta cũng không quá dễ chịu. "Phụ thân sắp đột phá Thần Cảnh rồi!"
Mãi cho đến lúc này Trần Đình Vũ mới mở miệng ra nói một câu "Thần Cảnh? Lão tổ sắp trở thành Cường giả Thần
Cảnh rồi?"
Nghe nói vậy, vẻ sầu thương bi thảm trên mặt người nhà họ Trần biến mất trong nháy mắt, ai nấy đều trở nên phấn khởi.
Trong nhà họ Trần, trừ Trần Đình Vũ và Trần Đình Quân ra, những người khác đều không biết tình hình hiện tại của Trần Mạng Hữu.
Nghe câu nói của Trần Đình Vũ, làm sao bọn họ có thể không phấn chấn cho được. Đương nhiên cũng có không ít người nghi ngờ.
Trần Đình Vũ nhìn ra được suy nghĩ của bọn họ, nhưng cũng không mở miệng ra giải thích thêm gì nữa.
Mà mọi người trong nhà họ Trần vốn là một màu u buồn, trong nháy mắt lại trở nên hưng phấn.
Nhiều người nhận thấy sự thay đổi trong thái độ của nhà họ Trần cảm thấy rất khó hiểu.
Trần Mạng Hữu không phải rõ ràng sắp thua Lâm
Thanh Sơn rồi sao, cớ gì nhà họ Trần vẫn còn phấn chấn như vậy?
Đừng nói bọn họ điên hết rồi chứ?
Chỉ có những Tông sư ở cấp Hóa Cảnh, đứng cách người nhà họ Trần khoảng vài trăm kilet, trong phạm vi mà tại mình có thể nghe thấy được, dù cho giữa đông đảo tiếng hò hét, vẫn nghe thấy được câu nói kia của Trần Đình Vũ. Thần Cảnh?
Trần Mạng Hữu sắp đột phá tới Thần Cảnh?
Sau khi nghe thấy tin này, một số tông sư cấp bậc Hóa Cảnh hoàn toàn choáng váng. Thậm chí so với trận chiến đấu vừa rồi của Trần Mạng Hữu với Lâm Thanh Sơn còn khiến bọn họ giật mình kinh hãi hơn!
Là kinh hãi đến ngơ ngác
Trên thế giới, lại sắp xuất hiện thêm một cường giả Thần Cảnh sao? "Không thể trong lúc cùng cấp bậc mà đánh bại ngươi được, ta thực hổ thẹn"
Trần Mạng Hữu lau vết máu trên khóe miệng.
Hắn thực lòng kinh ngạc trước thực lực của Lâm Bình, nhưng cũng có chút hổ thẹn và hối tiếc.
Một trận chiến của hai người cùng cấp bậc, nhưng hắn lại không so được với Lâm Thanh Sơn. "Nhưng hôm nay, ngươi nhất định phải thua rồi!" Trong mắt Trần Mạng Hữu lóe lên sự tự tin.
Nói xong, Trần Mạng Hữu lại nâng kiếm lên, nhưng không hướng về phía Lâm Bình, mà là chỉ lên trời.
Trong thời điểm này, khí tức của Trần Mạng Hữu như trải qua một biến cố kinh thiên động địa, thay đổi hoàn toàn.
Hơi thở của cả người Trần Mạng Hữu dường như đã trải qua những thay đổi kinh thiên động địa. "Chuyện này.….....
Vào lúc này, ngay cả rất nhiều cường giả không nghe thấy lời nói vừa rồi của Trần Đình Vũ cũng tỏ ra kinh ngạc thấy rõ.
Những người bình thường như Lâm An Tuyền và Đinh Hân Vi có thể không cảm thấy sự thay đổi nhỏ này, nhưng trong mắt họ, khí tức của Trần Mạng Hữu đang tăng vọt, khí thế của hắn mỗi một tắc lại dâng lên, dường như là vô tận.
Hắn đã đột phá giới hạn của bản thân, vượt qua giới hạn của thân thể con người, tăng lên đến đáng kể khiến người ta khó mà tưởng tượng nổi. "Hôm nay, ta, Trần Mạng Hữu tiến đến Thần Cảnh!" Cuối cùng, Trần Mạng Hữu hét lên.
Một luồng năng lượng vô hình mạnh mẽ đáng kinh sợ đột nhiên bộc phát ra khỏi cơ thể hắn, khiến cho cả đảo đá ngầm như sụp xuống vài phân.
Luồng năng lượng lan ra khiến xung quanh như dậy sóng.
Sóng mạnh khiến một số tàu thuyền nhỏ đang tiến lại giần đảo bị đánh cho lùi lại trong sự kinh ngạc của người trên tàu.
Và khi cổ tay cầm kiếm của Trần Mạng Hữu khẽ rung lên, mũi kiếm của hắn hưởng lên trời liền vẽ nên một đường vòng cung trong không trung.
Toàn thân Trần Mạng Hữu như Kết hợp làm một với thanh trường kiếm trong tay. Đồng thời, một cơn bão năng lượng kiếm khí giống như một cơn lốc xoáy hình thành từ mũi của thanh trường kiếm bắt đầu bộc phát ra, càng lúc càng lớn hơn. Ủng hộ team chúng mình bằng* cách theo dõi truyện tại Tamlinh247.vn
Khí thế cũng lực lượng của hắn càng hưng thịnh hơn bao giờ hết. "Đây là……...... Trần Mạng Hữu tiến vào Thần Cảnh?" "Đây là sức mạnh của Thần Cảnh sao?"
Mọi người trợn tròn mắt, vẻ mặt kinh hãi nhìn tình hình trước mắt này, đặc biệt là hướng đi của thanh trường kiếm trên tay Trần Mạng Hữu.
Cuồng phong bùng nổ, cả hòn đảo chấn động, sóng lớn cuồn cuộn đập vào bờ, như mang theo sức mạnh của trời đất, sắp tạo thành sóng thần.
Một đòn duy nhất từ cường giả Thần Cảnh lại thực sự có thể mang đến sức mạnh của trời đất? "Nhanh, nhanh, lui lại đẳng sau!"
Một số tàu thuyền nhỏ đến gần các đảo đá ngầm đã ra chỉ thị đi vòng qua và tránh xa các đảo đá ngầm.
Còn những tàu có tông sư cấp Hóa Cảnh thì vẫn ở lại, bởi có những tông sư này ra tay ngưng tụ nội lực bảo vệ con tàu.
Những luồng năng lượng đối nghịch nhau trên mặt bien.
Với sự trợ giúp của sóng biển mạnh, những con tàu du lịch gần đó đều nhanh chóng di chuyển ra xa.
Mặc dù mọi người trong gia tộc họ Trần đều đang lui ra, nhưng trên mặt ai cũng tràn đầy vẻ hưng phấn. "Lão tổ đã thực sự bước vào Thần Cảnh, sau này nhà họ Trần chúng ta có thể tiến xa thêm một bước rồi. " Nhiều rất thành viên trong nhà họ Trần nói với vẻ vui mừng và phấn khích.
Ngay cả Trần Đình Vũ và Trần Đình Quân, những người đã biết trước việc Trần Mạng Hữu có thể đột phá vào cảnh giới Thần Cảnh, cũng kinh hãi trước biến đổi quá lớn của đất trời này.
Bên kia vô cùng phấn khích, mà bên nhà họ Lâm, Lâm Uy Viễn lại đang vô cùng lo lắng, sắc mặt ông rất nặng nề nghiêm trọng. "Ông nội, Lâm Bình sẽ không gặp nguy hiểm đúng không?"
Lâm An Tuyền kinh ngạc nhìn cảnh tượng đang xảy ra, nhịn không được mà mở miệng hỏi. “Đúng vậy, ông nội, Lâm Bình có thể chiến thắng được không?” Đinh Hân Vi cũng vội hỏi. Khuôn mặt anh đầy lo lắng không thể che giấu hết được. "Thực đáng tiếc"
Lâm Uy Viễn không trả lời họ trực tiếp, chỉ thở dài. Lúc này, trong lòng ông cũng đang rất tuyệt vọng rồi.
Thần Cảnh.
Trần Mạng Hữu lúc này đã không còn chỉ là người trần mắt thịt như vài phút trước nữa, hắn đã đạt đến cảnh giới của thần – Thần Cảnh.
Cái tên này không phải chỉ để gọi cho hay, hoàn toàn là thực lực: Thần – không thể địch nổi
Lâm Thanh Sơn lúc này sao có thể là đối thủ của Trần Mạng Hữu được?